Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 172:: Kết Thúc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:24:06
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mã lão gia tử khá hài lòng, tiền cầm, văn thư đoạn tuyệt quan hệ thì chứng, cũng quan ấn nên vô dụng. Ông bảo Mã Xuyên Trụ lấy giấy bút, văn thư đoạn tuyệt quan hệ. Thẩm Lực am hiểu những chuyện , liền bảo đối phương ba phần, rằng Mã gia giữ một phần, nhà giữ một phần, nhưng nhà sợ mất nên giữ hai phần. Đến lúc đó, y thể tìm một thứ ba ký tên, điểm chỉ, chẳng sẽ thêm một nhân chứng ? Thậm chí còn thể bỏ tiền thuê, đều là chuyện nhỏ. ba bản khế ước mới là chính quy.

 

Thẩm Ngọc Cát cũng những điều , tiểu dặn dò , nhưng nhi tử y một bước, nên y cần thêm. Chẳng mấy chốc, ba bản văn thư xong, Thẩm Ngọc Cát bảo bọn họ đều điểm chỉ, mỗi tờ đều dấu tay của năm . Sau đó Thẩm Ngọc Cát thu cả ba bản văn thư : “Để tránh việc các ngươi xé thừa nhận, hết cứ để giữ.” Tiểu dặn dò, cả ba bản đóng dấu mới an hơn, thế nên mang tất cả về.

 

Mã lão gia tử cũng phản đối, dù cũng chính quy, cầm thì cứ cầm , một lũ ngốc: “Được , cầm , loại khuê nữ như cũng giữ , cầm , cầm .” Ông tin, đợi một thời gian nữa, tự đến Thẩm gia thăm hỏi, cả thôn dân đều , chẳng lẽ họ còn thể thật sự đoái hoài đến ? Lùi một bước, cho dù bản đoạn tuyệt quan hệ là thật, thì , cũng Mã Quế Hương, nàng còn thể thật sự nhận cha ? Nàng dám loạn, đến lúc đó ầm ĩ lên, tin thôn dân sẽ về phía họ.

 

Mã Quế Hương hề ngạc nhiên hành vi của nhà đẻ, bởi nàng quá hiểu gia đình . Nàng sang trượng phu: “Đi thôi.” Thẩm Ngọc Cát gật đầu, ôm chặt bản đoạn tuyệt quan hệ thu , dẫn theo hài tử cùng rời khỏi Mã gia.

 

Họ lên xe, Mã Quế Hương kìm , vẫn bật : “Thật quá, đoạn tuyệt quan hệ , cần khó chịu vì họ nữa .”

 

Thẩm Ngọc Cát đỡ vai thê tử: “Sau chuyện sẽ thôi.”

 

Thẩm Khuê và Thẩm Lực ở bên ngoài xe ngựa vui vẻ. Thẩm Lực hỏi Thẩm Khuê: “Ca, chúng chỉ cần đóng quan ấn lên cả ba bản văn thư, thì sẽ đoạn tuyệt ?”

 

, chẳng thấy cha mang cả ba bản về ? Chắc tiểu cô dặn dò .” Thẩm Khuê đáp.

 

“Ta bảo mà, cha tự nghĩ những chuyện .”

 

“Lần yên tâm .”

 

Lúc tại Mã gia, Mã Diệu Tông bên mép giường sưởi, những món quà Tết mà Thẩm Ngọc Cát và những khác mang đến: “Chút đồ lừa quỷ , ngóng rõ ràng , nhà họ bây giờ giàu lắm, còn gì đó, Thẩm Sơ Hòa là đồ của Thần cô, nhà họ thật sự quá keo kiệt.”

 

“Ngươi cái gì?” Mã lão gia tử lập tức nâng cao giọng.

 

Mã Diệu Tông ngớ : “Thẩm Sơ Hòa là đồ của Thần cô, bên thôn chúng chuyện , chúng nha môn huyện cấp t.h.u.ố.c mà.”

 

Mã lão gia tử vỗ đùi một cái: “Nếu sớm chuyện , chúng nên hấp tấp như , trách gì Thẩm Khuê và Thẩm Lực khác xưa, e rằng cũng theo Thần cô việc ? Nếu chúng thể kết giao với Thần cô thì chuyện sẽ khác .”

 

Mèo con Kute

Tôn Nhị Nga : “Vậy sợ gì chứ, dù văn thư đoạn tuyệt quan hệ cũng chính quy, nàng chẳng vẫn là khuê nữ của chúng , mối quan hệ cũng thể đoạn tuyệt .”

 

Mã lão gia tử nghĩ đến điều , gật đầu: “ , bọn họ vẫn còn non nớt lắm, mười lượng bạc chúng mất gì mà , đợi qua năm, chúng sẽ đến Thẩm gia.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-172-ket-thuc.html.]

 

“Mau cất bạc cho , đều để dành cho cháu trai chúng cưới vợ.” Tôn Nhị Nga vội vàng cất bạc .

