Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 41:: Báo đáp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:21:34
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Thanh Minh chọn một nhã gian cạnh cửa sổ, mở cửa thể thấy quầy hàng của nhà họ. Nhã gian cũng kín đáo, nên sự bất tiện khi nam nữ cùng phòng. Sau khi xuống, Phương Thanh Minh gọi một ấm . Đợi tiểu nhị ngoài, ông trực tiếp lấy từ trong lòng hai tờ ngân phiếu: “Ta tên Phương Thanh Minh, từng đảm nhiệm chức Nội Các Đại Học Sĩ. Vì vợ qua đời, mặt con gái bỏng, liền từ quan dẫn con gái khắp nơi tìm thầy chữa trị, lừa bao nhiêu , nên nhất thời thật sự thể lấy quá nhiều bạc. Lần chỉ mang theo ba trăm lượng, nhưng đợi về kinh thành, bán gia sản, nhất định sẽ đến tạ ơn nữa.”
Thẩm Sơ Hòa là mối quan hệ. Nếu thể giúp Thẩm Bằng theo con đường quan, thì bản cô khi ăn phát minh sáng tạo, mới khác cướp đoạt. Bởi cô nhận ngân phiếu: “Ta vì báo đáp. Loại t.h.u.ố.c đó thể đến tay thật sự cần dùng, vui . Vả , Phương tiểu thư hồi phục dung mạo, Phương đại nhân cũng thể trở triều quan. Gia sản là thể diện, tuyệt đối thể bán . Ta tin Phương tiểu thư càng mong thấy phụ lấy vinh quang ngày xưa. Nói thì , chẳng điều cũng nghĩa là cũng sẽ một vị thích quan lớn ở kinh thành ?”
Phương Thanh Minh những lời phần dí dỏm của Thẩm Sơ Hòa mà mỉm : “Ngày hôm qua cô nương thể để t.h.u.ố.c rời như , cô nương tầm thường. thấy gia đình cô nương bày quầy bán điểm tâm, chắc hẳn kiếm đều là tiền mồ hôi nước mắt. Dù nữa, ba trăm lượng cô nương nhất định nhận, nếu trong lòng bất an.” Nói , ông đẩy ngân phiếu qua.
Mèo con Kute
Thẩm Sơ Hòa trong lòng tính toán, để nhắc đến chuyện của Thẩm Bằng đây?
Không ngờ lúc Phương Thanh Minh tiếp tục mở lời: “Trong nhà cô nương học ?”
Thẩm Sơ Hòa mừng rỡ, thật ý. Cô vội vàng gật đầu: “Cháu trai thứ ba của mới học lâu, đây nhà nghèo nên trì hoãn, qua mười tuổi mới học, muộn nhưng thằng bé tiến thủ.”
Phương Thanh Minh liền tìm cách báo đáp họ: “Nếu cô nương yên lòng, để cháu trai cô nương cùng chúng về kinh, sẽ đích dạy dỗ. Tuy dám nhất định thi đỗ Trạng Nguyên, nhưng bảng vàng tên thì cần lo lắng.” Ông bây giờ thật sự nghĩ phương pháp nào thể báo đáp ân nhân. Sở trường nhất của ông chính là học tập, nếu thể mở đường cho gia đình ân nhân, ông cầu còn chẳng .
Thẩm Sơ Hòa mừng rỡ, cô nhớ Vương An Lý là học với một học trò của Phương Thanh Minh , đó khi đến kinh thành mới Phương gia học tập. Chẳng lẽ là vì đòi tiền nên Phương Thanh Minh mới coi trọng hơn? Đây thật sự là chuyện lớn. Kinh thành tai ương vì động đất, nếu Thẩm Bằng kinh thành thì cũng khiến yên tâm hơn so với ở trấn. Cô dậy, hướng về phía Phương Thanh Minh hành lễ: “Vậy mặt cháu trai cảm tạ đại nhân.”
Phương Thanh Minh cũng dậy chắp tay: “Cô nương mau xuống, nào dám nhận lễ của cô nương. Có thể báo đáp cô nương một chút, vui . Ta loại t.h.u.ố.c thể mua bằng tiền, là báu vật vô giá. Ân tình của cô nương, Phương gia chúng sẽ ghi nhớ, nếu cô nương điều gì cần, cứ đến tìm .”
Thẩm Sơ Hòa xuống: “Ta khách khí với Phương đại nhân. , mặt của Phương tiểu thư thế nào ?”
Trên mặt Phương Thanh Minh đều là nụ : “Đã khỏi hơn nửa .” Ông do dự hỏi liệu thể mua thêm một viên t.h.u.ố.c nữa , nhưng cảm thấy quá tham.
