Lúc  dáng vẻ bà Tống vô cùng đáng thương,  đổi dáng vẻ hống hách vênh mặt sai khiến, chỉ tay năm ngón ở nhà.
Sao Khương Vân  thể   thủ đoạn của bà  chứ?
Khi gặp chuyện thì giả bộ giảng đạo lý , đối phương   thì bắt đầu châm chọc khiêu khích,  tới đe dọa, dụ dỗ, chèn ép, nếu   thì cố chấp  nể mặt.
Nếu dùng sức mạnh mà đụng  sắt,  thì bắt đầu tỏ  đáng thương.
Tỏ  đáng thương, hiển nhiên là càng đáng thương càng .
Ngày thường bà Tống là loại  gì, đối xử với Khương Vân như thế nào, ai mà   chứ? Lúc   tỏ  đáng thương,   muộn .
Dù  bí thư Tống  tin, ông Phúc  càng  tin.
Ông Phúc lập tức đưa  đòn sát thủ: “Không  chuyện con gái nhà    khoan dung, là chuyện con trai và cháu trai, bà   nào.”
Bà Tống chớp chớp mắt, chùi nước mắt: “Có chuyện gì? Sao   hiểu gì hết?”
Con trai và con dâu ly hôn, con dâu cút ,   thành chuyện của con trai ?
Ông Phúc: “  chuyện Chiêm Cương   phụ nữ ở bên ngoài là thật ? Nếu chuyện  là thật, đó là phạm pháp. Bà  để    bắt ư?”
Bà Tống lập tức lắc đầu giống như cái trống lắc: “Không thể .”
Ông Phúc: “Vậy chẳng    ?  thấy nhà dột từ nóc, để con cái ở với  cũng , để tránh học thói .”
Sắc mặt Tống Chiêm Cương sầm xuống.
     để  phụ nữ yêu dấu của  chịu bất cứ tổn thương nào, dù cho  những     cũng  .
Bây giờ    nhanh chóng ly hôn, về thành phố, cả đời  qua  với Khương Vân!
Không  ở bên cô một giây phút nào nữa.
 bà Tống   thút thít, thật sự  một chút cảm xúc trong đó, nghĩ đến hai đứa cháu lớn, hai năm qua cũng  thể  việc kiếm công điểm cho nhà .
Bây giờ  Khương Vân mang , còn đòi con trai đưa phí nuôi dưỡng, cũng quá thiệt thòi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-10.html.]
Thím hai Tống  thấu ý nghĩ của bà , đề nghị: “Hay là chúng hãy hỏi đứa nhỏ xem.”
“, hỏi đứa nhỏ xem, hỏi cháu  !” Bà Tống lập tức tìm thấy  cùng chủ kiến: “Lại  chuyện ly hôn lớn như , cũng  thể xử lý ngay . Dù  cũng  gọi  lớn trong nhà, còn  gọi  các con đến,  …”
Khương Vân lạnh lùng : “Lúc kết hôn những    đến ?”
Chuyện kết hôn lớn như thế  đến, ly hôn đến  gì? Đến bắt nạt cô  gì?
Ha ha.
Mơ , ly hôn, hôm nay  ly hôn!
Cô   dính với cái danh vợ Tống Chiêm Cương một giây phút nào nữa!
 cô vốn  bàn bạc với hai đứa con , để tránh bọn nhỏ  tiếp nhận , dù  chuyện ly hôn đối với hai đứa mà , nó  nghĩa là gia đình  đây  còn nữa.
Dù Tống Chiêm Cương  thích bọn nhỏ,  hề  tình cảm gì với chúng, thậm chí  lúc còn đánh mắng, nhưng ở thời điểm  đàn ông thường   chăm sóc,   việc nhà,  trông con, đánh mắng con, thậm chí đánh mắng vợ cũng là chuyện bình thường.
Những  xung quanh tập mãi thành quen, cô sợ con cô cũng sẽ nghĩ như thế.
Hơn nữa,  đây  bộ tâm tư của cô đều đặt  tên đàn ông cặn bã, cũng  để tâm đến con  lắm, trong lòng cô  áy náy  lo lắng.
Cô cảm thấy Tiểu Hải chắc chắn sẽ chọn cô, nhưng  sợ Tiểu Hà  bà Tống lừa ?
Hai đứa con trắng trẻo  trai, tính tình cũng khôn khéo, khiến cho nhiều  yêu thích.
Tính tình Tiểu Hải lạnh lùng hơn một chút, ít   thích lấy lòng  khác, tương đối bướng bỉnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Còn Tiểu Hà thì  ngọt ngào, tính tính ôn hòa, ngoại trừ Tống Chiêm Cương mắt mù, gần như  ai  thích  bé, quan hệ của  bé với ông bà nội cũng  tệ.
Cô vốn   với con , bây giờ  bọn họ  rối lên, cô chỉ  thể đem con đến bên cạnh ,  đó mới từ từ giải thích với bọn nhỏ ly hôn là gì, vì   ly hôn.
Những  phụ nữ  hái rau về, cả lữ đoàn đông nghịt  đến hóng chuyện.
Ly hôn hả!
Từ  đến giờ thôn bọn họ  từng  nha, đây chính là vụ đầu tiên, mới mẻ  bao.
Dù   trách Tống Chiêm Cương  , nhưng cũng   ít   Khương Vân  hiểu chuyện, đàn ông mà, mèo nhà ai  ăn vụng thịt? Trước đây những   chút học vấn,  chút  phận, ai  nuôi vợ nhỏ chứ?