Hai  em chạy , mấy đứa nhóc khác cũng chạy theo, chúng hò hét ầm ĩ và  cả pháo hoa.
Anh cả và  hai Khương buổi sáng  khi   về giúp   xây nhà mới, vốn dĩ  trưa sẽ ở  ăn cơm nhưng hôm nay là mừng thọ cha nên họ  về nhà.
Vừa từ  mái nhà bước xuống, họ thấy một nhóm trẻ con đang lao tới, trong  đó  hai  bé cùng chiều cao nhưng da trắng hơn những đứa trẻ khác, trong nhóm đặc biệt bắt mắt.
Anh hai Khương  thoáng qua, gọi  cả đến xem cùng.
Anh cả Khương  : "Cuối cùng cũng xong."
Anh hai Khương nhảy xuống thang,  với   ở phía : "Em  trùm đầu Tống Chiêm Cương  ném xuống sông..."
Anh cả Khương: "Vậy thì Cục Công an nghi ngờ em đầu tiên."
Anh hai Khương tặc lưỡi: "Vậy em đánh Tống Chiêm Cương chắc    ha?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh cả Khương: "Tốt nhất là nên đánh  lúc    mâu thuẫn với  khác."
Anh hai Khương: "Được , đừng để   chuyện ."
Các bác cháu gặp  ,  là một cảnh,   vui vẻ bước về nhà, cùng lúc đó con trai của  cả Khương, Khương Quang Huy tan học trở về nhà.
Khương Quang Huy đang học trung học cơ sở ở xã, thường ăn trưa ở trường, hôm nay đặc biệt về ăn mừng thọ của ông nội.
Cậu đối với  cô nhỏ    cảm tình gì, chủ yếu là bởi vì lúc Khương Vân rời nhà ,    chút ký ức,  khi một đứa trẻ  và  thấy điều gì đó, tự nhiên sẽ để  hình ảnh  mấy   ở trong lòng.
Chờ họ về đến nhà, trong nhà  xào xong một phần rau hẹ trứng gà, còn  một nồi mì lớn kéo bằng tay.
Lũ trẻ hoan hô lên!
Ăn mì cuộn với rau hẹ xào trứng là một điều mà bọn chúng chỉ  thể mong đợi khi Tết Nguyên Đán đến.
Bánh táo do Khương Vân và hai đứa nhóc mang đến   đặt trong hộp ở phía bắc của phòng chính, trông đặc biệt bắt mắt.
Anh cả và  hai Khương  khỏi khen ngợi.
Anh cả Khương thì dè dặt hơn một chút, cũng  quá khoa trương, nhưng  hai Khương cũng  hề ngại ngần mà khen ngợi Khương Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-106.html.]
Lúc  vì ngại với chị dâu cả,   dám  thẳng, nhưng bây giờ cha  đều đồng ý cho em gái về nhà, cho nên  hai Khương cũng  kìm nén  nữa.
Ở đằng , Kiều Mỹ Anh  khỏi bĩu môi lẩm bẩm một câu, lợi hại như Trần Thế Mỹ  nhỉ?
Bọn trẻ trong phòng ồn ào, giọng cô  cũng  lớn, chỉ  Tiểu Huy và  cả Khương bên cạnh  thể  thấy.
Anh cả Khương liếc  cô .
Kiều Mỹ Anh  thấy ánh mắt chỉ trích nhẹ nhàng của , cô  hiểu, nếu em gái    ở đây,    thể phàn nàn gì cũng , nhưng em gái  hôm nay về nhà,    linh tinh gây mất hòa khí.
Kiều Mỹ Anh  quan tâm  khác  gì, nhưng   cô  về nhà cha  đẻ,  chồng   cô  ở  đó, hiện tại  đàn ông của    chút  hài lòng với , cô  lập tức cảm thấy khó chịu.
Cô  cảm thấy khó chịu, khóe miệng rủ xuống,  khác  ngay là cô    vui.
Trước nay cô  chẳng khác gì cái đồng hồ thời tiết của cả nhà, ngay cả khi     cô , họ cũng  thể cảm nhận  rằng cô    vui!
Nếu là  , đám trẻ con  thật cẩn thận.
Tuy nhiên, hôm nay  thêm hai đứa nhóc  ở đây, Tuệ Linh và những  khác đều  chúng thu hút, tất cả   xung quanh đều bỏ mặc Kiều Mỹ Anh.
Ngoại trừ  cả Khương và Khương Quang Huy, những  khác đều giả vờ như  .
Tiểu Hải và Tiểu Hà đang  về lịch sử huy hoàng của mèo đen: "Bắt cá chẳng tính  gì, còn  thể bắt  kẻ  nữa. Trong thôn em  một  phụ nữ  xa   hỏng hạt giống bằng cách thả chuột..."
Cả hai  theo ông Phúc và Trịnh Tất Thần  chuyện xưa,  nhiều cũng học  theo, học  cách kể chuyện đặc biệt hấp dẫn.
Những đứa trẻ  ngừng kêu lên những tiếng hoan hô,  đó oa, tuyệt vời, thật lợi hại!
Bữa tối, Đinh Quế Mai  hai tô mì trứng bác với lá hẹ đưa cho mấy đứa trẻ mang đến cho bác cả, bác hai và thím tư. Gia đình họ là , hôm    tặng trứng hoặc mì cho gia đình  tiệc mừng thọ, ngày hôm  họ sẽ gửi  cho các gia đình khác.
Bác cả và bác hai đều  hiếm lạ gì về hai đứa nhóc , sai chúng  pha nước đường cho  , thím tư Triệu Nguyệt Nga  những   điều mà còn  mỉa mai.
Nói gì mà: "Ồ,  về  . Từ nay  gia đình  đẻ  hậu thuẫn, ăn uống   lo."
Bà  cho rằng hai  em còn quá nhỏ để hiểu chuyện, nhưng Tiểu Hải và Tiểu Hà là con  mà,    hiểu ?
 hai đứa cũng hiểu chuyện, hôm nay mừng thọ ông ngoại, chúng  thể trẻ con như thế .