Xuyên Thành Mẹ Kế Nuôi Con Thơ Của Chồng - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-05-05 23:15:43
Lượt xem: 118

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiệu Kỳ Vân lười chuyện, cứ như kéo Triệu Lan , Triệu Lan theo mấy bước chút do dự: "Ta vẫn đang nghĩ là nên cho con tới ở nhà máy của nó , dù thì vẫn hơn là việc trong nhà hàng.

"

" Lúc cũng qua, bọn họ cũng đồng ý ?"

" nếu thêm vài chắc nó sẽ đồng ý thôi.

"

Triệu Lan xong, Thiệu Kỳ Vân nhịn dừng , khi do dự một lúc, tìm đám Mục Kinh Trập, nhưng quá trễ.

Bọn họ , chỉ còn thấy bóng lưng của bọn họ, Triệu Lan nhỏ giọng chửi rủa Thiệu Đông và bầy sói mắt trắng bên cạnh, còn Thiệu Kỳ Vân thẫn thờ bóng bên cạnh Mục Kinh Trập.

Triệu Lan hồn, đang ngẩn hỏi: "Con đang cái gì?" "

"Không gì, chỉ là khá giống quen! "

Thiệu Kỳ Vân hồn lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu: "Chắc là do con nhầm mà thôi, cũng chỉ nửa mặt! "

TBC

****

Mục Kinh Trập gặp Quý Bất Vọng ở rạp chiếu phim, khi Quý Bất Vọng ngang qua rạp chiếu phim, còn tự hỏi liệu thể gặp Mục Kinh Trập , nghĩ đến ngẩng đầu lên liền thấy cô.

Trong đám , nụ rạng rỡ của Mục Kinh Trập mơ hồ đập mắt .

"Kinh Trập!"

Quý Bất Vọng giơ tay hét to: "Kinh Trập, ở đây.

"

Khi qua để chào hỏi bọn trẻ Thiệu Trung, liền chú ý đến Lý Chiêu Đệ và những khác, vội vàng chào hỏi họ.

"Chú, dì, vui gặp hai , con là Quý Bất Vọng.

"

Thiệu Kỳ Dương vất vả thoát khỏi cô gái nhỏ và đuổi theo ngoài, thấy khuôn mặt tươi rạng rỡ của Quý Bất Vọng, đang lấy lòng đám Lý Chiêu Đệ.

Thấy bộ dáng của Lý Chiêu Đệ giống như hài lòng, mặt còn lộ nụ .

" là bám dai như đỉa đói.

" Thiệu Kỳ Dương nghiến răng một cái, vội vàng tiến lên chào hỏi: "Quý tổng, tới đây? Tết về nhà ?"

Quý Bất Vọng : "Đã về , tối hôm qua ở thủ đô, cùng cha đón năm mới, hôm nay mới bay tới đây.

"

Trong tay vẫn xách theo hành lý, đúng thật là trở về, lúc ngang qua rạp chiếu phim, nhớ đến phim của Thiệu Bắc sẽ chiếu, thể sẽ gặp Mục Kinh Trập, cho nên mới giật xuống xe, ngờ thể gặp Mục Kinh Trập thật.

Đây lẽ là thần giao cách cảm.

Quý Bất Vọng trong mắt chỉ mỗi Mục Kinh Trập, quên mất Thiệu Kỳ Dương hỏi .

Thiệu Kỳ Dương một màn , hận thể chạy bịt mắt đối phương: "Vất vả lắm mới tới năm mới, nhà chơi thêm mấy ngày, vội vội vàng vàng trở về ngay gì?"

Quý Bất Vọng cuối cùng cũng qua phía Thiệu Kỳ Dương: "Cha việc , ở đây cũng gặp nên mới trở về.

"

Người mà gặp là ai, cần cũng .

Đã thì thẳng sẽ , mặt đám Lý Chiêu Đệ lời cũng quá bạo .

Quý Bất Vọng vẫn khôn ngoan, dám thêm lời nào nữa, thậm chí dám Mục Kinh Trập nhiều, vội vàng ghi nhớ đặc điểm của Lý Chiêu Đệ, Mục Đằng và Mục Hàn, để cho gặp sẽ nhận , đỡ coi ai gì.

Vì mắc chứng mù mặt, Quý Bất Vọng thường thường chủ động chào hỏi mà đợi ai đó chào mới nhớ đó là ai thông qua giọng và trí nhớ của , vì thế đó thường coi ai gì, còn tìm đến cha của để kể lể.

Cha tình huống đương nhiên sẽ gì, Quý Bất Vọng cũng để tâm đến lời của bọn họ.

trong những thứ khác, thể thế với đám Lý Chiêu Đệ, nếu hậu quả sẽ khủng khiếp, nhất nên nhớ để thể phân biệt bọn họ trong đám đông, tiến chào hỏi mới thể an .

Quý Bất Vọng từ nhỏ dạy dỗ đến nơi đến chốn, Lý Chiêu Đệ với Mục Đằng chuyện với vài câu, đều cảm thấy trai chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ke-nuoi-con-tho-cua-chong/chuong-183.html.]

