Xuyên Thành Mẹ Kế Nuôi Con Thơ Của Chồng - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-05-04 13:34:11
Lượt xem: 167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu Quý Bất Vọng thể thấy khuôn mặt của Thiệu Tây, lẽ sẽ đoán tình hình của Thiệu Tây.

thấy biểu cảm, hơn nữa cũng cảm thấy tâm tình Thiệu Tây , cho nên giữ vững tinh thần vui vẻ một tiếng.

Bọn trẻ vẫn cần dỗ dành, Quý Bất Vọng thấy một bán kem que cách đó xa nên vội vàng với Mục Kinh Trập.

" mua kem que, hai ở chỗ chờ .

"

Kem que thời hiếm lắm, mùa hè nóng bức ăn một cái sẽ mát cả , đang giữa trưa trời cũng oi bức.

Thiệu Tây đến đây thì chảy nước miếng một chút, đó lấy tự tin, hôm nay giành 100 tệ tiền thưởng! Có thể mua nhiều kem que, chỉ tiết kiệm để mua một chiếc ô tô.

Quý Bất Vọng trả tiền, những que kem nhét đầy trong mền trong hộp gỗ của ông chủ, nhanh chóng chọn ba viên.

TBC

Quay đầu , thấy đám dày đặc, sắc mặt Quý Bất Vọng chút cứng ngắc.

Mục Kinh Trập ở ? Cô ?

Quý Bất Vọng thực sự thích đường, bởi vì nhiều đường phố, khi quá nhiều , họ sẽ chật cứng với những khuôn mặt mờ mịt.

Lúc khó sử dụng phương pháp ghi nhớ của , lạc xa buông tay cũng .

Khi còn nhỏ, Quý Bất Vọng cha đưa dạo phố, vì sơ ý buông tay nên khi lên thấy nữa.

Mặc dù nhanh chóng tìm thấy nhưng điều đó để một bóng đen tâm lý thời điểm và còn chút bài xích đám đông.

Anh sợ những quen thuộc sẽ chìm trong đám đông, cảm giác bất lực đó sẽ gi3t c.h.ế.t một ai đó.

Quý Bất Vọng đám mặt, hô hấp chút gấp rút, lúc , đột nhiên thấy Mục Kinh Trập.

Hóa là Mục Kinh Trập tạm thời đầu khỏi , để chuyện với Thiệu Tây, đó nhanh chóng .

Trong hàng ngàn , Quý Bất Vọng thấy cô trong nháy mắt.

Trong bóng mờ, một gương mặt sáng ngời hiện .

Mục Kinh Trập cũng thấy Quý Bất Vọng, giơ tay lên và vẫy vẫy, cô nhớ rằng Quý Bất Vọng mù mặt nên cô mới vẫy nó.

nụ và cái vẫy tay mãi mãi khắc sâu trong ký ức của Quý Bất Vọng.

Trăm phương ngàn hướng bao tìm kiếm.

Bất chợt , ở đó, trong một nơi thiếu ánh sáng.

Quý Bất Vọng chợt nhớ tới câu , về phía Mục Kinh Trập.

Từ đó trở , còn sợ đám đông nữa, bởi vì bất kể bao nhiêu , luôn thể thấy cô trong nháy mắt.

Quý Bất Vọng lấy kem que đưa cho hai : "Ăn .

"

"Cảm ơn.

" Nhìn que kem bốc lạnh, Mục Kinh Trập cảm ơn.

"Không cần khách khí.

" Quý Bất Vọng mỉm .

Trái tim đập điên cuồng, từng yên một chút nào.

Thiệu Tây ở giữa Quý Bất Vọng Mục Kinh Trập, khỏi nhíu mày.

Vì lý do nào đó, luôn cảm thấy rằng đôi mắt của thầy Quý Bất Vọng giống như bóng đèn hơn vì chúng dường như sáng hơn.

Cậu thích ánh mắt của thầy một chút, như thể thầy sẽ cướp bất cứ lúc nào.

Thiệu Tây dùng sức kéo tay Mục Kinh Trập, cho cô phân tán lực chú ý: "Mẹ, tòa nhà cao quá.

"

"Tòa nhà đó là tòa nhà cao nhất trong thành phố, còn một tòa tháp đó.

" Quý Bất Vọng trả lời: "Nào, chúng hãy xem.

"

Mục Kinh Trập và Thiệu Tây cắn một miếng kem que, để nó từ từ tan chảy trong miệng bước tới.

Chậm rãi đến tòa nhà cao tầng, Quý Bất Vọng đang định thì đột nhiên thấy một tiếng hét ngắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ke-nuoi-con-tho-cua-chong/chuong-102.html.]

Trong giây tiếp theo, một thứ gì đó từ cao rơi xuống, phịch một tiếng, đập ngay mặt họ, cách ba họ đầy hai mét.

