Con mèo đen  nhoài  bệ cửa sổ, bình tĩnh nghỉ ngơi, tư thế tự nhiên bất động để các  tùy tiện đánh giá .
Thảo luận về con mèo một lát  mặc quần áo và  đồng rửa mặt,  đó hai  em  đếm trứng và Khương Vân  bữa sáng.
Lúc  ông Phúc  bộ tới, còn mang theo một bó củi nhỏ đặt ở cửa nhà. Ông hào hứng bừng bừng  với Khương Vân và bọn nhóc về cảnh tượng kỳ lạ  núi tối hôm qua.
Ông : "Có  cho rằng  bảo vật  núi nên sáng sớm    núi để tìm kiếm, kết quả là  tìm thấy gì cả. Ha ha, nếu thật sự  bảo , còn  thể để  khác tìm  ?"
Khương Vân suy nghĩ đơn giản   nướng đồ ăn ở trong núi nên cũng  để trong lòng, hai  em   bổ sung  não bộ  nhiều, cảm thấy chắc chắn là  bảo  gì đó,   bọn nhóc cũng  tìm.
Lúc Khương Vân đang trộn bột thì Trịnh Tất Thần đem nước ,   cửa   : "Tiểu Hải, Tiểu Hà, lát nữa sẽ xuất hiện tin tức lớn, mau  xem trò vui!"
Ngay lập tức hai  em chạy  ngoài và hóng những tin tức lớn.
Trịnh Tất Thần  : "Có  lên núi bắt một con chồn lớn trông nó lớn như con mèo , bọn họ  tối hôm qua con chồn  triển khai yêu thuật  núi nên  tia sáng đỏ đỏ vàng vàng. Lúc  bọn họ  nhốt chồn  để xem nó  thể biến thành   , đến lúc đó sẽ để nó  xuất mã tiên gia."
Vân Mộng Hạ Vũ
Xuất mã tiên gia là quá khứ, đặc biệt là những thứ phổ biến  khi xây dựng đất nước. Sau khi xây dựng đất nước   thành tinh thì   mê tín dị đoan, đập đập phá phá, tất cả đều cải tạo .
Tuy nhiên,  dân nông thôn kém văn hóa hơn, bản   càng mê tín dị đoan hơn. Bây giờ chính sách lỏng lẻo, sẽ tự nhiên hoạt động . Vẫn còn một  bà đồng, thầy cúng lặng lẽ   các hoạt động mê tín dị đoan.
Người bình thường  hiểu những bí ẩn trong đó, tất cả đều ở mức độ  rõ ràng, hàng ngày cũng là   từ những cuộc vui.
Bởi vì Khương Vân   đến thế kỷ 21,  hun đúc sâu sắc bởi chủ nghĩa duy vật nên    tin việc .
Cô mỉm  và yêu cầu hai  em   tin là thật, đó là những câu chuyện  bịa  từ tất cả  : "Chồn hoặc cáo biến thành , đó là điều  thể, cấu trúc cơ thể của cả hai khác ."
Nhiều trẻ em khi còn nhỏ  tin  những điều như , chỉ  khi lớn hơn, khi kinh nghiệm phát triển sẽ  đó là giả. Đặc biệt là Tiểu Hà, khi  nhóc  về nhiều loại hồ ly tinh, rắn tinh và những câu chuyện khác thì luôn cảm thấy đó là sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-111.html.]
Có điều   cái gì  nhóc sẽ đồng ý cái đó,  bao giờ lên tiếng phản bác,  thể khiến  tức giận.
Sau lưng Khương Vân thì  nhóc lặng lẽ  với Trịnh Tất Thần, ông Phúc và Tiểu Hải: "Mọi   xem con chồn   thể thành tinh thật  ?"
Ông Phúc  ha hả: "Cho dù thành tinh cũng  mất một trăm tám mươi năm nữa, các ngươi đừng quan tâm."
Trong khoảnh khắc ông  thấy con mèo đen chui  khỏi cửa sổ. Lúc đầu chỉ là một cái đầu nhỏ,  đó từ từ lớn lên, cuối cùng là một con mèo lớn đang  xổm ở đó.
Ông Phúc kinh ngạc mà hét lên: "Ôi trời, con mèo đen  thật uy phong!"
Trịnh Tất Thần cũng  qua,  cũng phát hiện  rằng con mèo  giống như  đây, nó  hơn và uy phong hơn bao giờ hết, càng ngày càng kiêu ngạo hơn.
Khi nó  về phía  thì khiến cho Trịnh Tất Thần  cảm giác  hung thú nào đó khóa chặt, lông tơ  gáy đều dựng thẳng lên! Ngay lập tức nó bình tĩnh rời khỏi tầm . Cả  con mèo kiêu ngạo và tao nhã, cảm giác áp bức khó chịu đó biến mất ngay lập tức.
Thật là ngạc nhiên!
Trịnh Tất Thần tò mò  nó,  hiểu tại  nó   sức răn đe lớn như .
Con mèo đen  thèm   thêm nữa, nó nhảy lên tường theo cửa sổ   bộ ở nơi cao nhất của mái nhà,  đó quan sát  bộ ngôi làng, giống như một vị vua.
Trịnh Tất Thần sợ hãi bởi nguồn bổ sung cho não của  nên  dám nghĩ nữa.
Sau khi từ nhà  đẻ trở về, Khương Vân   một suy nghĩ lớn, cả  đều  thoải mái và vui vẻ.
Bây giờ cô chủ yếu chăm sóc hành tây và vườn rau của riêng . Sau một thời gian chăm sóc cẩn thận, hành tây của cô  phát triển,  thể chọn để thu hoạch những đợt đầu tiên.
Đại đội trưởng đích   kiểm tra,  Khương Vân và mấy  Dương Tinh buộc hành lá ,  đó xếp  trong hai cái sọt. Ông bảo con trai  và Chiêm Quốc mang đến hội ủy ban cách mạng huyện, dặn  dặn   đường  chắc chắn một chút, đừng  rơi hành lá, đừng để mặt trời chiếu tới các kiểu…
Con trai ông là Tống Chiêm Kiệt  kiên nhẫn : "Đại đội trưởng Tống, nếu ông  yên tâm thì tại  ông  tự  ? Làm như hành tây còn quan trọng hơn con trai ông!"