Sau khi Hoàng Nguyệt Cô ngất xỉu, buổi trưa ngày hôm   ngất xỉu một  nữa, trông như  sắp chết.
Về chuyện Hoàng Nguyệt Cô, Tống Trường Thuận là  ảo não nhất. Đại đội trưởng để   sắp xếp công việc của đội sản xuất tùy theo tình hình,  nên một mực tìm cách vắt kiệt sức của các thành viên, như thế sẽ  tổn hại đến danh tiếng bên ngoài của lữ đoàn.
Tống Trường Thuận cũng tức giận lắm,  như  thì đứa con  học của  đàn ông  c.h.ế.t    bộ lữ đoàn chăm sóc ?
Cậu  bằng lòng, nhưng những  khác thì !
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến lúc phân phát lương thực còn   chỉ cây dâu mắng cây hòe, ghét bỏ gia đình Hoàng Nguyệt Cô gây trở ngại. Đến khi phân công nhiệm vụ, còn   châm chọc, khiêu khích      thiên vị Hoàng Nguyệt Cô  mà  giao việc nhẹ nhàng cho cô . Thậm chí   biên đạo cho  ,    ý góa phụ  ,  một chân trong tối, nếu  thì    bênh vực Hoàng Nguyệt Cô khắp nơi?
Con  nó, mắt  mù ? Cậu  bênh vực cô  chỗ nào? Cậu  trốn cô  còn  kịp đây!
Cho nên, loại cán bộ cấp thấp như     là khó nhất! Trên   lấy lòng,  việc gì xảy  thì khắp nơi tìm đến   gây phiền phức!
 mà   cũng    đại đội trưởng chỉ đích danh  là  quan tâm đến xã viên, vì thế  điều Hoàng Nguyệt Cô tới đóng xe cùng với các ông lão.
Cô  là phụ nữ, nhóm  già cũng  để cô  đóng xe, vì thế để cô  chăn gia súc.
Điều  đối với Hoàng Nguyệt Cô trái   nhẹ nhàng, mau lẹ, mỗi ngày đều chăn dắt gia súc thì  .
Chẳng qua ông Phúc  chủ động chuyển  tổ khác, dù  cũng  ở cùng Hoàng Nguyệt Cô, ông  tránh sự nghi ngờ,  để cho  khác  cơ hội đàm tiếu.
Khương Vân và những  khác cắt xong, bó  để  mặt đất, xe tải sẽ đến kéo đến sân phơi để phơi và đập, tuốt lúa.
Nhìn dáng vẻ Hoàng Nguyệt Cô cho là yếu đuối , Tôn Đồng  vẻ  vui.
Khương Vân nhẹ nhàng : "Cô   ?"
Sao Tôn Đồng  đặc biệt mà nhằm  Hoàng Nguyệt Cô thế?
Tôn Đồng hừ lạnh một tiếng: "Cô đừng để  Hoàng Nguyệt Cô lừa gạt, nếu cô  tìm cô  gì đấy thì cũng đừng tin lời cô . Một bụng tâm địa gian xảo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-135.html.]
Khương Vân: " cùng cô   xa cách, giao tiếp  ít."
Tôn Đồng: "Dù  thì  theo   sai , chúng      cùng đường giống cô ."
Khương Vân gật đầu: "Được,  lời cô ."
Giữa Tôn Đồng và Hoàng Nguyệt Cô, nghĩ cũng  cần nghĩ, Khương Vân hiển nhiên sẽ đối xử  với Tôn Đồng .
Thu hoạch lúa mạch thực sự là  vội vàng  mệt mỏi, giữa chừng trời còn đổ mưa  nhóm xã viên mệt mỏi đến mức phát điên như gà ấp trứng.
 cuối cùng thời gian ngắn ngủ, cũng  thể nghỉ ngơi một lát. Chỉ cần cán bộ thôn nổi nóng, thét lớn, kêu nhóm xã viên gặt nhanh một chút, nhiều nhất nửa tháng là  thể thở thành hạt lúa mạch.
Sau khi phơi khô lúa mạch thi trừ việc  nộp lương thực, còn  dự trữ đủ giống để gieo trồng lúa mạch  vụ đông,  để  một ít để  lương thực dự phòng,  còn  thì chia cho nhóm xã viên.
Một năm lữ đoàn phân phát lương thực hai, ba  thậm chí là bốn  một năm,  Tết Đoan Ngọ phân phát lúa mạch, mùa thu phân phát cao lương, hạt kê, đậu phộng, khoai lang,... thông thường thì năm mới  thể phân phát một , đề phòng  một  tham ăn ăn hết sạch lương thực để đón Tết.
Tuy nhiên yêu cầu đối với nhà kho của lữ đoàn cũng  cao,  chỉ là chống thấm nước, chống ẩm mà còn  chống chuột.
Năm nay bởi vì  mèo đen tìm bắt qua một  nên lữ đoàn đều phát hiện kho thóc  còn bóng dáng một con chuột nào, quả thực là một kỳ tích!
Con mèo đen  quá lợi hại đến nỗi  khi bắt chuột, một thời gian  cũng  thấy dấu tích xuất hiện của con chuột nào.
Đây cũng   điều mà những con mèo khác  thể so sánh !
Lữ đoàn thường nuôi mèo để bắt chuột, nhưng những con mèo đó cứ vài ngày  bắt một con, và con chuột sẽ  bao giờ  bắt nếu chúng trốn trong tổ của chúng.
Có vài  trong lữ đoàn vui vẻ, đặc biệt vội đến nhà Khương Vân để tặng loại lúa mạch mới, hẹn khi thu đến sẽ mời mèo đen  bắt chuột.
Hai  em mượn vở ghi , ai hẹn sớm thì  thể xếp thứ ba. Thứ nhất và thứ hai tất nhiên là lữ đoàn Hồng Phong và lữ đoàn Hồng Tinh .
Sau khi thu hoạch lúa mạch xong, thì liền bước  tháng nóng nhất của mùa hè, ve kêu râm ran và thời tiết cực kỳ nóng bức.
Hai  em   quần đùi và áo mặc ngoài mới may của Khương Vân, màu xanh quốc phòng, da trắng nõn, đầu đinh, quần áo  cho hai trắng nõn và gọn gàng, ngăn nắp, giống như một bông hoa lê.