Điều  ở trong mắt đám  bác gái Ôn  thành: Nhìn kìa! Cô  đang xoa bóp cho gà con! Nhìn kìa! Cô  đang  chuyện với gà con!
Tuy  hiểu và   cô đang  cái gì, nhưng kết quả là gà con  chết.
Điều  đủ để chứng minh.
Người xuất sắc luôn  chỗ độc đáo, ví dụ như bác gái Ôn chọn trứng lai giống một chọn một chuẩn, ấp gà con, một ấp một chính xác. Chỉ cần là bà  tự  chọn trứng  giống, tự  ấp trứng gà con,   một con nào  thành công. Chỉ tiếc là tinh thần và thể lực bà   hạn, chăm sóc   quá nhiều, những  khác chăm sóc luôn  trứng hỏng.
Bác gái Ôn  với Trần Hồng Hà: "Bí thư, lương thực   tiêu dùng vô ích, mời  cô  thật ."
Trần Hồng Hà  ha ha : "Bây giờ chịu thua  ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bác gái Ôn: "Chịu thua! Ai,  mấy con gà con    hại, trong lòng  cũng  kìm ."
Con  chính là mâu thuẫn như , tuy rằng gà con nở là để lớn lên đẻ trứng, ăn thịt, nhưng  con gà con lông xù vàng mềm mại c.h.ế.t non, trong lòng thế nào cũng  dễ chịu.
Bây giờ  hơn, ít nhất gà con  thể lớn lên.
Vì chứng tỏ  chuyên nghiệp nên cứ hai ngày Khương Vân sẽ chạy đến lữ đoàn nhà họ Trần, một  ngẩn ngơ nửa ngày,  ăn cơm thì về nhà.
Một  cũng  đến nhà Trần Phúc Cơ nữa,  việc chỉ  trong sân lữ đoàn nuôi gà.
Vợ Trần Phúc Cơ còn cố ý tìm Khương Vân  chuyện, Khương Vân cũng  giấu giếm, trực tiếp đem lời   vô tình  bước nữa  cho cô  .
Hai vợ chồng Trần Phúc Cơ cũng    ngốc, đương nhiên hiểu  ý tứ của cô, cũng  nhắc  nữa.
Trong nháy mắt thời tiết nóng lên, lúa mạch chín , Khương Vân  đến lữ đoàn nhà họ Trần nữa.
Các đội lớn  bắt đầu mài lưỡi liềm, sửa chữa dụng cụ, cho gia súc ăn đàng hoàng, chuẩn  cướp lúa mạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-129.html.]
Mùa  thời tiết   định,  lúc  mưa thì mưa đến, hơn nữa lúa chín một buổi, nếu như  nhanh chóng thu hồi , buổi chiều  thể bởi vì phơi khô nắng khô giòn mà vỡ hạt, căn bản  chờ , cho nên thu lúa mạch là cướp.
Gặt lúa mạch so với thời gian thu hoạch vụ thu ngắn hơn, nhưng càng cấp bách, cường độ cũng lớn hơn, nam nữ già trẻ đồng loạt  sân, cán bộ thôn cũng  đồng, cho dù mang thai chỉ cần  sinh cũng đều bận rộn theo.
Để tiết kiệm thời gian, bữa trưa và bữa tối  giao đến đồng để ăn, nhà nào đều   trường hợp ngoại lệ.
Trịnh Tất Thần cùng nhóm lao động nam cùng  cắt lúa mạch, chân ông Phúc  khoẻ  thể khom lưng cắt lúa mì hoặc  xổm buộc, liền dắt gia súc giúp đỡ bốc lên xe.
Hai  em  theo nhặt lúa mạch.
Khương Vân bảo chúng  theo bọn trẻ lớn,  nên chạy loạn trong lúa mạch,   cẩn thận gốc mạch đ.â.m đứt chân, còn  cẩn thận râu lúa mạch ngứa ngáy.
Đương nhiên là hai  em  lời cô, chúng cùng mấy   em  cùng , nhặt lúa mạch, bắt châu chấu, tìm cây cà dại, chơi vô cùng vui vẻ,  còn  đứa trẻ  nào dám bắt nạt chúng.
Hàng ngày sáng sớm thức dậy,  khi nấu cơm xong Khương Vân  cắt một chậu cỏ Hàn Tín nhỏ, rửa sạch sẽ, dùng nước sôi nấu chín đập mấy quả trứng gà . Lúc ăn cơm mỗi  một bát canh rau một quả trứng gà, uống    tràn đầy sức lực.
Lúc   đều cố gắng mặc ống tay áo quần dài, ống tay áo ống quần đều thắt chặt, tránh  râu lúc mạch đ.â.m  ngứa  đau. Còn  đội nón, đắp khăn tay, mang theo chai nước chú ý bổ sung nước.
Cắt lúa mạch là việc bận rộn  sớm về khuya, cường độ lao động lớn, ánh nắng mặt trời cay độc  buổi trưa, nếu cơ thể yếu thì  dễ  cảm nắng.
Khương Vân, Dương Tinh, Trương Ái Anh, vợ Chiêm Quốc, còn  Kinh Trạch Diễm cùng mấy chị em phụ nữ khác một tổ.
Có Trương Ái Anh trông nom, Khương Vân nhẹ nhàng thoải mái  ít.
Đến buổi trưa, Khương Vân và vợ Chiêm Quốc trở về, nhà Trương Ái Anh là Dương Kim Linh nấu cơm,  chồng xuống đồng cắt lúa mạch.
Khương Vân  vườn rau nhổ một ít rau cải thìa ,  hái cà chua, dưa chuột, còn  hai quả bí ngô, dùng giỏ xách về nhà.
Bí đỏ và quả bầu  khác , nhưng lớn hơn quả bầu, cảm giác càng dày đặc hơn, cộng với bánh bột trứng gà chiên bánh bí đỏ  thơm.
Để ăn cơm thuận tiện, hai ngày  Khương Vân nướng một cái bánh đơn, một cái bánh  đường kính lớn bốn mươi cen-ti-met, tổng cộng nướng hơn ba mươi cái. Bởi vì khô, đặt ở nơi thông gió dùng vải gói đồ đắp cũng sẽ  hỏng.