Trên thực tế, đó là những căn phòng đặc biệt, bên trong  giường sưởi, bếp sưởi,  giường bày đầy cỏ mềm, sợi bông lót  đáy để chờ trứng nở.
Kiếp  ở hiện đại khi Khương Vân ở nông trường cũng học qua nhiều kiến thức chuyên nghiệp, nên ở đây cô  thể chỉ dẫn vài vấn đề.
Ví dụ như nhiệt độ trong phòng   quá cao, hai bảy hai tám độ là .
Ấp trứng nở  gà con quan trọng nhất là nhiệt độ, nhiệt độ quá cao thì  khi nở bọn chúng  thích ứng , còn nhiệt độ quá thấp nở  sẽ chết.
Vân Mộng Hạ Vũ
Còn  chú ý ngày mưa dài, phòng ẩm, vi khuẩn nhiều  gà con  cảm lạnh hoặc là  nhiễm vi khuẩn dẫn đến tiêu chảy,  đến hai ba ngày c.h.ế.t thành đàn.
Khương Vân  tất cả vấn đề rõ ràng, mà  trúng  những vấn đề đang gặp , Trần Hồng Hà cùng Trần Phúc vô cùng ngưỡng mộ.
Trần Hồng Hà  : “Đồng chí Khương Vân,  gặp mặt cô  còn  chút lo lắng, bây giờ   thể yên tâm . Phòng ấp trứng của lữ đoàn chúng  đều nhờ  cô. Điều kiện của cô chúng  đều đáp ứng, về  nếu cô  ăn trứng gà chúng   lực cung cấp.”
Khương Vân cảm ơn: “Bí thư Trần đừng khách khí, trứng gà thì  cần . Nhà chúng  nuôi gà mái, đủ để ăn, một tháng một con gà bí thư và lữ đoàn trưởng hào phóng như thế là cả nhà chúng    cảm kích .”
Trần Phúc Cơ  qua, cho dù là bí thư, lữ đoàn trưởng cũng   ăn mỗi tháng một con gà, nhiều lắm là thêm vài món ăn uống thôi.
Nhìn qua phòng ấp trứng, Khương Vân   phòng ươm giống của bọn họ.
Phòng ươm giống chính là phòng ấp gà con, để cho gà con từ từ thích nghi với môi trường  đó mang  lồng gà để  bán.
Lúc   một bác gái chừng năm mươi tuổi, liếc  Khương Vân  lớn tiếng : “   bí thư, lữ đoàn trưởng, bà già   mấy chục năm kinh nghiệm ấp gà. Bà ,   khi đó đều là  ấp trứng, nuôi gà con cho nhà địa chủ,  ấp trứng còn nhiều hơn   ăn trứng.”
Bà vốn là tiểu đội trưởng đội ấp trứng của lữ đoàn nhà họ Trần,  đãi ngộ   nhưng gà con nở  theo quy luật bình thường thì c.h.ế.t là  tránh khỏi.
Trần Phúc Cơ   Khương Vân  thể để con gà con giảm bớt tỉ lệ tử vong, nên trở về tự nhiên  với bí thư và lữ đoàn trưởng khiến bà lão vô cùng khó chịu.
Trước đó  lời mỉa mai châm chọc của bà  nên Trần Hồng Hà  chắc chắn về năng lực Khương Vân vì   coi trọng lắm chỉ  chờ  xem tỷ lệ sống sót của hai mươi con gà con  bàn  .
Chỉ là gần đây thời tiết nóng lạnh thất thường, gà con  c.h.ế.t một đàn, Trần Hồng Hà  chút nóng nảy nên  để Trần Phúc Cơ đến nhà Khương Vân xem thử.
Nếu như hai mươi con gà con  thể sống mười tám con thì sẽ mời Khương Vân đến hỗ trợ, nếu như sống cả hai mươi con thì sẽ để cô  điều kiện, tất cả điều kiện đều đáp ứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-124.html.]
Trần Hồng Hà : “Bác gái Ôn, bác ấp trứng vô cùng lợi hại, đồng chí Khương Vân chăm sóc gà con,   lãng phí gà con, hai   đụng chạm lẫn .”
Bác gái Ôn  đó cằn nhằn,      trẻ tuổi  đáng tin các kiểu. Ánh mắt  Khương Vân tràn đầy sự chế nhạo
Khương Vân  để ý, cô hợp tác cùng lữ đoàn nhà họ Trần hỗ trợ chữa bệnh cho gà con để kiếm lúa mì cùng thịt ăn, cũng   đến cướp công việc của  khác.
Khương Vân lấy kê  ngâm nước linh tuyền , yêu cầu   cho ăn thì rắc lên máng ăn cho gà mổ.
Bác gái Ôn đột nhiên nhíu mày: “Cái gì thế? Làm   thể cho gà con ăn bậy bạ như thế ?”
Bà  ngăn .
Trần Hồng Hà: “Bác gái Ôn, bác chỉ phụ trách ấp trứng gà, lúc nở  cũng  cần bác quản lý chúng nó ăn thế nào .”
Cô    bác gái Ôn  mất lòng Khương Vân,  tiên cứ thử bản lĩnh xem thế nào.
Bác gái Ôn mặt dài xuống, bà   sợ  khác nhưng với  tích cách  như Trần Hồng Hà thì vẫn  kiêng kỵ.
Người phụ nữ  đến cha  cũng dám quở trách, lúc  cô đề nghị lữ đoàn phát triển nghề phụ, cha cô  đồng ý vì cảm thấy trái với chính sách kết quả kết quả ông  cô khiển trách.
Về  bí thư cũ tự  từ chức, Trần Hồng Hà trở thành bí thư, cô   hạ bệ vị đội trưởng bảo thủ cứng đầu vô lý và để con trai ông  là Trần Phúc Thanh lên  thế.
Bác gái Ôn hừ một tiếng, lặng lẽ nhìn bọn họ.
Khương Vân tự  vung hạt kê xuống máng ăn của đám gà con, mấy con gà con kêu chiêm chiếp, chúng ngửi  mùi thơm lập tức thi  mổ. Ban đầu một vài con ủ rũ và mệt mỏi cố gắng đến ăn vài cái kết quả về  tinh thần khỏe mạnh hòa  đàn gà bằng mắt thường cũng  thể  thấy.
Trần Hồng Hà cùng Trần Phúc Thanh liếc ,  lắm!
Bác gái Ôn: “Ai cho ăn kê thì chúng nó cũng vội vàng ăn như thế cả.”
Nó đói bụng thì    ăn?
Mọi   để ý tới bà .