Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 6: Cơ duyên tiếp theo ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:20:59
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Sơ Hòa lúc mặt nóng bừng, thật lòng mà , nếu đổi một cô em chồng như , sớm cao chạy xa bay, đáng tiếc bây giờ chính là kẻ gây chuyện. Nàng vội vàng giành : “Nhị tẩu, tỉnh ngộ , thoái hôn, tiền cũng lấy về, cả nhà chúng sẽ sống thật .”

 

Trần Phượng Anh ngẩn : “Ngươi gì? Thoái hôn?”

 

Thẩm Sơ Hòa gật đầu: “Ừm, thoái , đòi tiền bao năm nay nhà chúng cấp cho Vương gia, cái thứ ch.ó má Vương An Lý đó xứng với . Chỉ là nhị tẩu, nữ tử như thoái hôn, e rằng trong thời gian ngắn sẽ ai đến chuyện hôn sự, ở nhà thêm hai năm nữa.”

 

Ánh mắt Trần Phượng Anh đầy vẻ tin: “Ngươi thật ? Thật sự thoái hôn ư? Ngươi nỡ ?” Nàng vẫn tin cô em chồng thật sự thể đổi tính nết.

 

Thẩm Sơ Hòa kiên định đảm bảo: “Ta thật, ngươi xem đòi bốn mươi lạng bạc, nếu thật sự đoạn tuyệt với Vương gia, bọn họ thể đưa ?”

 

“Không đúng, Vương gia đều là đồ keo kiệt bủn xỉn, thể đưa tiền cho ngươi?” Trần Phượng Anh càng thêm nghi ngờ, xong kinh hô: “Ngươi bao nhiêu? Bao nhiêu tiền?”

 

Thẩm Sơ Hòa cảm thấy vết thương của Trần Phượng Anh tay nàng rỉ m.á.u vì kích động, vội vàng giữ chặt nàng: “Nhị tẩu, đừng kích động, chuyện đợi khi vết thương khá hơn hẵng từ từ , vết thương rỉ m.á.u .”

 

Hoàng Thúy Phân rỉ máu, sợ hãi vội vàng lấy một mảnh vải sạch khác, giúp ấn lên tay Trần Phượng Anh: “Con dâu cả, con nghỉ một lát , những chuyện khác con đừng bận tâm vội.”

 

Trần Phượng Anh lắc đầu: “Không cần, vết thương nhỏ đáng gì.”

 

Nàng còn hỏi thêm chuyện tiền bạc, nhưng Thẩm Ngọc Khánh dẫn Lý lang trung trong thôn , nàng liền ngậm miệng , tài sản lộ ngoài.

 

Thẩm Sơ Hòa cùng cha chào hỏi Lý lang trung, đó Lý lang trung đặt hộp t.h.u.ố.c xuống liền bắt đầu thoa t.h.u.ố.c và băng bó vết thương cho Trần Phượng Anh.

 

Sau khi băng bó xong, Lý lang trung lau vết m.á.u tay dặn dò bọn họ: “Tuy thương đến xương cốt, nhưng vết thương cũng cạn, mấy ngày nay đừng việc nặng, cũng đừng dính nước, ba ngày nhớ thuốc.”

 

“Lại còn t.h.u.ố.c ? Vậy chẳng tốn tiền ?” Giọng điệu Trần Phượng Anh cao hơn vài phần, nàng bình thường một đồng tiền cũng bẻ thành tám mảnh mà tiêu.

 

Thẩm Sơ Hòa vội vàng kéo cánh tay còn của Trần Phượng Anh: “Nhị tẩu, nhà chúng bây giờ tiền , đừng kích động.” Nàng phát hiện nhị tẩu chỉ tính tình thẳng thắn mà còn nóng vội.

 

Trần Phượng Anh lúc mới nhớ chuyện Thẩm Sơ Hòa đòi tiền từ Vương gia, tuy tin Thẩm Sơ Hòa thật sự sẽ đổi, nhưng lúc mặt ngoài cũng tiện gì, gia phong thể bêu .

 

Lý lang trung cũng thích xen chuyện khác, cầm phí chẩn bệnh xong liền cáo từ.

 

Thẩm Đức Toàn và Thẩm Ngọc Khánh tiễn Lý lang trung ngoài, trong thôn, lang trung là phận địa vị cao.

 

Sau khi bọn họ ngoài, Hoàng Thúy Phân lấy tiền và cây trâm vàng : “Con dâu cả, Tiểu Hòa thật sự buông bỏ , con mau về phòng quần áo, nghỉ ngơi cho .”

 

Trần Phượng Anh thấy tiền đó, bất ngờ nhưng vẫn thể tin tưởng: “Hy vọng tiểu đừng ngày mai mang những thứ trả về.”

 

Nói xong, nàng về đông sương phòng để quần áo.

 

Không nàng tin Thẩm Sơ Hòa, Thẩm Sơ Hòa cũng chỉ một buông bỏ Vương An Lý, cũng lấy những thứ đưa cho Vương gia, nhưng sang ngày hôm chỉ đưa nhiều hơn.

 

Thẩm Sơ Hòa cũng hiểu Trần Phượng Anh, bởi vì cha và các ca ca, là nô lệ con gái thì cũng là cuồng ma sủng , Thẩm Sơ Hòa gì họ cũng tin, từ góc độ ngoài mà xét, thật nhị tẩu bình thường nhất.

