Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 97:: Giải Quyết ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:22:37
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bàng Viên Ngoại vui mừng, bởi vì ông ít đang để ý lương thực , nếu quyên ngoài, mấy ngày tới e là tránh khỏi phiền phức, chi bằng bán . Bây giờ mua là chuyện , vốn dĩ ông cũng định tăng giá. Một mặt, ông là trong trấn, nếu đó tăng giá thì danh tiếng của ông trong trấn sẽ hủy hoại. Mặt khác, quan phủ quy định về giá lương thực, ông tùy tiện tăng giá cũng là trái pháp luật. Bây giờ hỗn loạn thì ai quản, nhưng chờ khi thiên tai qua , thể ông sẽ gặp rắc rối. Ông vội vàng : “Vậy chúng trong nhà bàn bạc kỹ hơn.”
Thẩm Sơ Hòa và Cố Cảnh Thừa đáp lời, theo Bàng Viên Ngoại đến một căn nhà gỗ dựng tạm.
Bạch Minh Nguyệt chạy đến mặt họ, chặn Thẩm Sơ Hòa : “Thẩm Sơ Hòa, ngươi tích trữ lương thực, đến lúc đó bán giá cao cho bách tính ? Sao lòng ngươi độc ác như ?”
Thẩm Sơ Hòa Bạch Minh Nguyệt như kẻ ngốc: “Mắt nào của ngươi thấy bán giá cao? Ngươi là giun đũa trong bụng ? Chuyện ngươi cũng ? Vu oan hãm hại khác, ngươi mới là kẻ lòng đen tối thật sự. Hơn nữa, lương thực quan phủ định giá, chúng chỉ là gặp nạn, chứ thoát ly khỏi Đại Phong Quốc. Ta bán tháo lương thực với giá cao, sợ tai họa bắt đại lao ? Ta điên ngươi điên ?”
Mèo con Kute
Lời sai, bởi vì các mặt hàng như muối và lương thực ở Đại Phong Quốc của họ, triều đình hạn chế về giá, thương nhân thể tự ý định giá.
Vì , Bạch Minh Nguyệt lúc vắt óc suy nghĩ cũng cách nào phản bác, nhưng nàng thực sự căm ghét Thẩm Sơ Hòa đến chết. Rõ ràng nàng mới là trọng sinh, rõ ràng nàng vận may gia trì, nhưng tại Thẩm Sơ Hòa luôn xuất hiện quấy rối?
Nàng Thẩm Sơ Hòa với đôi mắt đầy hận ý, lớn tiếng hỏi: “Thẩm Sơ Hòa, thù oán gì với ngươi ? Tại đến ngươi cũng theo đến đó? Tại chuyện của ngươi đều tham gia? Tại ?”
Thẩm Sơ Hòa phát hiện nữ chính trong nguyên tác càng ngày càng nhỏ mọn. Con thực sự đổi theo môi trường xung quanh. Trong sách, nàng tiền bạc và ‘ngón tay vàng’ nên nàng thể luôn thể hiện mặt của , nhưng bây giờ, mặt của nàng lộ .
Thẩm Sơ Hòa bình tĩnh : “Ta theo ngươi, chúng gặp chỉ là trùng hợp. Nếu chuyện ngươi sai, cũng sẽ phản bác. Tại ngươi tự tìm vấn đề từ bản , mà cho rằng sự xuất hiện của là sai?”
Bạch Minh Nguyệt căn bản lọt tai, điên cuồng la lớn: “Không chỉ vì cướp mất An Lý ca ca, bây giờ trả cho ngươi, ngươi thể tha cho ?”
Thẩm Sơ Hòa sợ đến suýt bay lên: “Câm miệng! Cái thứ ch.ó c.h.ế.t Vương An Lý đó ngươi tự mà giữ lấy, đừng lôi ghê tởm. Nếu các ngươi còn gây chuyện, sẽ đ.á.n.h gãy chân cả hai ngươi tin ?”
Bạch Minh Nguyệt khó hiểu Thẩm Sơ Hòa: “Ngươi ý gì?”
Không đợi Thẩm Sơ Hòa , Cố Cảnh Thừa với Bạch Minh Nguyệt: “Nghĩa đen đó. Sơ Hòa coi trọng Vương An Lý, mà Vương An Lý càng xứng với Sơ Hòa.”
Bạch Minh Nguyệt đó chú ý đến nam tử bên cạnh Thẩm Sơ Hòa. Người đàn ông thoạt là phi phú tức quý, còn ánh mắt Thẩm Sơ Hòa, mang theo tình yêu say đắm. Nàng kiếp ở thanh lâu gặp nhiều nam nhân, nàng thể thấu tâm tư của đàn ông.
Trong lòng nàng vô cùng bất cam, luôn cảm thấy xứng đáng những điều nhất, tại phụ nữ Vương An Lý vứt bỏ thể tìm đàn ông hơn Vương An Lý? Nàng cam tâm.
Nàng Thẩm Sơ Hòa với ánh mắt đầy châm biếm hỏi: “Thẩm Sơ Hòa, ngươi bám cành cao, nên mới coi trọng An Lý ca ca ?”
