Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 33:: Mùi Hệ Thống Quá Nặng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:21:26
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Sơ Hòa cũng chẳng rảnh rỗi, lén lút ngoài kiếm tích lũy điểm. Trên đường về nhà, nàng nhẩm tính tám mươi tám điểm tích lũy, mong chờ một trăm điểm tích lũy sẽ điều bất ngờ gì. Trong niềm hân hoan, nàng gọi hệ thống: “Thống tử, tích lũy điểm giới hạn ?” Tiếng hệ thống vô cảm đáp: “Không .” Thẩm Sơ Hòa hỏi: “Thống tử nhà ngươi hình như tinh thần phấn chấn cho lắm?” “Chúng đều từng trâu ngựa cả, ngươi mới chỉ 996, đây hai mươi tư giờ chờ lệnh, khắp đầy mùi công việc, phấn chấn nổi?” Hệ thống đáp. Thẩm Sơ Hòa tức thì hệ thống thuyết phục: “Ngươi thật lý.” Hệ thống theo lệ thường : “Vậy Ký chủ hãy cố gắng kiếm thêm tích lũy điểm, cố lên nhé.” Thẩm Sơ Hòa cảm thấy những lời khuyến khích đều là theo lệ.
Tối đến khi tắm rửa xong, Thẩm Sơ Hòa dùng giấy dầu gói mấy miếng điểm tâm, gọi Thẩm Khuê và Thẩm Lực ngoài. Ba tường viện, Thẩm Sơ Hòa mở gói giấy dầu đưa cho hai : “Ăn , mang hết cũng chẳng còn, nên cố ý giữ cho các ngươi.” Thẩm Lực chẳng khách khí chút nào, cầm một miếng lên ăn ngay: “Đa tạ tiểu cô.” Thẩm Khuê chần chừ một lát: “Ta lớn thế , thích ăn mấy thứ .” Thẩm Sơ Hòa vỗ vai Thẩm Khuê: “Nhãi con, mau ăn , kiếm nhiều tiền , tiểu cô ngày ngày mua đồ ngon cho các ngươi ăn.” Thẩm Lực gật đầu: “Được, tiểu cô , là cô đừng gả chồng nữa, ở nhà chúng nuôi cô, kẻo gặp hạng như Vương An Lý.” Thẩm Khuê gõ đầu Thẩm Lực: “Đừng lời bất cát, tiểu cô sẽ tìm nam nhân .” Thẩm Lực phục: “Người khác đối xử với tiểu cô bằng chúng ? Vạn nhất gặp một bà chồng thì ?” Thẩm Khuê nhíu chặt mày: “Nếu họ đối xử với tiểu cô, chúng sẽ xông tận cửa để chống lưng cho tiểu cô.” “ nếu tiểu cô cứ như bảo vệ Vương An Lý mà bảo vệ nam nhân , cũng sẽ để chúng xông tận cửa .” Thẩm Lực càng giọng càng nhỏ, y cũng thực sự sợ tiểu cô như nữa. Thẩm Sơ Hòa xong bật : “Ta xin thề với vầng trăng , tuyệt đối sẽ như nữa.” “Tiểu cô, vẫn gả chồng ?” Thẩm Lực nắm bắt điểm mấu chốt. Thẩm Sơ Hòa đưa cho y một miếng điểm tâm: “Mọi sự tùy duyên , gặp thì gả, gặp thì các ngươi nuôi .” Thẩm Lực vui vẻ ăn điểm tâm: “Vâng, chúng tiểu cô.” Thẩm Sơ Hòa cũng lập tức chia điểm tâm cho những khác trong nhà, giờ mà cho họ cũng sẽ ăn, từ từ chợ kiếm tiền để họ thích nghi, như mới dễ chấp nhận.
Sáng ngày thứ hai, Thẩm Sơ Hòa bốn trăm cái bánh ngọt, dẫn hai cháu trai chợ bán. Trên đường , Thẩm Sơ Hòa nhẩm tính, vị Đại học sĩ ẩn cư Phương Thanh Minh , mấy ngày nay hẳn là sẽ dẫn con gái hủy dung nhan ngang qua thị trấn, trong sách họ ở Đồng Phúc Khách Điếm trong thị trấn vài ngày, từ ngày mai, nàng sẽ ngày ngày tới đó dò la tin tức một chút. Hôm nay việc bày bán vô cùng thuận lợi, đặc biệt là màn kịch Bạch Minh Nguyệt gây hôm qua, nhiều thấy Thẩm Sơ Hòa đáng thương, đặc biệt tới ủng hộ. Sau khi ăn bánh, phát hiện thực sự ngon, liền mua thêm vài cái, một đồn mười, mười đồn trăm, đến mua cũng đông hơn hẳn. Đến trưa, chỉ còn hơn một trăm cái. Thẩm Sơ Hòa cảm thấy dù là tiếp thị khan hiếm, bốn trăm cái cũng ít, bởi vì ít nhà quyền quý tới mua, đều là mỗi gói mười tám cái, mua ba đến năm gói là chuyện thường, dù giá cũng đắt, là độc quyền, căn bản gì cạnh tranh. Hai cháu trai năng lực học hỏi mạnh, Thẩm Khuê theo Thẩm Ngọc Cát học mộc, một ít tính toán, Nhị Lực hiếu học thông minh, giờ cơ bản cần Thẩm Sơ Hòa, hai thể lo liệu thỏa. Thẩm Sơ Hòa để hai trông quầy, nàng gói một gói bánh ngọt, mang đến tặng Hứa Linh Lan, đây cũng là tấm lòng của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-33-mui-he-thong-qua-nang.html.]
