Rất nhanh vợ Trần Phúc Cơ  nấu cơm và thức ăn xong,  thịt khô Trần Phúc Niên mang đến, hầm một món bún bắp cải, còn  rau hẹ Khương Vân mang tới, trứng gà rán, ngoài  còn  chậu cá thu kho tàu nhỏ.
Lúc   Trần Phúc Niên  đến đưa mì, bà ở bên   mì nghiền bằng tay, cố ý mượn cớ lúc đưa mì tới  Khương Vân.
Trò chuyện hai câu, bà  ánh mắt Khương Vân trong suốt kiên định, thái độ cũng  thiết hào phóng,   hổ  đường hoàng, thoáng cái liền thích.
Bà nháy mắt với con trai  và để   nhanh nhẹn chút.
Trần Phúc Niên   chút tay chân luống cuống.
Lúc ăn cơm, Trần Phúc Cơ mời Khương Vân  xuống, Khương Vân  tránh né, cũng từ chối uống rượu: "Anh Trần,  tới ăn một bữa cơm,  như  tiếp đãi  ngại lắm."
Trần Phúc Cơ  : "Em gái đừng căng thẳng, hôm nay cũng là  đầu tiên  tết em trai  trở về,  em chúng  tụ tập, đúng lúc trong nhà nấu một bữa cơm ngon, liền cố ý gọi em đến.  ở nhà cô ăn bữa đó, cũng tương đối ngon, chẳng lẽ  thích  mời  cô ?"
Khương Vân , trong lòng  tính toán nếu em trai họ   trở về mời khách, thì chẳng  ở nhà  mời Trần Phúc Cơ đến ăn ,  còn ở chỗ  chứ?
 mà cô cũng  nghĩ về   giới thiệu.
Sau khi cô sống  trở về, đuổi cặn bã, trong lòng dạt dào mang theo hai đứa con trai và ông Phúc, nhà  đẻ cùng  sống một cuộc sống  ,    để  vị trí cho  đàn ông.
Khương Vân cầm đũa,  thấy vợ Trần Phúc Cơ và con gái ở trong phòng bếp   , cô  chịu động đũa: "Anh Trần, gọi chị dâu và cháu gái cũng  ăn ."
Trần Phúc Cơ: "Họ ăn đó, ở trong nhà bếp ăn càng thuận tiện hơn."
Khương Vân  kiên trì, cô   một   đến nay còn  thói quen khách đến nhà phụ nữ  lên bàn ăn.  vị khách là cô  cũng là phụ nữ,  còn  để nữ chủ nhân lên bàn ăn?
Trần Phúc Cơ  lắng , vội vàng gọi vợ và con gái , còn  gấp rút bổ sung tô , tránh cho Khương Vân cho rằng phụ nữ nhà họ   địa vị đối với em trai cũng   cảm tình.
Vợ Trần Phúc Cơ cũng  : "Đàn ông họ uống rượu, một luồng mùi vị, chúng   thích cùng họ ăn cơm. Để cho em gái chê ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-126.html.]
Khương Vân cũng     khó  , tự nhiên vui vẻ khách và chủ đều vui mừng.
Ăn cơm xong, Trần Phúc Cơ bảo vợ ở , cùng   chuyện. Bởi vì   phát hiện em trai  ở  mặt Khương Vân  chút  dám mở miệng, nếu   vợ, chính   ở chỗ  cằn nhằn xì xào, khó tránh khỏi  cho Khương Vân cảm thấy phiền.
Vì lưu  ấn tượng  cho Khương Vân,   còn lôi kéo Trần Phúc Niên cùng  thu dọn bàn, rửa bát đũa, để vợ và con gái của  thoải mái một chút.
Vợ Trần Phúc Cơ là một  tháo vát,   chuyện với Khương Vân  lấy len sợi đan.
Khương Vân cảm thấy hứng thú với điều , lên   xem.
Vợ Trần Phúc Cơ  : "Đều là len sợi  em mua từ trong thành phố về, chị đan áo len cho con trai, mặc  phong độ,   xem mắt tìm  yêu cũng dễ tìm."
Tại thời điểm  trẻ em  học là  quan trọng, tìm  yêu là quan trọng nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân ,   nếu  cơ hội, cô cũng  đan áo len cho  nhà.
Cô hỏi một chút, sợi len vẫn  đắt, đều là nguyên liệu lông cừu bên thảo nguyên,  đó cắt lông cừu, xử lý, kéo sợi, nhuộm màu. Cô ngẫm nghĩ   thể nuôi hai con cừu, như  cô  thể tự  cắt lông cừu kéo sợi.
Vợ Trần Phúc Cơ : "Em gái , nếu em thích, để em trai chị giúp em."
Khương Vân   từ chối, đồ vật cô đảm nhiệm , lông cừu  đắt, cô cũng   để cho   ứng tiền mua.
Nói chuyện một lúc, Khương Vân xin từ biệt trở về lữ đoàn.
Trần Phúc Cơ đưa cô cùng đến lữ đoàn, nhiều    đều  hỏi Khương Vân  ấn tượng gì với em , kết quả đối diện với đôi mắt trong suốt của Khương Vân, cứ thế  hỏi  miệng.
Anh  liền suy nghĩ dù  Khương Vân thường xuyên đến, cũng  kém  , chờ hiểu rõ  nhắc tới càng thích hợp, tránh khỏi  hổ.
Khương Vân ở lữ đoàn cùng Trần Hồng Hà, Trần Phúc Thanh, còn  nhân viên nuôi nấng họ đều  chuyện thật lâu, đưa    đề nghị quan trọng, Trần Phúc Thanh đều nghiêm túc ghi chép.
Ngoại trừ thuốc bột màu trắng  là Khương Vân sẽ  cho bọn họ, những kiến thức khác lấy  cô đều  giấu giếm, đó là tài sản tri thức chung của loài , cô bằng lòng vì truyền bá  một phần sức lực.