Thẩm Sơ Hòa thật sự cạn lời: “Bạch Minh Nguyệt, ngươi thật sự bệnh nhẹ, đàn ông ngươi sống nổi ? Ta thời gian lãng phí với ngươi.”
Nói xong, nàng đẩy Bạch Minh Nguyệt đang chắn phía , với Bàng Viên Ngoại: “Chúng mau bàn chính sự.”
Bạch Minh Nguyệt còn đuổi theo, nhưng thuộc hạ của Cố Cảnh Thừa nhanh chóng chặn nàng .
Nhìn đàn ông bên cạnh Thẩm Sơ Hòa, những hộ vệ đó, Bạch Minh Nguyệt luôn cảm thấy mất nhiều, nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-97-giai-quyet.html.]
Thẩm Sơ Hòa cùng nhà, xuống. Nơi đó quá cầu kỳ, chỉ một chiếc bàn tròn và vài chiếc ghế đẩu xung quanh.
Sau khi xuống, Cố Cảnh Thừa cùng Bàng Viên Ngoại bàn bạc về lượng lương thực, giá cả, tổng tiền, v.v.
Thẩm Sơ Hòa chuyên về chuyện nên cũng hỏi nhiều.
Chẳng mấy chốc, Cố Cảnh Thừa và Bàng Viên Ngoại bàn bạc xong xuôi. Bàng Viên Ngoại còn bớt một ít, giảm giá cho họ.
Giao tiền đặt cọc xong, Cố Cảnh Thừa lập tức phái đến chở lương thực buổi chiều, bởi vì đường đến còn vài đoạn đường hư hỏng thể cho xe ngựa qua . Bây giờ họ trở về, lập tức cho sửa chữa, đến chiều là xe ngựa thể qua để vận chuyển.
Sau khi nhận tiền đặt cọc, Bàng Viên Ngoại cúi gập thật sâu với Thẩm Sơ Hòa: “Hôm nay thật sự cảm ơn cô nương, bằng đây e là sẽ cái bà c.h.ế.t tiệt ... cái nha đầu tiện nhân đó hại c.h.ế.t .”
Thẩm Sơ Hòa Bàng Viên Ngoại đổi cách gọi, Bàng Viên Ngoại khó khăn thế nào mới tìm một từ ngữ khá nhã nhặn nhưng vẫn thể diễn tả lòng ông. Nàng chút đáp thế nào, mỉm : “Chúng cũng chỉ là lời công bằng mà thôi.”
Bàng Viên Ngoại xua tay: “Không , lúc , ai cũng gây chuyện. Nếu các sợ phiền phức mà lời công bằng thì ? Tóm , thật sự cảm ơn các .”
Thẩm Sơ Hòa cũng khách sáo mãi: “Sau Bàng Viên Ngoại cũng nên nhiều việc thiện, chúng cùng phát huy thiện ý mới là nhất. Vậy thì chúng xin về chuẩn xe ngựa.”
Bàng Viên Ngoại tiễn Thẩm Sơ Hòa và Cố Cảnh Thừa khỏi cửa lớn.
Lúc , trong đầu Thẩm Sơ Hòa tiếng hệ thống nhắc nhở, nhận bốn mươi tám điểm tích lũy. Thẩm Sơ Hòa tính toán, điểm lẽ là do nhà Bàng Viên Ngoại sẽ c.h.ế.t nữa mà nàng nhận .
Vừa khỏi cửa lớn xa, Thẩm Sơ Hòa liền thấy bóng dáng màu trắng ở đằng xa. Xung quanh Bạch Minh Nguyệt còn những bách tính ủng hộ nàng nữa, nàng đơn độc một , gò đất hoang tàn, trông chút rợn .
Tay Cố Cảnh Thừa khẽ vỗ vai Thẩm Sơ Hòa: “Người phụ nữ chính là kẻ điên. Sau sẽ chọn một nữ ám vệ hơn theo bảo vệ nàng.”
Thẩm Sơ Hòa quen luôn ở bên cạnh, nàng nhiều chuyện , thể để khác phát hiện: “Ta quen theo. Hai ngày nhặt một cuốn khinh công bí tịch trong phế tích, vốn chỉ thử xem , luyện một chút, thật sự tác dụng.”
Cố Cảnh Thừa cau mày: “Nàng căn bản võ công, dám luyện bí tịch gì đó? Nàng sợ tẩu hỏa nhập ma ?”
Thẩm Sơ Hòa thể giải thích bí tịch của là đổi từ hệ thống nên sẽ nguy hiểm, nhưng cũng thể cho Cố Cảnh Thừa , dù nàng bỗng dưng khinh công, chẳng càng kỳ lạ hơn ?
Vì , nàng lấy tờ giấy bí tịch , đưa cho Cố Cảnh Thừa: “Ta thử , thật sự hữu dụng, chỉ là chóng mặt khi ở cao, nhưng chạy nhanh hơn nhiều.”
Cố Cảnh Thừa tờ bí tịch đó, mắt mở lớn: “Nàng nhặt ? Cái thật sự tồn tại ?”
Thẩm Sơ Hòa chỉ thể gật đầu.
Cố Cảnh Thừa ghé sát tai Thẩm Sơ Hòa nhỏ: “Về nhà .” Sau đó trả bí tịch cho Thẩm Sơ Hòa.