Tiểu Hải tai thính: "Chú   thể sinh con, sinh con cái gì ?"
Thường Nhi Phục thấy đứa trẻ  , vội vàng chuyển trọng tâm câu chuyện  rằng    cái gì cả, bọn họ  nhầm .
Vẻ mặt Trịnh Tất Thần  đổi, lập tức hiểu  Thường Nhi Phục  cái gì, lúc  còn ở chỗ thanh niên trí thức, mặc dù    rõ những chuyện  khác to nhỏ, nhưng  thể mơ hồ mà đoán .
Trước  bọn họ   ở  mặt ,  sẽ  cãi  nếu  nắm rõ  tình hình, nhưng lúc  Thường Nhi Phục ở ngay  mặt   , sắc mặt  tức khắc lạnh lùng: "Thường Nhi Phục,  đang  tiếng  ? Là một  lớn,  miệng  thối y như cái hố phân thế."
Thường Nhi Phục cũng giận: "Làm , Trịnh Tất Thần  cho là  nịnh bợ  cán bộ bên  của thôn thì  sợ  ?  con  nó cũng   chuyện thất đức gì thì    sợ chứ?"
Trịnh Tất Thần: "Anh tới đây  rõ ràng xem nào, là ai   chuyện thất đức hả?"
Thường Nhi Phục bày  dáng vẻ cao cao tại thượng: "Ai  thì   , dù  cũng   là ."
Trịnh Tất Thần thả xe xuống,  tới nắm cổ áo Thường Nhi Phục: "Bây giờ    rõ ràng !"
Thường Nhi Phục sợ tới mức vội vàng né tránh, còn   vẻ  thèm trêu chọc: "Quên ,  cũng thèm chấp nhặt với . Nếu  chột  sẽ  nổi giận."
Nhậm Hướng Thành và Dương Tinh vội vàng khuyên ngăn, để bọn họ  nên kích động.
Trịnh Tất Thần: "  chột , nhưng trái   chút khinh bỉ kẻ tâm địa tàn bạo, lúc  mới đến   đồ ăn,  cho  mượn phiếu lương thực. Thường Nhi Phục,    gì cũng mượn  hai mươi cân của phiếu lương thực, đến bây giờ cũng chỉ còn ba ổ bánh ngô,   đều  thể  chứng.''
Mỗi  cho  một ổ bánh ngô, Thường Nhi Phục thường  với giọng đùa cợt  đây là trả nợ cho .
Ha ha,   còn định bỏ , bây giờ nhất định  trả  !
Thường Nhi Phục cũng   thừa nhận nợ nần: "Trịnh Tất Thần,   gì thế? Sao    nhớ? Cậu  biên lai mượn đồ ?"
Anh  chắc chắn rằng Trịnh Tất Thần  lấy   biên lai mượn đồ, mặc dù  đây  , nhưng   Trịnh Tất Thần  là  tìm thấy. Đã qua nhiều năm như ,  vẫn  lấy, sớm  bỏ qua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-137.html.]
Nhậm Hướng Thành giảng hòa: "Về nhà   chuyện."
Cậu  để Thường Nhi Phục  xin   nên cãi  đến  mặt .
Vân Mộng Hạ Vũ
Thường Nhi Phục  tự cho  là  lý, còn định phản kháng  Trịnh Tất Thần.
 Dương Tinh cũng  thấy, cô  : "Thường Nhi Phục,  đừng  mà quá đáng,   mượn phiếu lương thực của Trịnh Tất Thần tổng cộng cả chục  ,  và đội trưởng Nhậm đều  thể  chứng. Nếu   biên lai mượn đồ, , nó ở nhà đội trưởng Nhậm đấy."
Trước  Trịnh Tất Thần quá hào phóng, những đồ vật của  đều cho mấy  bạn tùy ý dùng.
Cũng  những thanh niên trí thức khác chỉ trích Thường Nhi Phục suy nghĩ  về món nợ .
Sắc mặt của Thường Nhi Phục  đổi, thấy    chứng, biên lai mượn đồ  trái   còn quan trọng nữa. Lúc , tất cả   đều xem trọng chữ tín, và hầu như   đều   dối.
Anh  lập tức lớn tiếng : "Quỵt nợ cái gì, ai quỵt nợ hả? Lòng  Trịnh Tất Thần  cũng quá hẹp hòi , ngày tháng năm nào  mà  còn nhắc tới nợ nần? Chỉ là mấy cân lương thực,  bảy, tám năm  mà còn nhắc ? Nhỏ mọn như , vẫn   đàn ông  !"
Kinh Trạch Diễm  Trịnh Tất Thần, cũng chua chát : "Trịnh Tất Thần,  cũng đừng thể hiện quá, chúng  cùng là thanh niên trí thức cả với  đấy."
Trịnh Tất Thần lạnh lùng : "Cút,   hổ khi  bạn cùng các !"
Kinh Trạch Diễm    tức giận đến nỗi hét lên: "Trịnh Tất Thần!"
Tiểu Hải và Tiểu Hà  hiểu chuyện gì đang xảy , dù  thì cũng là đứa trẻ còn nhỏ, Khương Vân  cho phép bọn nó chơi cùng những   bậy,  em Đản Đản là những  thích ăn uống, Thiết Đầu và Trụ Tử chỉ  kiếm củi và kiếm trứng, sẽ   những gì lung tung, lộn xộn cả, vì thế nên hai đứa họ  hiểu .
 hai nhóc  hiểu  là phiếu lương thực mà Thường Nhi Phục nợ thanh niên trí thức Trịnh  sẽ   trả !
Hai  em đồng thời hướng về phía Thường Nhi Phục mà nhăn nhó: "Thiếu nợ  trả,   mặt mũi  ,  gà   trứng! Lêu lêu lêu!"
Có mấy  xã viên  thấy cũng  góp vui, đều  rằng Thường Nhi Phục  , mượn phiếu lương thực của ngươi  bao nhiêu năm  mà  trả . Ai cũng   , cũng luôn  một   vô  thích mượn đồ   trả ,   cũng  vì những đồ vật như  mà cạch mặt , nhưng cũng  ghét nó.