Xuyên Thành Mẹ Kế Nuôi Con Thơ Của Chồng - Chương 146
Cập nhật lúc: 2025-05-04 23:07:30
Lượt xem: 125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Mặc Linh đang ngại ngùng bày tỏ nguyện ý, Mục Kinh Trập cắt ngang Đường Mặc Linh mà : "Đừng chuyện! Cũng đừng trộm di chuyển, thành thật một chút cho , nếu sẽ đánh ngất xỉu nữa.
"
Mục Kinh Trập nghĩ về việc nên tiếp tục Đường Mặc Linh ngất xỉu tiếp , nhưng cuối cùng cô cũng , nếu liên tục đánh ngất cũng .
Đường Mặc Linh thấy Mục Kinh Trập nghiêm túc, bất đắc dĩ : "Được , sẽ trộm, sẽ di chuyển.
"
So với bất tỉnh thì như vầy vẫn hơn, Mục Kinh Trập nhất định cũng nhận trách nhiệm.
Anh tỏ vẻ phối hợp, nhưng đợi một hồi lâu Mục Kinh Trập cũng động tĩnh, nhịn mở miệng : "Kinh Trập?"
Không là nên ?
" bảo đừng nữa mà!" Mục Kinh Trập đang lo lắng cho tình cảnh của cô, tuy rằng Đường Mặc Linh cô khống chế, mặc dù cô trần truồng nhưng nhốt một trong gian, chỗ nào cũng tự nhiên, cũng Đường Mặc Linh lên tiếng chút nào.
Đường Mặc Linh im lặng và vểnh tai lên để theo dõi chuyển động của cô.
Có lẽ là do tay thể cử động, hơn nữa hai mắt cũng bịt, lúc , các giác quan khác của Đường Mặc Lăng trở nên cực kỳ nhạy bén, ví dụ như thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng mà từng ngửi thấy Mục Kinh Trập.
TBC
Ví dụ như Mục Kinh Trập vẻ bực bội, vốn tưởng rằng cần bực bội như , nhưng kiềm chế mở miệng .
Anh trầm mặc, nhưng bầu khí chút khác thường, Mục Kinh Trập khỏi nghi ngờ : "Anh ý đồ gì chứ? Anh đang lén ?"
Cô đưa tay quơ quơ mặt Đường Mặc Linh, hối hận vì kiểm tra xem bộ quần áo đó trong suốt .
"Không .
" Đường Mặc Linh thành thật trả lời, khi thích ứng cũng chuyện, mặc dù rõ, nhưng vẫn thể thấy hết thảy, nhờ ánh sáng đèn chói mắt nhất, thể thấy bóng dáng của Mục Kinh Trập.
Vừa cô đến gần, liền cảm nhận thở nóng hổi của cô, hương thơm càng lúc càng nồng.
Yết hầu của Đường Mặc Linh giật giật hai cái: "Cô chứ?" Anh với giọng khàn khàn, đầy nam tính.
âm thanh nước chảy cùng những âm thanh khác chặn , còn chút gì, Mục Kinh Trập rõ: "Cái gì?"
" cô chứ? Có cần giúp cô ?" Đường Mặc Linh khó hiểu , nếu Mục Kinh Trập khổ sở như chịu hành động, thì thể giúp một tay, chỉ cần cởi trói cho là .
Anh chứng kiến thấy loại thuốc mạnh đến mức nào, đôi khi chúng thể khiến phát điên, trong thời gian ngắn sẽ chẳng thể tìm thấy thuốc giải, huống hồ là ở trong thành phố cũng thế, chớ chi là thôn Đại Đông nhỏ bé, Mục Kinh Trập cũng sẽ chẳng chịu nổi mãi.
Nghĩ đến đây, khỏi nhớ cuộc đối thoại giữa Lý Chiêu Đệ và Mục Kinh Trập đây lâu, Lý Chiêu Đệ rằng Mục Kinh Trập vẫn là xử nữ.
Lúc đầu là vì ghét Mục Kinh Trập, xong còn nhạo bọn họ, nhưng bây giờ nghĩ , tim liền đập nhanh hơn.
Người mà Thiệu Kỳ Hải kết hôn lúc đầu là Mục Tuyết, chuyện cũng rõ, cho nên Thiệu Kỳ Hải chạm Mục Kinh Trập cũng là chuyện thường tình.
Vừa kết hôn bao lâu Thiệu Kỳ Hải cũng còn, vì lời của Lý Chiêu Đệ lúc đó dối.
Trước đây bởi vì Mục Tuyết, vẫn luôn chán ghét Thiệu Kỳ Hải, nhưng hôm nay đầu tiên chút ơn Thiệu Kỳ Hải.
Cảm ơn vì hiểu rõ công lý, say đắm tình xưa, chạm tới mà để báu vật cho .
Khó trách Mục Kinh Trập vẫn hành động, thì là cô kinh nghiệm cho nên mới dám gì, mặc dù cũng kinh nghiệm, nhưng mà dù so với cô chút hơn!