 

Lúc Mã Kim Trụ vẫn còn ủ rũ, kinh sợ, tựa tường im lời nào, sự kiêu ngạo hống hách đây của y giảm nhiều, đột nhiên y chút sợ hãi, sợ Thẩm gia lợi hại hơn, sẽ trả thù y, hồi nhỏ y ít ức h.i.ế.p Thẩm Lực. Y , Thẩm Lực căn bản coi y gì, loại như , trong mắt Thẩm Lực bây giờ, thật sự chẳng là gì cả.

 

Vợ chồng Mã Diệu Tông tính toán rằng nhà Mã Quế Hương họ tiền, liệu nhà nên xây nhà mùa xuân hoành tráng hơn một chút .

 

Mã Quế Hương và những khác về nhà, Thẩm Ngọc Cát vội vàng tìm Thẩm Sơ Hòa, đưa văn thư cho nàng, nhờ nàng sớm giúp thực hiện chuyện . Thẩm Sơ Hòa ba tờ văn thư và dấu tay, mỉm với Thẩm Ngọc Cát: “Đại ca, , chuyện chạy thoát .”

 

Thẩm Ngọc Cát cũng : “Cũng là do bảo chuẩn đầy đủ, mang cả ba tờ về.”

 

Thẩm Sơ Hòa cất văn thư , với Thẩm Ngọc Cát: “Lần đại tẩu cũng yên tâm , là chuyện .”

 

Mã Quế Hương cũng tới : “ , yên tâm , văn thư đoạn tuyệt quan hệ, chung quy vẫn còn thiếu sót chút chuyện, cũng lo lắng nữa.”

 

Thẩm Sơ Hòa yên tâm về Mã Quế Hương: “Đại tẩu, là một năm mới, tẩu cũng sẽ một cuộc đời mới, chuyện sẽ ngày càng hơn.”

 

Mã Quế Hương gật đầu: “ , chuyện sẽ ngày càng hơn.”

 

Ngày hôm , nhị tẩu về nhà đẻ, họ khác với đại tẩu khi về nhà đẻ, đây cũng coi như vinh quy bái tổ, Trần Phượng Anh mang theo ít quà cáp, y phục và trang sức càng thêm phần cầu kỳ. Trần Thúy Thúy cũng mặc một bộ quần áo mới, theo cùng về. Vốn dĩ họ Thẩm Sơ Hòa cùng , nhưng Thẩm Sơ Hòa hôm nay bắt đầu điểm tâm, ngày mai một lô đơn hàng. Trần Phượng Anh và những khác cũng rõ, buổi chiều sẽ về, nhà đẻ. Mặc dù Thẩm Sơ Hòa và những khác đều những trong nhà thể xuể, nhưng tính cách của Trần Phượng Anh đều , nàng nhất định sẽ về.

 

Tiễn nhị ca nhị tẩu họ , nhà Thẩm Sơ Hòa cũng bắt đầu bận rộn, vốn dĩ mùng ba Tết mới bắt đầu việc, chuyện nhận điểm tâm chiều mai, kỳ thực bắt đầu từ sáng nay cũng kịp, nhưng Thẩm Đức Toàn cẩn trọng, sợ sai sót giao hàng đúng hẹn ảnh hưởng đến uy tín, Thẩm Sơ Hòa còn cách nào, mùng ba Tết bắt đầu lao động. Thẩm Sơ Hòa cảm thấy bây giờ thật sự còn mệt hơn cả lúc kiếp trâu ngựa đây, nhưng trong lòng vui.

 

Lý chính thấy nhà họ hôm nay tỏa mùi bánh nướng, kìm đến xem, bởi vì năm sẽ mở xưởng trong thôn, việc kinh doanh của Thẩm gia càng , chẳng càng chứng tỏ việc mở xưởng càng gấp gáp , ông cũng hỏi xem cần chuẩn . Kết quả ông gõ cửa, trong lòng còn đang nghĩ chuyện, cũng để ý Thẩm lão thái thái đang ở ngay lưng . Thẩm Đức Toàn mở cửa, Thẩm lão thái thái liền nhân cơ hội chen theo Lý chính sân.

 

Lý chính ngượng ngùng Thẩm Đức Toàn: “Ta tự đến.” Ông vội vàng giải thích, kỳ thực trong thôn đều những toan tính nhỏ nhen của Thẩm lão thái thái, càng nhà Thẩm Đức Toàn dựng tường rào ngay trong đêm. Thẩm Đức Toàn cũng hiểu rõ mẫu , với Lý chính: “Ta , cả, mau nhà , lúc chuyện với ngươi.” Nói xong, y cũng gọi một tiếng với Thẩm lão thái thái: “Nương.”

 

Phía Thẩm Sơ Hòa họ thấy Thẩm lão thái thái đến, cần đóng cửa thì đóng cửa, cần khóa thì khóa, Trường Mâu dẫn canh giữ cửa phòng Thẩm Sơ Hòa, cũng sợ Thẩm lão thái thái xông bừa . Thẩm lão thái thái cửa liền quanh khắp nơi: “Hôm nay bắt đầu điểm tâm ? Trước mùng ba Tết việc, nếu cả năm sẽ là những ngày vất vả, nhà các ngươi thật sự đều là mệnh lao động khổ cực.”

 

Thẩm Đức Toàn : “Ta thà chịu vất vả chứ chịu nghèo.”

 

 

Loading...