Xuyên Thành Mẹ Ruột " Cực Phẩm" - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-11-03 09:59:40
Lượt xem: 158

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm Hà Hiểu Vân và Hứa Lan Hương đón xe phiên chợ mua thức ăn.

Bởi vì khá sớm nên xe còn ghế trống, hai cạnh , Ngụy Viễn Hàng và Vương Đức Vinh đùi hai cô.

Xe từ nội thành một đường lái về phía ngoại thành, đường xá chỉnh tề dần dần thế bằng những ngôi nhà thấp bé và đồng ruộng.

Trên đường Hứa Lan Hương đổi những năm qua cho Hà Hiểu Vân .

Thấy cô vẻ quen thuộc với nơi đây, Hà Hiểu Vân hiếu kỳ hỏi: "Chị theo Vương đại ca đến bộ đội mấy năm ?"

Hứa Lan Hương : "Gọi Vương đại ca cái gì, gọi lão Vương là .

Năm đó ảnh thăng lên đoàn phó thì chị tới , hẳn bốn năm năm , khi đó Vinh Vinh còn ở trong bụng, tòa nhà của chúng chị xem như nhóm theo quân sớm nhất.

"Đó là lâu." Hà Hiểu Vân .

"Em thì ? Chị sợ em tức giận, thực đó vẫn ít ngóng chỗ lão Vương nhà chị, giới thiệu đối tượng cho lão Ngụy.

Em xem trẻ tuổi, bề ngoài , còn tiền đồ ai cũng , theo chắc chắc cuộc sống .

Nào nghĩ tới lão Ngụy một tiếng động liền kết hôn, nếu đánh báo cáo lên bộ đội thì moi cũng .

Khi đó chị nghĩ, đó bộ dạng tiên nữ thế nào mới thể mê hoặc lão Ngụy? Kết quả đợi trái đợi đến giờ mới đợi em đến, đó đến ?

Trước đó đến còn mỗi ngày đánh ? Hà Hiểu Vân nghĩ.

Đương nhiên lời thể , cô đành qua loa: "Đứa bé còn nhỏ, lớn trong nhà thấy em còn trẻ nên quá yên tâm."

Hứa Lan Hương lý giải gật đầu: "Cũng , chị thấy em tuổi lớn, bản cũng còn là một tiểu cô nương.

, năm nay em bao nhiêu tuổi?"

"Hai mươi hai."

"Cũng thật trẻ, nhỏ hơn chị bảy tám tuổi , em với lão Ngụy quen thế nào?

Hà Hiểu Vân tiếp tục kiên trì bịa : "Bọn em là cùng một đại đội, từ nhỏ quen đối phương."

"Nói như còn là thanh mai trúc mã? Khó trách lúc cô gái nào lão Ngụy cũng chướng mắt." Hứa Lan Hương .

Hà Hiểu Vân cũng theo, vội sang chuyện khác, "Chị với lão Vương thì ? Quen thế nào?"

"Chị , chị ở nhà máy chăn bông, chủ nhiệm xưởng là bạn học của cấp lão Vương, đó xưởng chị và bộ đội tổ chức cái liên hoan hữu nghị."

"Sau đó chị và gặp yêu?" Hà Hiểu Vân suy đoán.

Hứa Lan Hương bật : "Sao thể chứ? Lúc đó chị cũng trúng ảnh.

Em đừng chị bây giờ như vầy chứ năm đó cũng là một bông hoa của xưởng đó.

Lão Vương tuy tệ nhưng là nông thôn, nhà đông phức tạp.

Chị nghĩ nếu như kết hôn thì ân tình qua mệt mỏi bao nhiêu.

Cho nên lúc đầu chị thèm để ý ảnh, là ảnh mặt dày, mỗi bộ đội nghỉ ngơi là chạy tới ngoài xưởng chị đợi.

Cứ tới lui chị cũng mơ mơ hồ hồ liền đồng ý mất."

Hà Hiểu Vân giỡn : "Chị là thông minh như mơ mơ hồ hồ đồng ý , chắc chắn là cam tâm tình nguyện."

"Chị mà thông minh, ngu nhất là chị thì ."

Hai một đường chuyện phiếm, bao lâu đến phiên chợ.

Hứa Lan Hương thuần thục chọn lựa đồ ăn, cò kè mặc cả với bán rau, Hà Hiểu Vân gần như chỉ theo là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-cuc-pham/chuong-41.html.]

" , em định món gì?" Hứa Lan Hương hỏi cô.

"Em định nấu giò kho tàu, sườn xào chua ngọt, cá chiên giòn, thêm ba món chay, chị thấy ?"

"Được quá chứ! Đủ phô trương .

Em chỉ một cái lò, chắc chắn đủ dùng, ngày mai dời luôn cái nhà chị qua."

"Vâng, em cảm ơn chị ."

Hai mua ít rau tươi, mua cho hai đứa bé mỗi đứa một phần kẹo mạch nha trở về.

