Xuyên Thành Mẹ Kế Nuôi Con Thơ Của Chồng - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-05-01 23:22:53
Lượt xem: 242
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy đứa trẻ lượt lên phỏng vấn, thể quá trình phỏng vấn từ cao nhưng âm thanh.
Phía là lớn, mấy đứa trẻ phiên lên sân khấu, giới thiệu bản với họ, đó về những lợi thế của bản và cũng thể biểu diễn tài năng.
Phỏng vấn trong một thời gian ngắn hoặc dài, một nhảy múa và một ca hát, và tất cả mấy đứa nhỏ đều vẻ lo lắng hoặc sợ hãi.
Trở phòng chờ bọn chúng chuyện, cũng tình huống, nhanh tới Thiệu Bắc.
Mục Kinh Trập với Thiệu Bắc đừng lo lắng, "Nếu con chọn thì trở về thôi, Tiểu Bắc thể hát và nhảy bao nhiêu tùy thích."
Thời gian học nhảy của Thiệu Bắc quá ngắn, ca hát cũng đào tạo chuyên nghiệp quá nhiều, so với những đứa trẻ khác thì cô bé gặp bất lợi, Mục Kinh Trập sợ cô bé sẽ để ý quá nhiều.
"Được, con căng thẳng." Thiệu Bắc thật sự căng thẳng, cô bé thích sân khấu và để ngước .
Thiệu Bắc cứ như bước lên sân khấu, khi giới thiệu bản , cô bé hát bài hát bảng chữ cái đó trong chương trình tài năng.
Còn thực hiện một động tác tại chỗ trong khi hát.
Đối mặt với một đứa trẻ dễ thương như , phỏng vấn sắc mặt khá và hãy để cô bé thông qua.
Thiệu Bắc đang nghĩ đến việc đóng quảng cáo, cô bé do dự một lúc và hỏi: "Con rằng các ngài sẽ quảng cáo, con cũng thể biểu diễn quảng cáo."
"Làm biểu diễn? Con biểu diễn xem."
TBC
Thiệu Bắc hiếm khi xem TV, nhưng bây giờ cô bé quen thuộc với đài phát thanh, nhiều quảng cáo đài phát thanh, đó cô bé bắt đầu học nó một cách sinh động.
Cũng học một giọng nam và giọng nữ trong quảng cáo, cũng như giọng của lớn tuổi.
Thiệu Bắc trí nhớ , chuyện lém lỉnh, biểu cảm phong phú.
Giám đốc và nhà quảng cáo đều hứng thú, đứa trẻ thật thú vị, hơn nữa nó thể học .
Khả năng bắt chước của Thiệu Bắc khiến bật , ấn tượng về cô bé ngày càng sâu sắc hơn.
Thiệu Bắc là lâu nhất, bốn đứa trẻ còn mặc dù thấy nhưng đều thấy nụ gương mặt đạo diễn.
Thiệu Bắc , bốn đứa trẻ liền liếc sang, ánh mắt so với càng thêm cảnh giác.
Chúng Thiệu Bắc, bọn chúng đều đến từ trường nghệ thuật trong thành phố, cũng lên sân khấu với Thiệu Bắc và những khác ngày hôm qua.
Nghe trong huyện thành còn mười đứa trẻ khác đến khiêu vũ với bọn chúng, tất cả vẫn lo lắng, chút sợ huyện sẽ kéo bọn chúng trở về.
Hóa trang phục trong huyện cũng thua gì bọn chúng, cho dù chút rụt rè nhưng sân khấu cũng mắc gì.
Hôm nay định một quảng cáo, Thiệu Bắc thực sự ở trong đó, đánh giá biểu hiện của Thiệu Bắc tệ chút nào, thậm chí còn hơn chúng.
Nhận thức khiến chúng chú ý đến Thiệu Bắc hơn.
Có một cô bé tóc dài ngang tai, mặc váy đỏ, dường như quan tâm lắm đến kết quả, liền nhịn hỏi Thiệu Bắc.
"Quần áo mua ở ? Hôm qua cùng là may, may quần áo giỏi ?"
Cô thích quần áo của Thiệu Bắc và cũng một chiếc.
Thiệu Bắc lén liếc Mục Kinh Trập ở cửa, gật đầu : "Ừm, giúp huyện chúng tớ may quần áo, ."
Thiệu Bắc đề cập đến của và đó sử dụng là .
Cô gái tóc ngắn hâm mộ: "Mẹ thật lợi hại, tớ chỉ mua thôi, tớ cũng mua từ ?"
Thiệu Bắc do dự trả lời, lúc cô gái nhỏ mặc váy hai dây nãy giờ vẫn im lặng bên cạnh khỏi lên tiếng.
"Cô căn bản của , hôm qua tớ còn gọi cô là dì!"
Cô gái nhỏ mặc váy hai dây nhảy cũng dễ thương, nét mặt đạo diễn và những khác thích.
Cô gái nhỏ vốn tự tin sẽ nhận quảng cáo, khi xong thể thấy TV, đồng thời thể khoe với các bạn cùng lớp.
Kết quả là khi Thiệu Bắc lên, các vị càng vui vẻ hơn, cô gái nhỏ cảm thấy thua kém.
