Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 55:: Đại ca Hòa ly ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:21:48
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mã Quế Hương thấy từ "hưu" trong lòng cũng siết chặt , hai chữ hưu thê thể dễ dàng thốt ? Nàng nắm chặt mép giường: “Công thức cũng một thể dùng hết. Đệ , để họ chợ bán, để họ bán rong khắp hang cùng ngõ hẻm ? Lại cướp mối ăn của nhà chúng , chút chuyện nhỏ nhặt mà đòi hưu ? Chàng còn lương tâm ?”
Thẩm Sơ Hòa thầm nghĩ, Mã Quế Hương cũng còn chút đầu óc, còn bán ở cùng một nơi, tiếc rằng trong đầu nàng chứa quá nhiều tư tưởng trọng nam khinh nữ của loại phù ma.
Lúc Thẩm Ngọc Cát kéo Mã Quế Hương khỏi Tây sương phòng: “Bao nhiêu năm qua tâm tư nàng đều hướng về nhà đẻ, thực sự chịu đủ , nhất quyết sẽ hưu nàng.”
Mã Quế Hương níu chặt khung cửa: “Vậy tâm tư của các chẳng cũng đều hướng về tiểu đó ?”
Thẩm Ngọc Cát thở dài một tiếng: “Tiểu đổi , con ai cũng hướng tới điều hơn. Hiện giờ tiểu dùng công thức của nàng giúp chúng sống an lành, còn nàng thì ? Chẳng lẽ cảm thấy chút nào ư?”
Mã Quế Hương thấy Thẩm Sơ Hòa ở cửa, trong lòng cũng dâng lên oán khí: “Dựa cái gì mà nàng bòn rút của nhà đẻ, họ oán trách nàng, giờ nàng đổi, họ xem nàng là niềm kiêu hãnh mà bảo vệ nàng?”
Nói thật, đây chính là điểm Thẩm Sơ Hòa nương tay với Mã Quế Hương, bởi quả thực đúng là như , cho nên hôm nay nhất định dùng liều t.h.u.ố.c mạnh cho Mã Quế Hương.
Nàng cất tiếng lạnh lùng: “Đại tẩu, chặn đường tài lộc của khác chẳng khác nào g.i.ế.c cha , tẩu hiểu ư?”
Lời khiến Mã Quế Hương giật , nàng nay từng cảm thấy tiểu cô tử đáng sợ đến thế: “Ta, , hề.”
“Tẩu hề? Chẳng lẽ công thức là trộm ?” Thẩm Sơ Hòa từng bước dồn ép.
Mã Quế Hương sợ đến toát mồ hôi: “Ta, lấy đồ nhà tính là trộm, đây là việc nhà.”
Thẩm Sơ Hòa lạnh một tiếng: “Đại tẩu, nếu tẩu đem công thức cho con trai , đó còn xem là việc nhà. tẩu đem cho nhà đẻ, đây còn là việc nhà ư?”
Mã Quế Hương nghẹn cổ: “Vậy cũng phạm thất xuất chi điều, các lý do để hưu .”
Thẩm Sơ Hòa Mã Quế Hương: “Công thức bánh ngọt trị giá trăm lượng bạc, tội danh trộm cắp của tẩu nếu tố cáo lên quan phủ, sẽ là hưu mà là tống đại lao đấy.”
“Cái gì? Nàng bao nhiêu? Làm thể?” Mã Quế Hương gầm lên, tin.
“Vậy tẩu tự đến tiệm điểm tâm trong trấn hỏi thử chẳng sẽ rõ ? Chuyện còn cần lừa gạt ư?” Thẩm Sơ Hòa mong Mã Quế Hương hỏi để nàng vô tri đến mức nào.
Lúc Thẩm Ngọc Cát vô cùng kiên quyết một câu: “Ta nhất định hưu thê.”
Đang chuyện, đúng lúc Thẩm Khuê và Thẩm Lực thu dọn hàng về, thấy tiếng cãi vã liền vội vàng chạy .
Mã Quế Hương thấy hai con trai, như tìm chỗ dựa, đưa tay tóm lấy cánh tay hai con: “Đại Khuê, Nhị Lực, các con cuối cùng cũng về , cha các con hưu , các con mau khuyên can .”
Kết quả Thẩm Khuê và Thẩm Lực, thấy chuyện , đều tránh khỏi tay nàng , đồng thanh : “Chúng con đồng ý quyết định của cha.”
Đây là chuyện mà đó chúng thương lượng với ông bà và cha . Chúng thấy sự đổi của tiểu cô, cứ như thể nàng đang phát sáng, thật .
Mèo con Kute
Chúng cố chấp tỉnh ngộ, nhất định dùng t.h.u.ố.c mạnh.
Vả như tiểu cô , nếu tỉnh ngộ, nàng cả đời sẽ là con rối của Mã gia, cả đời sẽ cuộc sống của bình thường là như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-55-dai-ca-hoa-ly.html.]
Trước đây chúng cũng gia đình thể ấm áp đến , thể cùng đồng lòng hiệp sức. Bây giờ chúng cảm nhận , cho nên với tư cách là con trai, chúng cũng hy vọng Mã Quế Hương thể cảm nhận hạnh phúc .