 

Nghĩ đến đều là Trần Phượng Anh giặt quần áo cho nàng, giờ Trần Phượng Anh tay thương, nàng cũng thể gì đó cho nhị tẩu, liền theo khỏi phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-6-co-duyen-tiep-theo.html.]

 

Vừa tới sân, thấy một cỗ xe ngựa qua cổng, Thẩm Sơ Hòa chợt nhớ một chuyện lớn: khi Bạch Minh Nguyệt tới cứu , nàng sẽ gặp hai chủ xe ngựa đ.á.n.h bên vách núi ở ngoại ô, đó cả hai cùng rơi xuống vách đá, đồ đạc hai cỗ xe trở thành vật vô chủ, và nàng thu gian, đây cũng là vốn khởi nghiệp ban đầu của nàng .

 

Bởi vì chuyện trực tiếp ảnh hưởng đến Thẩm Sơ Hòa, nên nàng bỏ qua.

 

Thẩm Sơ Hòa lúc bật , vận may của nữ chính trong sách quả thật , nhưng những vô tội hy sinh đằng đó đáng c.h.ế.t ?

 

Nàng cảm thấy bây giờ cũng thể một cuốn sách, gọi là “Cứu rỗi pháo hôi”.

 

Điều khiến Thẩm Sơ Hòa lo lắng lúc một chuyện nàng thể xác định chính xác thời gian, ví dụ như chuyện Bạch Minh Nguyệt gặp hai chủ xe đ.á.n.h ở ngoại ô.

 

Theo diễn biến cốt truyện suy đoán, khi em gái kế của Bạch Minh Nguyệt về thăm nhà chồng, thì đó là ba ngày , khi nàng kế đưa đến nhà biểu cữu ở thôn ngoại ô thành.

 

Mèo con Kute

, Thẩm Sơ Hòa dự định ba ngày sẽ bắt đầu theo dõi Bạch Minh Nguyệt, mỗi ngày bám theo nàng , giải cứu hai đáng thương rơi xuống vách đá, cũng cắt đứt nguồn tài lộc bất ngờ của Bạch Minh Nguyệt.

 

Suy nghĩ xong xuôi, nàng đến phòng Trần Phượng Anh, cầm lấy quần áo bẩn: “Nhị tẩu, giúp giặt, còn gì cần giặt nữa , gần đây đừng đụng nước.”

 

Trần Phượng Anh ngạc nhiên Thẩm Sơ Hòa: “Đợi khỏe giặt cũng muộn, ngươi giặt .”

 

Thẩm Sơ Hòa lúc mới nhớ , nàng ở nhà việc, nên vội vàng : “Ta ở Vương gia còn thể , về nhà chứ? Ta , nhị tẩu cứ yên tâm.” Nói , nàng ôm tất cả quần áo bẩn ngoài, đặt chậu gỗ, dựa ký ức nghĩ xem nguyên chủ giặt quần áo cho nhà Vương An Lý bọn họ thế nào.

 

Chỉ là còn bắt đầu giặt, Hoàng Thúy Phân , giật lấy quần áo trong tay nàng bắt đầu giặt: “Việc là việc ngươi , ngươi cứ đó .”

 

Thẩm Sơ Hòa giành quần áo: “Mẫu , con thể giặt quần áo cho những kẻ thối nát ở Vương gia, về nhà chút việc ? Nếu cho con việc, trong lòng con càng khó chịu hơn.”

 

Nàng , Hoàng Thúy Phân liền buông tay, nhưng nhanh đó nước mắt rơi xuống: “Tiểu Hòa thật sự lớn , hiểu chuyện .”

 

Thẩm Sơ Hòa quá hiểu về tình cảm, nhất thời , vội vàng lấy khăn tay lau nước mắt cho Hoàng Thúy Phân.

 

Lúc Thẩm Đức Toàn cũng , thấy Thẩm Sơ Hòa giặt quần áo, vành mắt cũng đỏ hoe: “Tiểu Hòa giặt quần áo , ở Vương gia con bé chịu bao nhiêu khổ cực đây?”

 

Từ góc độ ngoài mà xét, Thẩm Sơ Hòa một cô gái nông thôn vóc dáng tiểu thư, cũng đủ khiến tức giận.

 

bản thụ hưởng, Thẩm Sơ Hòa trong lòng cảm động, tuy thời cổ đại lạc hậu, nhưng cho nàng sở hữu tình mà kiếp nàng khao khát nhất.

 

Buổi chiều tối, đại ca Thẩm Ngọc Cát cùng đại chất tử Thẩm Khuê mộc trở về, mùa thu hoạch việc nhiều, gần đây bọn họ đều sớm về muộn.

 

Thẩm Ngọc Cát sân, thấy Thẩm Sơ Hòa, liền từ trong lòng lấy mấy sợi dây màu đưa cho nàng: “Trên đường thấy gánh hàng của bán rong sợi dây , liền mua cho mấy sợi.” Sau đó, xách dụng cụ kho dọn dẹp.

 

Thẩm Khuê thì như thể thấy ai, về nhà rửa tay rửa mặt, về phòng quần áo sạch, một lời.

 

Thẩm Sơ Hòa cầm sợi dây màu, nàng một nữa cảm nhận sâu sắc tư vị nuông chiều là thế nào, hơn nữa đại ca trông khôi ngô, dường như chút hợp với những nông dân trong thôn .

 

Chỉ là khi sách đại chất tử tính cách lạnh nhạt, nàng ngờ lạnh nhạt đến , thích chuyện, mà là như thể thấy bất cứ điều gì, cái kiểu trời sập xuống cũng chẳng bận tâm.

 

 

Loading...