Thẩm Sơ Hòa cần đoán cũng , khỏi hơn nửa tức là hỏi còn cần dùng t.h.u.ố.c nữa , nhưng loại t.h.u.ố.c một viên khó tìm, ông tiện mở lời hỏi thêm. Bởi cô : “Phương đại nhân cứ yên lòng, loại t.h.u.ố.c một viên là đủ, ba ngày hẳn là sẽ hồi phục . Chỉ là làn da hồi phục khá mỏng manh, vẫn nên tiếp tục để Phương tiểu thư đội vành mũ che mặt. Đợi về kinh an một thời gian, đó ngoài bình thường thì sẽ .”
Phương Thanh Minh cảm thấy chuyện với thông minh thật thoải mái, ông cũng câu trả lời mong , trong lòng cũng nhẹ nhõm: “Đã quên hỏi tên cô nương, nếu ngày lễ tết đến thăm, cũng tìm cửa mà đến chứ.”
Thẩm Sơ Hòa cũng gì cần che giấu: “Nhà ở Thượng Lĩnh thôn, tên Thẩm Sơ Hòa.”
“Thẩm cô nương, Tuyết Oánh nhà hôm nay vốn cũng đến cùng cảm tạ, nhưng lo mặt con bé ngoài dính gió sẽ , nên để con bé ngoài. Ba ngày , chúng sẽ mời cả gia đình Thẩm cô nương đến Thiên Thịnh Lâu dùng yến tiệc.”
“Phương đại nhân cần khách khí như , thấy sắp đến mùa thu hoạch, nhà thật sự khá bận rộn. Vả , mặt của Phương tiểu thư vẫn nên chăm sóc , đừng để nàng ngoài . Tửu lầu đông , hại mà lợi cho nàng. Đợi mặt Phương tiểu thư lành hẳn, Phương đại nhân dẫn Phương tiểu thư đến chơi, đến lúc đó nhất định sẽ từ chối.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-41-bao-dap.html.]
“Được, coi như quyết định .”
Lúc tiểu nhị bưng lên. Phương Thanh Minh rót một chén cho Thẩm Sơ Hòa , mới rót cho : “Nếu gì ngoài ý , chúng sẽ về kinh năm ngày , buổi sáng. Vậy nên Thẩm cô nương cứ đưa cháu trai cô đến buổi sáng là , cần mang theo gì, trong nhà chúng đều cả.”
Thẩm Sơ Hòa cũng khách khí: “Được, cứ theo sự sắp xếp của Phương đại nhân.”
Tiếp đó, Phương Thanh Minh cũng kể về một vài trải nghiệm bất hạnh của . Vợ ông là thứ nữ, suýt nữa đích nữ đổi hôn sự, hai cũng trải qua nhiều sóng gió mới thành . Sau khi thành mới phát hiện, vợ ông hạ t.h.u.ố.c mãn tính hai năm, thể chữa khỏi tận gốc. Hai thành mấy năm cũng chỉ một cô con gái, khi con gái mười một tuổi thì bất ngờ hủy dung. Vợ ông vốn yếu bệnh, một cơn tức giận khiến nàng .
Thẩm Sơ Hòa xong những điều , mang theo nghi vấn: “Theo phận của Phương đại nhân, bên cạnh Phương tiểu thư hẳn nha theo. Tại xảy tai nạn? Không ẩn tình nào khác ?”
Phương Thanh Minh thở dài: “Lúc đó con bé hủy dung, vợ bệnh nặng. Ta vẫn bận rộn chữa trị cho họ, chuyện liền giao cho quan phủ. Đợi khi vợ qua đời, phía quan phủ đưa kết luận là tai nạn. Ta cũng chút nghi ngờ liên quan đến phía nhạc phụ , nhưng chuyện xảy , một đời con gái mới quan trọng hơn, nên vẫn dồn trọng tâm việc tìm thầy t.h.u.ố.c cho con bé, chỉ tiếc là mãi chữa khỏi. May mà gặp cô nương.”
“Phương đại nhân, nghĩ ngài nên cho vợ và con gái ngài một lời giải thích thỏa đáng, khôi phục quan chức, tìm sự thật, để họ vô cớ chịu nhiều đau khổ đến .”
“Cô nương đúng, đây vẫn còn do dự, rốt cuộc nên trở quan trường . Bây giờ cảm thấy nhất định trở về.”
“Triều đình thêm một quan viên , cũng là phúc khí của bách tính chúng .”
“Vậy càng nghiêm khắc tự giữ , nếu sẽ phụ lòng ân nhân.”
“Phương đại nhân đừng gọi là ân nhân mãi, là tiểu bối dám nhận.”
“Vậy cô nương cũng đừng gọi là Phương đại nhân, cô nương gọi một tiếng Phương thúc, sẽ gọi cô là tiểu Hòa .”
“Được, Phương thúc, khách sáo với ngài nữa.” Thẩm Sơ Hòa vui vẻ, đây chẳng thêm một chỗ dựa .
Phương Thanh Minh cũng vui vẻ: “Tuyết Oánh vẫn luôn cô độc. Sau con bé khỏi bệnh, e là sẽ mời cô nương đến nhà chơi, thì cũng sẽ tự chạy đến tìm cô nương.”
“Nhà đều là trưởng, thêm một cũng vui.”