Mã Quế Hương kinh ngạc đến mức nổi nữa: “Các con gì?”
Thẩm Khuê : “Mẹ, từ nhỏ con từng cảm nhận tình mẫu tử. Trong ký ức con, từng ôm con, nhưng con nhớ rõ dáng vẻ ôm cháu trai mà gọi là bảo bối. Còn những năm qua, con và Nhị Lực từ nhỏ cứ như là nhặt về . Giờ đây chúng con theo tiểu cô ăn cũng tìm thấy mục tiêu cuộc sống, mỗi đều suy nghĩ của riêng . Nếu lòng đều hướng về nhà đẻ, chi bằng về nhà đẻ .”
Thẩm Sơ Hòa mà lòng thấy khá khó chịu, bởi vì lời đại chất tử lúc là thật, là tiếng lòng của nó. Đứa bé từ nhỏ tình yêu thương của mẫu , cũng thật đáng thương.
Lúc Thẩm Ngọc Khánh đều tỏ nghi hoặc, bước những bước nhỏ đến bên cạnh Thẩm Sơ Hòa, ánh mắt hỏi Thẩm Sơ Hòa chuyện gì đang xảy .
Chuyện Thẩm Sơ Hòa để cha cùng nhị ca nhị tẩu , vì nhị ca quá dễ biểu lộ cảm xúc mặt, dễ lộ sơ hở, mà nhị tẩu quá với nhị ca, chút phòng , dễ buột miệng .
Cho nên lúc Thẩm Sơ Hòa giả vờ như , đáp Thẩm Ngọc Khánh.
Thẩm Ngọc Khánh bước những bước nhỏ về phía cha , nhưng vẫn ai để ý đến .
Thẩm Ngọc Cát tuy trong lòng chuyện đều rõ, nhưng ít nhiều vẫn còn chút lòng trắc ẩn, với Mã Quế Hương: “Hòa ly , như danh tiếng của nàng cũng sẽ hơn một chút.”
Thẩm Sơ Hòa cũng , đại ca đây là mềm lòng, nhưng hòa ly và hưu thư thực khác biệt nhiều. Chỉ cần để đại tẩu về nhà đẻ một tháng, để nàng nhà đẻ là đường lui là , đây cũng là cơ hội cuối cùng dành cho nàng .
“Thẩm Ngọc Cát, là kẻ vong ân phụ nghĩa, những ngày nghèo khổ đều cùng trải qua, giờ đây cần nữa, , c.h.ế.t cũng .” Mã Quế Hương chuyện còn cơ hội xoay chuyển, liền bắt đầu giở trò ngang ngược.
Thẩm Khuê Mã Quế Hương, giọng chân thành mở lời: “Mẹ, chúng con cũng còn cách nào khác. Con lớn phân gia, nhà chúng cũng thể mãi phân . Tam thúc vẫn tái hôn, ông bà nội dĩ nhiên sẽ sống cùng tam thúc. Vậy thì khi phân gia, con và Nhị Lực ông bà nội che chở, chúng con sẽ đẩy nô lệ cho Mã gia. Chúng con , chúng con cũng cuộc đời của riêng .”
Thẩm Lực cũng : “Mẹ, chúng con thực sự chịu đủ . Con nghĩ đối xử với nhà ngoại đến , ngoại tổ mẫu nhất định vui khi về nhà. Mẹ và cha hòa ly, đúng lúc về nhà đẻ báo hiếu. Mẹ chẳng thường út thiết với nhất, út và biểu là chỗ dựa lớn nhất của ? Vậy chúng con tin rằng về nhà đẻ sẽ hạnh phúc, chúng con cũng thật lòng mong .”
Những lời hai chúng quá nhiều , những lời như thế ngoài chúng , ai thể tin? Lại thể tin và cháu trai còn đáng tin hơn con ruột ?
Chưa kể phu quân, dẫu phu quân thể hòa ly. đến con trai cũng nàng tin tưởng đến , điều hai chúng thật sự thể chấp nhận .
Thẩm Sơ Hòa hai chất tử thực sự nhiều oán giận đối với Mã Quế Hương. Hai đứa trẻ thể lớn lên thế thật dễ dàng.
Và Mã Quế Hương với tư cách là một , quả thực đạt.
Thẩm Ngọc Khánh mà ngây , chuyện gì đang xảy .
Trần Phượng Anh cảm nhận chút ý tứ âm mưu nào đó. Nàng hiểu Thẩm gia là nhà bạc bẽo, cho nên lên tiếng, tiếp tục quan sát.
Mã Quế Hương lúc quả thật sợ hãi: “Ta, sửa đổi chẳng ? Ta như nữa, , …”
Thẩm Ngọc Cát thở dài: “Nàng sửa đổi, đem tất cả những gì đây cho nhà đẻ, thành một nửa cho nhà đẻ ? Đó cũng là cuộc sống của một gia đình bình thường. Cứ tiếp tục như , sắp mang họ Mã . Nếu chỉ thì cũng chịu, nhưng hai con trai cũng như thế.”
Thẩm Khuê : “Cha con là thợ mộc, tay nghề, tái hôn cũng khó. Con và Nhị Lực lớn, cũng sợ kế.”