Dù cô   , khi bác hai hỏi cũng là dáng vẻ giận dỗi, tất nhiên trong lòng Đinh Quế Mai sẽ  thoải mái.
Con dâu tức giận quá lâu khiến Đinh Quế Mai cũng  chút để ý.
Bà và Khương Thịnh lớn tuổi , cả đời cũng   mấy  bảy năm để chờ đợi nữa,   chừng sẽ  đợi  đến ngày đấy, bà   chồng  mỗi buổi tối đều than thở tuyệt vọng.
Bác hai   ngoài cửa, nhỏ giọng : "Hôm đấy  hỏi nó, nó  phản đối gì cả."
Đinh Quế Mai: "Nó  thể mở mắt   về  với bà ?"
Bác hai thở dài, đáng , nếu   lòng tha thứ chủ động cho cô nhỏ trở về, cũng  tỏ vẻ nhiệt tình một chút. Cháu dâu cả  một vẻ chuyện   liên quan đến , ngoài miệng thì   xen , nhưng  tỏ vẻ kháng nghị, cô   đồng ý cô nhỏ trở về nhà!
Lý Quế Chi  , tỏ vẻ cái gì cũng   thấy: "Mẹ,  là con   ngoài đón cô nhỏ nhé?"
Vẻ mặt Đinh Quế Mai bình tĩnh: "Sợ nó  tìm thấy nhà  đẻ    chê  ."
Lý Quế Chi  : "Mẹ    đúng,  là  quyết định trong nhà,   , cô nhỏ cũng sợ phạm sai lầm? Con  chị dâu  đón cô nhỏ để cô   cha  cũng đang ngóng trông , trong lòng  sợ hãi còn vui mừng, đây là chuyện vui mà."
Đinh Quế Mai hừ một tiếng, Lý Quế Chi cao hứng mang con gái Ngọc Linh  đón cô nhỏ.
Bên ngoài sắc mặt của Kiều Mỹ Anh lập tức đen , con gái Tuệ Linh của cô  nhỏ giọng : "Mẹ, con cũng  đón cô nhỏ   ạ?"
Kiều Mỹ Anh  hé răng, buồn bực   phòng phía tây, bắt đầu đập đồ vật  thu xếp đồ đạc, thu xếp xong cũng  thấy ai  hỏi , cô  cắn răng  vác bao quần áo   ngoài.
Bác hai đuổi theo  sân, tận tình khuyên bảo: "Mẹ Tuệ Linh , cha  cháu cũng  lớn tuổi , nếu  để cho con..."
Kiều Mỹ Anh hờ hững :" Bác hai đừng nghĩ nhiều. Sau giờ  việc cháu nhận  tin,  cha cháu  bệnh, cháu về nhà xem thế nào."
Ban đầu cô  còn nghĩ cha  chồng sẽ giống như   khỏi phòng khuyên ,   thẳng để cho Khương Vân  về, kết quả là   họ phớt lờ , rõ ràng là   về phía con gái của .
Trong lòng cô  lập tức thấy trống rỗng, lôi kéo con gái Tuệ Linh và con trai nhỏ về nhà  đẻ, mới   thấy một nhóm  từ cổng tiến  sân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Quế Chi cùng một nhóm bà bác vây quanh Khương Vân cùng hai đứa nhóc tiến ,   đều cao hứng phấn khởi, luôn miệng  cái gì gà gà vịt vịt, thậm chí còn   mang theo cả một con gà mái đến.
"Cháu gái , cháu xem giúp bác con gà mái ấp trứng với, hôm qua nó  ăn cũng  uống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-101.html.]
"Còn  nhà bác, ba ngày , bác còn chăm sóc nó ba ngày liền  rời, đúng lúc cháu gái trở về nhà  đẻ."
"Bác còn mang theo cả trứng gà, mau,  ,  Tuệ Linh, mau cầm rổ đựng trứng gà đến đây."
Nhóm bà bác cũng  quan tâm Kiều Mỹ Anh  vui vẻ  , giục cô  nhanh lấy rổ đựng trứng gà trong nhà .
Tuy Kiều Mỹ Anh đang giận dỗi, nhưng cũng  ở  mặt    lóc tỏ vẻ, cô  cầm rổ  ,  thấy nhóm bà bác đem trứng gà để , mỗi  mười quả, một lúc , rổ  đầy .
Kiều Mỹ Anh: "!!!"
Trong giỏ  đến bốn năm mươi quả trứng gà, tâm lý   chuẩn   của Kiều Mỹ Anh xém chút  giữ , chỉ  nhanh chóng ôm  tránh cho nó  rớt xuống đất.
Dù  tức giận, cũng  thể  khó thứ khác.
Lý Quế Chi  cô ,  chút lúng túng : “Chị dâu cả,  về nhà  đẻ ?”
Kiều Mỹ Anh khịt mũi, giỏi xum xoe! Cô  cẩn thận đưa giỏ trứng cho Lý Quế Chi.
Lý Quế Chi khẽ than thở, nhanh chóng cầm lấy.
Khương Vân  Kiều Mỹ Anh : “Chị dâu cả, chị về nhà  đẻ ? Về nhà  để    thể  tay !”
Cô đưa giỏ tre đựng năm mươi tám quả trứng gà của  cho chị dâu, lấy hơn hai lạng thịt từ trong tay Tiểu Hải móc  tay chị dâu,  : “Được , như  là .”
Tiểu Hải cùng Tiểu Hà cũng ngọt ngào , chào hỏi bác gái cả.
Kiều Mỹ Anh: “…”
Cô  vốn đang tức giận, nhưng nghĩ xong   Khương Vân thì giống như dĩ vãng  thèm để ý tới nữa, mặc kệ Khương Vân  gì cũng thờ ơ, mặt lạnh bỏ .
Bây giờ   một giỏ trứng gà đánh bại!
Mang theo cái giỏ nặng như , cô  cẩn thận  mười một mười hai cây,   mà  mệt?
Cô  tức giận: “Cô tổ chức sinh nhật cho cha, đưa cho   cái gì.”
Khương Vân  , ôi, chị dâu  chuyện với , từ lúc chị dâu thề cắt đứt quan hệ với , một câu cũng  chịu nổi. Có điều hôm nay  mở miệng, câu đầu tiên  thể tranh giành, Khương Vân  thể yên tâm.