Đến Đoạn gia, hạ nhân trực tiếp dẫn nàng nội viện. Hứa Linh Lan là nàng đến, cũng đón: “Vừa đúng lúc định dùng bữa trưa, đang nghĩ một ăn thật vô vị, thì ngươi tới đây.” Thẩm Sơ Hòa khi đến cũng dự liệu thể sẽ dùng bữa trưa ở đây, nàng thực sự cảm thấy Hứa Linh Lan là đáng để kết giao, khi xuyên thư, nàng và Hứa Linh Lan tuổi tác chênh lệch quá nhiều, quan niệm của hai tương đồng, nên nàng thích trò chuyện cùng Hứa Linh Lan. Nàng đáp: “Vậy sẽ khách khí với Hứa di nương, chỉ là hôm nay cũng thể ở cùng Hứa di nương quá lâu. Ta đang dẫn hai cháu trai bày quầy bán điểm tâm ở chợ, lâu về sẽ yên tâm về chúng, chỉ là giữa trưa tranh thủ mang chút bánh tới cho nếm thử.” “Vậy chúng dùng cơm chuyện, lỡ thời gian.” Hứa Linh Lan dẫn Thẩm Sơ Hòa đến nhà ăn. Ngồi xuống đó, Hứa Linh Lan mở gói bánh ngọt mà Thẩm Sơ Hòa mang đến: “Món điểm tâm đây từng thấy qua.” “Vậy mau nếm thử .” Hứa Linh Lan ăn một miếng: “Rất độc đáo, còn ngon nữa. Nếu ngươi ăn buôn bán, sẵn cửa hàng, thấy trời trở lạnh, ngươi một cửa hàng vẫn hơn.”
Thẩm Sơ Hòa cũng thừa nhận Hứa Linh Lan đúng, nhưng mùa thu hoạch sẽ địa chấn, giờ mà đầu tư đó đều sẽ đổ sông đổ biển. Thế nên nàng : “Gia đình là nông hộ ở Thượng Lĩnh thôn, từng ăn buôn bán, thậm chí còn chẳng mấy chữ, nếu một lúc mà mở cửa hàng quá lớn sẽ khó bề kiểm soát. Ta tiên cứ bày bán ở chợ, để họ từ từ học cách buôn bán, nếu thì đối với họ chắc là chuyện .” Hứa Linh Lan Thẩm Sơ Hòa xong thì : “Ta ngươi đứa bé giống thường, tuổi còn nhỏ mà tâm tư trầm đến , để Sở Hằng ca ca của ngươi học hỏi ngươi nhiều hơn.” “Vẫn là học hỏi Sở Hằng ca ca nhiều hơn mới đúng, Sở Hằng ca ca từ nhỏ thấm nhuần chuyện kinh doanh, đây chỉ thuần túy là chút tiểu xảo vặt vãnh.” Thẩm Sơ Hòa khiêm tốn đáp. “Thật sự ngươi xuất từ nông hộ.” Hứa Linh Lan từng cố ý dò hỏi gia thế của Thẩm Sơ Hòa, xong quả thực bất ngờ. “Cũng là trải qua một vài chuyện, mới đổi.” “Con , trải qua một đau thấu xương, ai mà chẳng trưởng thành hơn?” “Thế nên chúng phận nữ nhân nắm giữ tiền bạc trong tay, nếu lỡ một ngày nào đó thực sự chuyện gì, bản cũng thể sống .” “Ngươi cứ yên tâm , mấy hôm ca ca phái tới, thu mua bộ sản nghiệp của Đoạn gia , phần lớn cửa hàng vốn là của hồi môn của , căn bản cần thông qua . Lão khốn kiếp gần đây ngày nào cũng chạy đến chỗ hai con ngoài , đúng là thời cơ . Ngày nhà đẻ của , chẳng qua chỉ là một kẻ mở tiệm tạp hóa thôi ư? Giờ những gì nên thu về đều thu hết , tự tìm đường c.h.ế.t thì cứ việc c.h.ế.t .”
Mèo con Kute
Thẩm Sơ Hòa giơ ngón cái lên với Hứa Linh Lan: “Hứa di nương, thật là lợi hại, nếu nam nhân đáng tin, còn chẳng bằng con rùa .” Hứa Linh Lan xong thì ha hả: “Thế nhưng, cái thứ đó thật sự bằng con rùa.” Nói xong, bà thở dài một tiếng tiếp: “ vẫn mong ngươi và Sở Hằng đều thể gặp lương nhân, bình an cả đời.” “Thế nhưng ai thể đảm bảo cả đời thuận buồm xuôi gió? Thế nên vẫn tự bản lĩnh.” “Cũng tâm thuật chính trực.” “Vâng, lời Hứa di nương sẽ ghi nhớ.” Hai ăn chuyện, Thẩm Sơ Hòa cũng kể một vài chuyện liên quan đến Vương gia. Một thôn nữ như nàng mà hiểu nhiều thì cũng cần tìm một lý do hợp lý, đây thường ở nhà tú tài, kiến thức cũng hơn hẳn nông hộ bình thường. Bữa trưa khá thịnh soạn, Thẩm Sơ Hòa ăn no, còn trò chuyện vui vẻ với Hứa Linh Lan. Ăn cơm xong, hạ nhân dọn dẹp chén đũa, họ liền trong hoa sảnh uống tiếp tục trò chuyện. Vừa mới uống một chén , Đoạn lão gia trở về.