Người từ nhỏ thu hút nhiều sự chú ý như cô gái chút khó chịu, thể vạch trần những lời dối của Thiệu Bắc: "Một đứa bé ngoan thể dối."
Thiệu Bắc mỉm , cô bé cũng trẻ ngoan nên dối, nhưng ai cũng gọi là , chỉ cô bé gọi dì thì kì quái, hơn nữa cô bé cũng đắc ý khen Kinh Trập.
Cô bé thể thừa nhận rằng đó là của .
Cô gái hừ hừ khi thấy Thiệu Bắc im lặng, hỏi: "Cô thực sự là của ? Nếu thì chính là một đứa trẻ hư."
Thiệu Bắc nhất thời hoảng sợ: "Tớ đứa trẻ hư!"
Không ai thích những đứa trẻ hư, cha cũng cần chúng nữa, nếu dì cô bé dối, lẽ dì cũng sẽ cần chúng nữa.
Vì , bà và dì cả thích cô bé, cha cũng cần, bởi vì cô bé là một đứa trẻ hư?
Đôi mắt của Thiệu Bắc đỏ hoe, đó liền thấy Mục Kinh Trập đang bên trong, trái tim càng tuyệt vọng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ke-nuoi-con-tho-cua-chong/chuong-63.html.]
Dì mà thấy, dì mà thấy sẽ cô là một đứa trẻ hư, dì sẽ thích cô bé nữa.
Nước mắt của Thiệu Bắc rơi xuống ngay lập tức, ánh mắt Mục Kinh Trập với sự hoảng sợ và thấp thỏm, còn một tia khẩn cầu.
Âm thầm cầu xin, đừng bỏ con, đừng ghét con...
Nhìn thấy Thiệu Bắc , Mục Kinh Trập ánh mắt của cô bé khỏi đau lòng, chuyện khác cô cũng để ý nữa, vội vàng tiến lên ôm cô bé lòng.
"Đừng , Tiểu Bắc."
Vừa an ủi Thiệu Bắc, cô cô gái và giải thích: "Tiểu Bắc đứa trẻ hư, con bé ngoan và lời.
Chúng xưng hô là dì chỉ để tập quảng cáo, đó cũng như .
Con bé thỉnh thoảng sẽ gọi là chị gái nữa."
Cô gái nghĩ đến việc gọi xa lạ là cha trong quảng cáo, cũng nghi ngờ gì, ngoan ngoãn xin : "Đó là của tớ, tớ xin ."
"Tiểu Bắc, con."
Thiệu Bắc xong, Mục Kinh Trập xoa xoa đầu cô gái : "Biết để xin , còn dối, thật ngoan."
Cô gái nhỏ thẳng lưng đầy kiêu hãnh.
Mục Kinh Trập cũng để ý thêm, bế Thiệu Bắc phòng tắm, lấy khăn tay lau nước mắt và nước mũi cho cô bé.
"Không nữa."
"Xin dì, là con dối.
Con dì là con."
"Ta , Tiểu Bắc, cảnh chính đáng, cho nên thành vấn đề, nhưng chúng thể tùy tiện dối, ?"
Ảnh hậu Thiệu Bắc trong cuốn sách, luôn luôn diễn xuất và dối bất cứ lúc nào, một nửa những gì cô là một lời dối, ai cô đang dối thật, liền trở thành một kẻ lưng khác.
lúc , Thiệu Bắc đang xin vì dối như .
"Được, con sẽ bao giờ dối nữa, đừng ghét con."
Thiệu Bắc cẩn thận níu lấy quần áo của Mục Kinh Trập.
Mục Kinh Trập trong lòng yếu ớt: "Tiểu Bắc còn nhỏ, là chuyện bình thường, sẽ ghét con, chỉ cần con tùy tiện dối, đặc biệt là những lời dối tai hại, bởi vì con sẽ trả giá vì những lời dối , thể dừng nữa."
"Giống như quả cầu tuyết càng ngày càng lớn.
Cuối cùng, nó thể sẽ lăn mãi và sẽ quả cầu tuyết đè bẹp.
Vì , Tiểu Bắc, chúng đừng chơi với quả cầu tuyết, ?"
Khi lớn lên, thường buộc trở nên hai lòng buộc dối, ai cũng thể sống thật với bản .
Tuy nhiên, một hoảng loạn thể , điều hiểu.
"Được." Thiệu Bắc ngoan ngoãn gật đầu, "Con sẽ ghi nhớ, sẽ tùy tiện dối."
Đây là đầu tiên dạy dỗ Thiệu Bắc như , Triệu Lan ngày xưa cái gọi là dạy dỗ chính là đánh mắng, dạy dỗ.
Thiệu Đông và Thiệu Tây cũng dạy cô bé một phép tắc, đặc biệt là Thiệu Đông, dạy cho cô bé nhiều, nhưng theo cách .
Thiệu Bắc sợ, nhưng cô bé thích cảm giác .
Không nhịn ôm lấy Mục Kinh Trập: "Dì, con dối nữa, dì thật sự ghét con nhé."
"Ta ghét, Tiểu Bắc ngoan ngoãn như , vẫn luôn thích." Mục Kinh Trập ôm ngược .
Những lời của Mục Kinh Trập khích lệ Thiệu Bắc và cô bé điều nhất trong lòng.
"Vậy từ giờ con thể gọi dì là ?".