Mục Kinh Trập và Thiệu Tây giật , theo phản xạ sang.

Chỉ với một cái liếc mắt, que kem trong tay rơi xuống đất trong tích tắc, thời tiết quá nóng khiến que kem tan chảy một chút khi rơi xuống đất.

Những viên kem que màu trắng trái ngược với màu đỏ bên cạnh, Mục Kinh Trập thấy một khuôn mặt mới gặp bao lâu.

Tròn vo, mập mạp, trắng trẻo!

bây giờ nó đổi, biến thành bộ dáng dữ tợn, c.h.ế.t nhắm mắt.

Mục Kinh Trập và Thiệu Tây nên , nhưng lúc họ thể phản ứng gì cả, đầu óc trống rỗng.

Cho đến khi một đôi tay che mặt họ.

"Đừng nữa.

"

"Không sợ.

"

Quý Bất Vọng bịt mắt họ , kéo họ lòng và ghì xuống.

Quý Bất Vọng đương nhiên thấy thứ, đây là đầu tiên gặp chuyện như .

so với bọn họ, thấy mặt ngã xuống, lẽ bởi vì thấy, cho nên kỳ thật cũng tệ, nhưng thấy Mục Kinh Trập mặt lộ vẻ sợ hãi.

Quý Bất Vọng liền bịt mắt Mục Kinh Trập và Thiệu Tây mà cần suy nghĩ nhiều.

Mắt tối sầm , Mục Kinh Trập cuối cùng cũng khả năng suy nghĩ.

Cô cảm thấy tay Thiệu Tây run rẩy, thấy giọng run rẩy của : "Mẹ! "

Ngay khi Mục Kinh Trập thấy giọng của Thiệu Tây, cô chắc chắn rằng đó là bé mập mạp mắng Thiệu Tây là đồ quê mùa đó.

Không trời quá nóng , Mục Kinh Trập cảm thấy chóng mặt.

Cô cố gắng hết sức để bình tĩnh , nắm lấy tay Thiệu Tây: "Đừng sợ, Tiểu Tây, đừng sợ.

"

Cô an ủi Thiệu Tây, nhưng giọng run run, hai tay khống chế : " gọi xe cấp cứu! "

Lúc Mục Kinh Trập quên mất ở thời hiện đại, cô chút bối rối bắt đầu tìm điện thoại di động , cố gắng tìm di động gọi xe cứu thương.

Quý Bất Vọng Mục Kinh Trập đang tìm gì, vì nắm lấy tay cô: "Kinh Trập, cô đang tìm gì ?"

Mục Kinh Trập nhận rằng điện thoại di động, điện thoại di động ở đây.

Thiệu Tây trong lòng phát lạnh, thật lâu mới tìm khí lực nắm chặt Mục Kinh Trập tay, đó .

"Thầy Quý! thầy thể cứu ?"

Quý Bất Vọng cau mày, vũng m.á.u mặt, cảm thấy gì đó .

Khi thấy vụ tai nạn, họ tập trung xung quanh, một đàn ông mạnh dạn bước tới kiểm tra, lắc đầu: "Đã tắt thở .

"

Người chết.

Trái tim của Thiệu Tây nặng trĩu khi kết quả.

Cậu giành chiến thắng trong cuộc thi, vui vì giành giải thưởng, nhưng buổi chiều, đối thủ cạnh tranh c.h.ế.t mặt .

đó cãi , Tiểu mập mạp mồm mép khinh thường khác, Thiệu Tây cho rằng nó quá phiền phức, vui khi thắng nó, nhưng giây c.h.ế.t mặt .

Tại ? Tại chết? Bởi vì thua nên mới nhảy xuống ?

thắng?

Thiệu Tây khỏi suy nghĩ, lẽ nếu tham gia cuộc thi, thắng nó, thì sẽ phát sinh loại chuyện chứ?

Thiệu Tây tay vô thức dùng sức, Mục Kinh Trập, vẫn đang suy nghĩ về hỗn loạn, đột nhiên bừng tỉnh vì lực của Thiệu Tây.

Bây giờ là lúc để sợ hãi, điều quan trọng nhất bây giờ là Thiệu Tây, Thiệu Tây là k1ch thích nhất.

Mục Kinh Trập cắn đầu lưỡi để bình tĩnh , ôm lấy Thiệu Tây.

"Không việc gì, Tiểu Tây, đừng sợ.

"

Thiệu Tây Mục Kinh Trập ôm lấy, hung hăng thở : "Mẹ, là tại con! "

"Không, tuyệt đối , liên quan đến con.

" Mục Kinh Trập lập tức kiên định đáp: "Hôm nay chúng chỉ mới gặp mặt, liên quan đến chúng .

 

Loading...