Cô   cà chua đỏ tươi trong giỏ của Khương Vân, hai mắt  đỏ lên, vẻ mặt trầm xuống: “Khương Vân, cô hái hết cà chua  ?”
Khương Vân  thích cô  nhưng cũng   là  mâu thuẫn gì lớn nên thuận miệng : “Chín  nên hái hết xuống.”
Nếu như là một thanh niên trí thức khác, Khương Vân sẽ hào phóng mời nếm thử, nhưng   mặt  là Kinh Trạch Diễm,   đến việc khi đó cô  mắt đưa mày  với Tống Chiêm Cương chỉ với việc khi cô ly hôn với Tống Chiêm Cương cô  bất bình, châm chọc mỉa mai cô thì Khương Vân    thích cô .
Cô bê giỏ  tay chuẩn  rời .
Kinh Trạch Diễm  Khương Vân thế mà  chủ động đưa cho cô  ăn thử, tức khắc nóng giận: “Khương Vân, những quả cà chua   chua ,  thể ăn   ?”
Khương Vân  cô  , cố ý chọc giận cô : “Chua chua ngọt ngọt, tất nhiên ăn  ngon.”
Không cho cô  đấy! Tức c.h.ế.t cô !
Nhìn thấy cô nhẹ nhàng bước , Kinh Trạch Diễm tức giận : “Có bản lĩnh thì cô khóa ?”
Khương vân  thấy,  đáp trả: “Cảm ơn cô nhắc nhở, buổi tối  sẽ đến khóa .” Cô   đến hái thì  cho cô   như ý, buổi tối cô sẽ mang khóa đến khóa !
Hàng rào cây xanh nhà cô chặt chẽ,  khác   . Bức tường thì ông Phúc dùng gậy buộc, cao lớn cứng rắn  khóa  thật thì đúng là  thể  .
Người dân trong thôn trồng rau, đều chỉ  bức tường cản gia súc,  cản . Nói chung là họ sẽ  ăn trộm rau của nhà  khác, trường hợp khẩn cấp cần hái một ít thì họ sẽ xin. Hành động  của Khương Vân chỉ  chọc giận Kinh Trạch Diễm bởi vì Kinh Trạch Diễm thật sự sẽ đến hái cà chua của cô.
Lúc Khương Vân về đến thôn,  thấy Trịnh Tất Thần đang phát loa của lữ đoàn tuyên truyền rộng rãi rằng trong huyện  chính sách mới xuống: “Vì cải thiện cuộc sống của tất cả xã viên, cấp  nới lỏng chính sách cho phép các hộ đều  nuôi gà tùy ý.”
Trước   cho nuôi, về  phát hiện  cho nuôi thật sự  , nên  hai  một con thật  cũng vì  tiết kiệm lương thực.
Lúc  kinh tế chuyển biến  sản lượng lương thực cũng nâng cao, nội thành  nhu cầu đổi trứng gà, thịt gà lớn nên khích lệ nhóm xã viên nhiệt tình nuôi gà.
 mà thứ  đến mùa đông  ăn đến mấy tháng lương thực, nhà bình thường cũng  dám nuôi nhiều.
Bên trong loa Trịnh Tất Thần  tiếp: “Nuôi gà mang gà sống và trứng gà đến bán cho hợp tác xã cung tiêu sẽ  vé vải, vé dầu hỏa và các phần thưởng khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-120.html.]
Khương Vân  xong, cảm thấy việc kinh doanh của cô  thể bắt đầu.
Nhóm xã viên nuôi gà sẽ cần bắt gà con. Lúc   ít  tự  ấp gà con trong nhà, dù là  sự trợ giúp của gà  ấp trứng thì gà   ấp hơn hai mươi ngày và cần  trứng giống nhưng cũng  thể cam đoan chúng sẽ sống, chi phí  nhỏ mua gà con  sẵn sẽ tiết kiệm chi phí hơn.
Vậy lữ đoàn nhà họ trần sẽ  đến tìm cô.
Cô  dạo một vòng quanh lữ đoàn, mang mấy quả cà chua mới hái cho bí thư Tống, Trịnh Tất Thần ăn.
“Ôi, ăn ngon!”
Trịnh Tất Thần ăn đến hai mắt sáng rực,   chua chút nào,  ngọt!
Kỳ thật  chút chua, bởi vì ngọt nhiều hơn, cho nên cảm giác  giống chua.
Bí thư Tống vốn  thích ăn, đàn ông lớn tuổi như bọn họ thà ăn hành lá cũng  ăn loại thức ăn của trẻ con .  thấy Trịnh Tất Thần , ông cũng cầm lên lau  ăn.
Răng dễ dàng cắn qua lớp vỏ màu đỏ cam, ngay lập tức cảm nhận một chất lỏng chua chua ngọt ngọt nhẹ nhàng chảy  miệng, vị tươi mát, chua nhẹ và ngọt của cà chua sống lan tỏa trong miệng, đây là cảm giác vô cùng thoảng mái, cả  đều thấy sảng khoái.
Không để ý  ăn xong một quả, bí thư Tống lau miệng: “Quả cà chua   ngọt, đây là loại gì thế?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân  : “Nhờ  thanh niên trí thức Trịnh cần mẫn tưới nước, hàm lượng nước nhiều nên ngọt.”
Trịnh Tất Thần: “Quả cà chua  so với nhà khác lớn hơn, bề ngoài cũng  mắt.”
Bí thư Tống cũng cảm thấy như thế, ít nhất ông cũng  ngang qua vườn rau nhà khác, những quả cà chua đều  sượng,  vải quả  kịp chín  xuất hiện vết nứt. Nhìn Khương Vân nhà  , cà chua cũng theo chủ nhân,   quả cũng .
Quan trọng nhà khác  chín, chỉ  nhà cô chín  đến như thế.
Bí thư Tống  : “Nói một chút với lữ đoàn trưởng năm  bên cạnh việc trồng ruộng hành chúng  sẽ trồng thử nghiệm thêm cà chua,   chừng   chúng   thể  bán hành  bán cà chua kiếm tiền.”
Trịnh Tất Thần  quả cà chua và Khương Vân đến ngẩn , linh cảm tuôn  như suối,   nhiều tác phẩm  .