Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 49:: Nghĩ hão huyền gì chứ? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:21:42
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Sơ Hòa ban nãy còn chút cảm động, giờ khắc mới hiểu, đây chính là giao dịch ngang giá. Song, Cố Cảnh Thừa những dung mạo tuấn tú hút mắt, thể khiến kỹ thuật của nàng phát huy, còn thể giúp nàng giải quyết vô vàn vấn đề, đây há chẳng là một đối tác hợp tác tuyệt vời ?

 

Chuyện bản vẽ xong, trời cũng chẳng còn sớm nữa, Thẩm Sơ Hòa bèn từ biệt Cố Cảnh Thừa: “Cố công tử, về , các cháu của chắc cũng dọn hàng xong.”

 

“Vừa cũng ngoài, cùng .” Cố Cảnh Thừa cất kỹ bản vẽ, cùng Thẩm Sơ Hòa bước .

 

Thẩm Sơ Hòa thích dò hỏi chuyện riêng tư của khác, nên cũng hỏi nhiều về Cố Cảnh Thừa, mà chỉ chuyện phiếm vài câu: “Cố công tử, các tiệm điểm tâm ở kinh thành nhiều ?”

 

Cố Cảnh Thừa gật đầu: “Rất nhiều, đợi cơ hội, nàng thể tự xem.”

 

“Ừm, cũng nghĩ . Người xưa , vạn quyển sách bằng vạn dặm đường, nên mục tiêu đầu tiên của là đến kinh thành mở mang tầm mắt.”

 

“Sau nàng mãi mãi kinh doanh ?”

 

“Ta còn vài ý tưởng khác, chỉ là cần thời gian để thực hiện.”

 

“Bất kể nàng gì, nhưng tài năng kiến tạo cầu của nàng tuyệt đối thể mai một. Nàng nghĩ về việc xây cầu?” Cố Cảnh Thừa Thẩm Sơ Hòa.

 

Dưới ánh dương, gương mặt Thẩm Sơ Hòa vẫn còn nét trẻ con phai nhạt, nhưng đôi mắt ánh lên vẻ trầm nên ở lứa tuổi .

 

Nàng cũng Cố Cảnh Thừa: “Ta thể dùng một cái tên giả, liên tục giúp cung cấp bản vẽ, nhưng một yêu cầu.”

 

“Nàng cứ .”

 

“Trên những cây cầu do thiết kế, khắc tên của .”

 

Cố Cảnh Thừa thực sự bất ngờ, ý tưởng của cô nương quả thật khó đoán: “Được, đồng ý với nàng, tiền thù lao cũng sẽ trả theo đúng mức.”

 

“Được, chuyện tiền nong, tin .” Thẩm Sơ Hòa quả thật cũng tiền, nhưng tự giá nên bao nhiêu. Giờ Cố Cảnh Thừa nhận việc , nàng cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều. Làm việc với minh bạch quả là an tâm.

 

Vừa chuyện, hai đến cổng chợ. Thẩm Sơ Hòa trở chợ, còn Cố Cảnh Thừa đến một ngôi nhà dân.

 

Mèo con Kute

Vào thư phòng, một áo đen đưa cho mấy phong thư: “Chủ tử, phu nhân năm đó từng ở Đồng Phúc khách điếm, Đại công tử thì mất tích gần Hắc Phong Trại. Vật mà lão gia và phu nhân thề c.h.ế.t bảo vệ năm xưa, hẳn là đang ở Đại công tử.”

 

“Được, tiếp tục điều tra manh mối của đại ca , nhất định tìm thấy càng sớm càng .” Cố Cảnh Thừa dặn dò.

 

Người áo đen ôm quyền lĩnh mệnh, lui .

 

Cố Cảnh Thừa bàn thư, lật xem những phong thư , tất cả đều là manh mối do tai mắt của từ khắp nơi gửi về.

 

Hắn cho ở trong quân doanh, cho điều tra những chuyện là lo lắng cho an nguy của , nhưng thể để cha c.h.ế.t oan, càng thể để đại ca thành cánh diều đứt dây.

 

Cố Cảnh Thừa đại ca nhất định gặp chuyện phiền toái gì đó, hoặc bí mật khiến thể về nhà, sợ liên lụy đến . bất kể là gì, đều tìm thấy đại ca để hỏi cho rõ.

 

Khi Thẩm Sơ Hòa trở quầy hàng, hai cháu trai dọn hàng xong.

 

Ba thu dọn đồ đạc, cùng về.

 

Trên đường, nàng thấy trong ruộng ít đang thu hoạch hoa màu, đây là thu hoạch vội.

 

Mặc dù đồng d.a.o là ngày thứ ba thu hoạch mùa thu, nhưng ai thể xác định bắt đầu tính từ ngày nào, nên cơ bản đều coi thời gian từ ngày thứ hai đến ngày thứ năm khi thu hoạch rầm rộ là những ngày nguy hiểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-49-nghi-hao-huyen-gi-chu.html.]

 

Nếu mưa lớn, cũng sẽ mất mát gì, nhưng nếu , nhà nào cũng gánh nổi.

 

Về đến nhà, Thẩm Sơ Hòa gọi Thẩm Ngọc Cát phòng, với về chiếc máy đập lúa đạp chân. Cái thể nâng cao hiệu suất, giúp làng sớm đập xong lúa, động đất cũng dễ cất giữ, giảm thiểu tổn thất.