Ngay lúc suy nghĩ của Đường Mặc Linh trở nên đầy màu sắc, Mục Kinh Trập bật một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ke-nuoi-con-tho-cua-chong/chuong-146.html.]
"Anh thể giúp cái gì? Sức vẫn khỏe bằng , chẳng lẽ hô vừng ơi mở để giúp mở cửa?"
Đường Mặc Linh: "! "
Anh giúp đỡ về chuyện , hiểu ?
Đường Mặc Linh đang nghĩ gì, Mục Kinh Trập cũng , cô chỉ tùy tiện phàn nàn câu vừng ơi mở , đó đột nhiên dừng , ký ức về thời thơ ấu của nguyên chủ bỗng nhiên khơi dậy.
, hạt vừng, nguyên chủ dị ứng với vừng.
Chuyện xảy từ lúc còn nhỏ, nhớ cụ thể là năm sáu tuổi, bởi vì nguyên chủ quá tham lam, liền ăn trộm kẹo mà bà Mục đặc biệt mua cho Mục Tuyết, phía phủ một lớp vừng, chỉ cắn một miếng cũng ngon ngọt .
Đáng tiếc chỉ vì hạt vừng mắc răng mà phát hiện, bà Mục đánh một trận, đó còn dị ứng, quấy nhiều.
Nghĩ cũng thấy giống cảm giác nóng rát , tiếp đó cởi quần áo, cuối cùng còn mảnh vải che mới cảm thấy thoải mái.
Lý Chiêu Đệ vội vàng nên nhờ bác sĩ trong thôn xem qua, đó bác sĩ rằng thể cô ăn thứ nên ăn, tức là cô dị ứng với hạt vừng.
Người dị ứng với vừng nhiều, Mục Kinh Trập tình cờ là một trong đó, triệu chứng dị ứng khá đặc biệt như sốt, ngứa da, khó chịu khi mặc quần áo.
Phản ứng dị ứng khá giống với việc bỏ thuốc, khó trách nãy giờ cô hiểu lầm.
Mục Kinh Trập kiếp từng dị ứng, nhất thời nghĩ tới, mà thời điểm cơ hội ăn hạt vừng ít, khó trách trí nhớ của cô sâu đậm, mãi cho đến bây giờ mới nhớ tới.
Lại trùng hợp cô xuyên qua lâu như cũng từng thấy qua, cho nên cũng chuyện.
Nghĩ xong, Mục Kinh Trập thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng dị ứng cũng , nhưng cũng xuất hiện các trạng thái khác, nó đương nhiên sẽ hơn việc trúng thuốc, cô chỉ cần cởi quần áo của , sẽ mất khống chế lột quần áo của khác.
"Làm sợ chết.
"
Mục Kinh Trập trong nháy mắt ngộ nhiều thứ, nhưng Đường Mặc Linh , thấy Mục Kinh Trập chán ghét thì bất đắc dĩ.
Vâng, thể mở cánh cửa bê tông, nhưng thể giúp cô! Bây giờ là thuốc giải của cô nha!
Đường Mặc Linh vốn chủ động , nhưng thấy Mục Kinh Trập vẫn ngoan cố, quyết định trừng phạt cô vì tội , xem cô thể chịu đựng bao lâu, cũng miễn về Mục Kinh Trập sẽ thừa nhận, cảm kích, hoặc thậm chí trả đũa .
Đương nhiên, Đường Mặc Linh sẽ thừa nhận rằng thực sự Mục Kinh Trập chủ động sẽ như thế nào! khụ khụ.
Đường Mặc Linh khi nghĩ xong thì bình tĩnh , dành thời gian chờ đợi Mục Kinh Trập nhịn mà tay.
Mục Kinh Trập mới thông suốt, cô thả lỏng và lắng động tĩnh bên ngoài, chờ đám Thiệu Bắc đến tìm cô.
Thiệu Bắc và những khác trở về mà thấy cô, nhất định sẽ tìm, Mục Kinh Trập yên tâm, chỉ là thật may vì Thiệu Kỳ Dương tăng ca.
Thiệu Kỳ Dương tăng ca, bọn nhỏ chỉ thể chờ , về đến nhà là hơn mười một giờ.
"Mẹ, chúng con về đây!"
Thiệu Bắc xuống xe hét lên, nhưng thấy căn nhà tối đen như mực chút ánh sáng nào, cô bé gian phòng, nhưng Mục Kinh Trập cũng ở đó.
Không chút do dự, Thiệu Bắc và những khác bắt đầu tìm kiếm Mục Kinh Trập, đầu tiên là tới Mục gia tìm, khi thấy cô cũng ở Mục gia, bọn họ trở nên lo lắng và bắt đầu mở rộng phạm vi.
Bọn họ Mục Kinh Trập nhất định vấn đề gì đó, nếu cô sẽ biến mất mà để chút tin tức nào, Mục Kinh Trập hơn hai tiếng cũng sẽ để một tờ giấy bàn.
Lúc , hầu hết trong thôn ngủ, nhưng khi thấy tiếng tìm kiếm Mục Kinh Trập, một thành viên trong nhà dậy để giúp đỡ.