Sau đó đoàn dẫn theo Quý Bất Vọng cùng mua sắm.

Thiệu Kỳ Dương là duy nhất cảm thấy việc Quý Bất Vọng mua sắm với họ là hợp lý, kể đến việc Lý Chiêu Đệ mua quần áo, Quý Bất Vọng còn dành trả tiền.

Đây vốn là điều mà Thiệu Kỳ Dương , nhưng Quý Bất Vọng .

Nhìn Quý Bất Vọng đầy mưu mô, Thiệu Kỳ Dương càng cảm thấy trong lòng đầy bất an.

Sau khi mua sắm một lúc, Mục Kinh Trập và những khác về khi trời tối nên tạm biệt Quý Bất Vọng, Quý Bất Vọng mời bọn họ nhưng cũng dám mở miệng, chỉ rằng thể lái xe đưa về.

Mục Kinh Trập từ chối: "Anh hôm nay máy bay trở về, nhất định mệt, mau trở về nghỉ ngơi .

"

Quý Bất Vọng Mục Kinh Trập quan tâm , ấm áp gật đầu: "Được, cô trở về chú ý an .

"

Nói xong, Quý Bất Vọng còn quên lấy trong túi năm phong bao lì xì, đưa cho đám Thiệu Đông: "Chúc các con tuổi mới.

"

Từ tối hôm qua chuẩn bao lì xì cho bọn trẻ, còn tưởng rằng cơ hội đưa cho chúng, ngờ lúc còn thể đưa, điều khiến Quý Bất Vọng vui mừng.

Bọn trẻ Thiệu Đông ngạc nhiên, chúng ngờ rằng Quý Bất Vọng sẽ chuẩn bao lì xì cho chúng, bọn trẻ nhịn qua Mục Kinh Trập.

Quý Bất Vọng xoa đầu Thiệu Trung: "Không cần , cứ giữ nó, đây đều là phước lành, cũng là tâm ý của thầy.

"

"Cảm ơn thầy Quý.

"

"Không cần khách sáo, xong sách thì tới nhà thầy đổi nữa, ?"

"Dạ .

"

Quý Bất Vọng và bọn trẻ vui vẻ lời tạm biệt, Thiệu Kỳ Dương bên cạnh , vẻ mặt đầy phức tạp.

Trên đường trở về, Thiệu Kỳ Dương im lặng một cách khó hiểu, khi về đến nhà, Mục Kinh Trập chuẩn nấu cơm, giúp nhóm lửa, xách nước đổ đầy chum.

Đây là việc mà Thiệu Kỳ Dương sẽ mỗi ngày miễn là ở nhà, Mục Kinh Trập khỏe, cần giúp xách nước, một cô vẫn thể tự xách, nhưng Thiệu Kỳ Dương , rằng sẽ để cô tự xách nước khi ở đây.

Buổi tối sẽ xách nước đổ đầy chum, hoặc đổ đầy nước khi dậy sớm , nhà củi, lúc nghỉ ngơi sẽ mượn nhà hàng xóm con la để bổ củi.

Cho dù Mục Kinh Trập thể hết việc nhà nặng nhọc, bao gồm cả công việc đàn ông , cũng sẽ để cho Mục Kinh Trập .

Mặc dù Thiệu Kỳ Dương thường xuyên ở nhà vì tính chất công việc, nhưng quan tâm đến thứ, nhiều thứ ở nhà đều để ý.

Chẳng hạn như là quần áo, giờ quần áo của bao giờ để cho Mục Kinh Trập giặt, thậm chí nếu thời gian, thể giặt cả quần áo của bọn nhỏ.

Đặc biệt là mùa đông, thỉnh thoảng cũng sẽ giúp giặt áo khoác cho Mục Kinh Trập.

Mục Kinh Trập quen với việc nấu ăn bằng củi, nhưng khói mắt cay xè, còn cố ý dựng một chiếc bếp lò ở trong nhà, bây giờ cũng còn nhiều khói nữa, cũng giống như , mỗi nấu ăn xong hai mắt đều đỏ ửng.

Mục Kinh Trập nấu ăn, mỗi ăn xong đều tranh rửa chén, cần Mục Kinh Trập bận tay thêm nữa.

Mục Kinh Trập đều thấy tất cả những điều mà Thiệu Kỳ Dương , tất nhiên, những trong thôn lẽ cũng thấy, đây một cô gái thích Thiệu Kỳ Dương.

Mục Kinh Trập Thiệu Kỳ Dương cần mẫn, bất kể thế nào vẫn cảm thấy rằng là một đàn ông đáng để giao phó, hơn nhiều so với những đàn ông trong thôn lúc bây giờ.

Đàn ông trong thôn cứ cho rằng là đàn ông, chẳng nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo bao giờ, cảm thấy đó là việc của đàn bà, đến gánh nước cũng giúp.

Cho nên, Thiệu Kỳ Dương thật sự nên cả đời kết hôn, Mục Kinh Trập nghĩ nghĩ, khỏi .

"Thiệu Kỳ Dương, tên của cô gái mặt quả táo hôm nay chúng gặp ? Cậu thấy cô thế nào?".

Loading...