 

Cái tạm thời thực sự cách nào phổ biến rộng rãi. Chờ đến sang năm, Thẩm Sơ Hòa sẽ bắt đầu mua đất để trồng trọt, phát triển các loại máy móc nhỏ, nâng cao hiệu suất canh tác, thúc đẩy thời đại tiến bộ.

 

Thẩm Ngọc Cát đương nhiên đều theo , cũng hiểu đạo lý cần giữ bí mật, ngay cả thê tử cũng đề phòng, xét cho cùng thì thê tử tâm ở nhà họ Thẩm.

 

Hai ngày tiếp theo, Thẩm Sơ Hòa vẫn mang theo hai cháu trai bán hàng, thời gian thì kiếm điểm tích lũy, cũng nhận hàng đặt đó, đặt thêm một ít. Ngôi nhà thuê nhỏ, một cũng đặt nhiều, chỉ thể mua từng đợt.

 

Những thùng hàng bên phía đại ca cũng kéo , tiền nong cũng thanh toán xong. Hiện giờ nhà họ Thẩm quả thực dư dả hơn, cuộc sống cũng vẻ sung túc hơn nhiều.

 

Một ngày khi Phương Thanh Minh về kinh, Thẩm Sơ Hòa đón Thẩm Bằng về, cũng rõ nguyên do với phu tử của , hẹn phu tử sáng mai cũng sẽ tiễn.

 

Vì thời gian gấp rút, Thẩm Sơ Hòa mua cho Thẩm Bằng là y phục may sẵn, còn một vật dụng cá nhân thiết cũng đều chuẩn kỹ càng. Tuy tiền đến kinh thành mua, nhưng khi thu dọn, cũng thành một rương đầy.

 

Chiều tối, Thẩm Đức Toàn và Thẩm Sơ Hòa dẫn Thẩm Bằng đến nhà Thẩm Đức Thắng, từ biệt tổ mẫu Thẩm lão thái thái. Con cháu xa, là việc lớn như , nếu chính thức từ biệt già, truyền ngoài sẽ , sẽ khiến bàn tán.

 

cũng quá nhiều đến, đông thì lời loạn, dễ nảy sinh mâu thuẫn.

 

Khi đến nhà Thẩm Đức Thắng, nhà họ ăn xong bữa tối, chỉ Thẩm lão thái thái và hai vợ chồng Thẩm Đức Thắng ở trong nhà, đám con cháu còn đều ngoài dạo chơi.

 

Thẩm Sơ Hòa và bọn họ bước , vẫn theo quy củ chào hỏi, cũng xuống, định nán lâu.

 

Thẩm Đức Toàn thẳng vấn đề, sang Thẩm lão thái thái đang giường: “Nương, hôm nay Tam Bằng đến để từ biệt nương, thằng bé sẽ kinh thành học, lẽ đến Tết mới về.”

 

Thẩm Bằng chắp tay vái lạy Thẩm lão thái thái một cách long trọng: “Tổ mẫu, những ngày tôn nhi ở nhà, tổ mẫu tự chăm sóc bản cho .”

 

Thẩm Sơ Hòa hài lòng, những gì họ luyện tập đường, nhanh cho xong việc, rời càng sớm càng .

 

Nghe Thẩm Bằng kinh thành học, Thẩm lão thái thái và hai vợ chồng Thẩm Đức Thắng lập tức phản ứng kịp.

 

Thẩm Đức Thắng dám tin hỏi Thẩm lão thái thái: “Nương, nhị ? Thẩm Bằng gì?”

 

Thẩm lão thái thái cũng vẻ mặt tin, hỏi Thẩm Đức Toàn: “Lão nhị, các ngươi gì? Thẩm Bằng ?”

 

Thẩm Đức Toàn : “Đi kinh thành học. Tiểu Hòa giúp một sách ở kinh thành, đó để báo đáp Tiểu Hòa, nguyện ý đưa Tam Bằng kinh thành học tập.”

 

Thẩm Đức Thắng vội vàng : “Lão nhị, Lượng Tử nhà cũng là tài sách, cho nó cùng Bằng Tử nhà ngươi, hai bạn bè.”

 

Thẩm Sơ Hòa hỏi : “Đại bá, nếu thể mang , mang Đại Khuê, Nhị Lực theo? Đại bá đừng nghĩ nhiều quá, thể diện và ân tình của lớn đến .”

 

Thẩm lão thái thái nhíu mày : “Việc chủ , Thẩm Bằng thông minh hơn Lượng Tử nhà chúng , cần cơ hội như . Lần cứ để Lượng Tử nhà chúng .”

 

Thẩm Sơ Hòa thực sự cạn lời: “Không , tổ mẫu, nghĩ là Ngọc Hoàng Đại Đế mà cái gì cũng thể chủ? Việc định xong , chỉ nhận Tam Bằng. Chúng đến đây là để Tam Bằng từ biệt tổ mẫu thôi, những chuyện khác các đừng nghĩ nữa, thể nào .”

 

Lão thái thái Thẩm lập tức sa sầm nét mặt: “Các ngươi định xong chuyện , còn đến đây gì?”

 

Thẩm Sơ Hòa : “Chúng đến đây là Tam Bằng đến từ biệt tổ mẫu mà. Cháu trai xa, từ biệt tổ mẫu, điều gì sai ?”

 

 

Loading...