Chuyện mời khách buổi sáng lúc ngoài Hà Hiểu Vân giao cho Ngụy Kiến Vĩ.

Nhìn bộ dáng bất đắc dĩ cô buồn , rõ ràng quan hệ với những chiến hữu , hễ nghĩ tới mời bọn họ ăn cơm là tình nguyện như cơ chứ?

Bởi vì phòng việc gần Lâm Nhạc Phi nhất nên Ngụy Kiến Vĩ báo cho đầu tiên.

Sau khi Lâm Nhạc Phi thấy thì khoa trương móc móc lỗ tai: "Cái gì? Lão Ngụy cái gì? Bảo ngày mai tới nhà ăn cơm?"

Trên mặt Ngụy Kiến Vĩ rõ còn cố hỏi.

Não Lâm Nhạc Phi xoay một vòng, nhanh suy nghĩ rõ ràng, : "Là em dâu , đúng ? Cô bảo mời bọn tới nhà ăn cơm."

Lần Ngụy Kiến Vĩ ngay cả cũng .

Cố tình Lâm Nhạc Phi lên cơn, chạy tới cạnh cố ý : "Sao nhớ hai ngày còn trong nhà nấu cơm phần , lão Ngụy xem đó là ai?"

Ngụy Kiến Vĩ ngoài, còn đuổi theo, đáng khinh : "Lão Ngụy, thái độ là thái độ mời khách , ít nhất thiệp mời, thiệp mời ?"

Thấy Ngụy Kiến Vĩ để ý tới , ha ha : "Không thiệp mời thì ít nhất câu chữ mời, ví dụ như: Lão Lâm, mời ngày mai tới nhà bọn em ăn cơm., như mới dáng."

Ngụy Kiến Vĩ rốt cuộc chịu nổi nữa, phản ứng.

Sau khi thì sang chằm chằm , thốt một câu: " , ngày mai rảnh, về một tiếng để ngày mai bớt phần một ."

Nói xong liền .

Lâm Nhạc Phi sững sờ tại chỗ, hơn nữa ngày mới ngẫm ý của , vội la hét đuổi theo: "Ai ngày mai rảnh? rảnh! thật sự rảnh.

Lão Ngụy? Lão Ngụy! Cậu cũng đừng em dâu nấu cơm phần đó! sai lão Ngụy, đừng hẹp hòi như mà..."

Buổi chiều Ngụy Kiến Vĩ bãi tập ngẫu nhiên gặp doanh trưởng doanh một Vương Lập Cường, đợi mở miệng Vương Lập Cường : "Nghe vợ ngày mai mời bọn ăn cơm?"

Ngụy Kiến Vĩ lạnh lùng đáp một tiếng.

Vương Lập Cường vỗ vai của : "Làm gì vui như thế? chị dâu , khi em dâu tới thì mỗi ngày dính lấy cô , như lão Ngụy, nam tử hán đại trượng phu, thể nhi nữ tình trường?"

"Qủa thực nên," Ngụy Kiến Vĩ gật đầu đồng ý, đó chủ đề rẽ ngoặt, " đột nhiên nhớ tới một chuyện, năm đó đoàn văn công, nữ đồng chí ...!Anh xem chị dâu cổ ?"

Nụ mặt Vương Lập Cường cứng , nhưng nhanh âm trầm phản kích: "Cậu cũng nhớ , là một nữ đồng chí đoàn văn công, hẳn là nên cho em dâu quen một chút."

Hai trò bí hiểm, kỳ thật cũng bí mật gì thể cho ai .

Chẳng qua là mấy năm , đoàn văn công tổ chức liên hoan hữu nghị với bộ đội bọn họ, Vương Lập Cường lúc ý với một nữ đồng chí, mà bạn của đối phương coi trọng Ngụy Kiến Vĩ.

Khi đó lãnh đạo ý tác hợp bốn họ thành hai đôi, đáng tiếc nữ đồng chí ý với Vương Lập Cường, Ngụy Kiến Vĩ cũng hứng thú với bạn của cô, về đều thành.

Chuyện Vương Lập Cường hạ tử lệnh với , cho phép cho Hứa Lan Hương, ai luyện c.h.ế.t kẻ đó.

Những khác bức ép dâm.uy của , chỉ Ngụy Kiến Vĩ uy hiếp, mà hôm nay cũng tự nhận là điểm yếu nào ở trong tay đối phương.

bây giờ, Vương Lập Cường nhắc nữ đồng chí lúc thích xong, mặc dù tự thấy thẹn với lương tâm nhưng vô thức cảm thấy, chuyện thể để cho Hà Hiểu Vân .

Lúc , hai tên đàn ông đều nắm chặt b.í.m tóc đối phương, ai cũng đừng nghĩ giễu cợt ai.

Hai im lặng gì, liếc , trong mắt đều : Xem như / lợi hại.

Sau đó, đồng thời ghét bỏ xoay rời ..

 

Loading...