Ngày hôm , khi Khương Vân thức dậy cảm thấy đêm qua  ngủ  sâu, cũng mơ  nhiều giấc mơ  hoang đường, nhưng   thể nhớ rõ   mơ thấy cái gì.
Tiểu Hà và Tiểu Hải cũng tỉnh ngay  đó, nhưng hai  em  nhảy  giường đất như  đầu tiên nữa mà cứ  nó như hồi tưởng dư vị gì đó.
Khương Vân mặc quần áo ,  hai đứa  lười trong chăn,  : “Hai đứa  thế?”
Tiểu Hải: “Mẹ ơi, con mơ một giấc mơ.”
Khương Vân quan tâm hỏi: “Hẳn là một giấc mơ  , kể   xem nào?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Hải: “Không    ơi, nó  vui chút nào.”
Cậu bé mơ thấy  bỏ ,   ông bà nội giành về, tên khốn Tống Chiêm Cương đó… thật đáng giận!
 Tiểu Hà   khúc khích: “Còn em mơ một giấc mơ  lắm.”
Khương Vân: “Thế con mau kể để giúp Tiểu Hải xua  giấc mơ    nào.”
Tiểu Hà: “Con mơ thấy  với một chú nào đó dẫn bọn con  thành phố, chúng  mua  nhiều bánh kem bự,  nhiều ô tô đồ chơi,  nhiều sách và cả... chúng  còn  công viên giải trí nữa cơ!”
Tiểu Hải xoay , cánh tay mảnh khảnh ôm lấy chân Khương Vân, nước mắt chảy  : “Mẹ, con    mơ .”
Khương Vân vội vàng ôm  bé an ủi: “Đã là mơ thì   thật con nhé, đó chẳng qua là nỗi lo lắng hoặc ước  của chính con thôi. Chỉ cần con  lo lắng thì sẽ   cả.”
Cô  Tiểu Hải  suy nghĩ nhiều, cu   dễ  ảnh hưởng bởi những điều  . Hẳn là ngày xưa Tống Chiêm Cương để  ám ảnh sâu trong lòng  bé, cho nên  bé mới ghét Tống Chiêm Cương đến như .
Tiểu Hà lập tức  dậy, nhoài lên  Tiểu Hải ôm lấy  bé: “Tiểu Hải, em mơ thấy  kiếm  nhiều tiền, còn  sẽ mua cho chúng  một ngôi nhà thật lớn trong thành phố đó! Nhà lớn ơi là lớn, còn  cả sân vườn nữa cơ! Nhà còn  tận mấy tầng! Em thích lắm luôn!”
Giọng mũi của Tiểu Hải nặng trĩu: “Thật ?”
Tiểu Hà: “Tất nhiên là thật,  còn trồng hoa và rau trong vườn,  tường phủ đầy hoa rực rỡ, vô cùng  luôn.”
Lúc  Tiểu Hải  dễ chịu hơn,  lo lắng nhưng Tiểu Hà  háo hức, ừm,  thì  nhất định  cố gắng kiếm tiền,  lên thành phố mua nhà lớn cho  và TIểu Hà!
Khương Vân ôm hai  em, vui vẻ : “Ôi, thế  sẽ hạnh phúc lắm luôn.  mà nhà của chúng  ở đây cũng  ,  cũng  để ý nhà ở thành phố . Trong lòng , chỉ cần ở với hai đứa thì ở  cũng là  nhất!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-148.html.]
Vì Tiểu Hải lo lắng, nên cô      với  bé rằng cô ở với hai  em   hạnh phúc và mãn nguyện, nhằm giúp  bé xây dựng cảm giác an .
Lý do cô để Trịnh Tất Thần đến ăn cơm là để hai  em tiếp xúc nhiều với những  đàn ông trưởng thành  phẩm chất , để họ ảnh hưởng lên chúng,  dần dà gen cặn bã và những ảnh hưởng khốn nạn của Tống Chiêm Cương sẽ biến mất .
Ba  con ngọt ngấy với  một hồi, Khương Vân  con mèo đen đang  tựa đầu  hai chi , hai mắt to tròn ỉu xìu lơ mơ  cô,   tại  nhưng cô cứ cảm thấy ánh mắt nó buồn buồn.
Sao thế nhỉ?
Chẳng lẽ đêm qua nó cũng  mơ?
Cô  cong cả mắt, đưa tay xoa đầu khiến nó khẽ kêu lên.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Khương Vân dắt hai đứa nhỏ  nấu cơm.
Lũ gà mái lớn hết ,  cần  băm rau cho nó ăn nữa, cứ vứt  đó  để tự chúng nó mổ ăn. Bốn con vịt cũng  lớn, ngày nào mở cửa  bọn nó cũng xếp hàng ủn m.ô.n.g chạy  sông bơi đến tối mịt mới mò về ngủ.
Trịnh Tất Thần mang nước đến,      rạng rỡ.
Khương Vân tò mò hỏi: “Trịnh Tất Thần,   chuyện  gì ?”
Trịnh Tất Thần  : “Cũng   chuyện  gì, nhưng mà nó vui.”
Hai đứa nhỏ hỏi  chuyện gì mà vui thế.
Ngay khi Trịnh Tất Thần định ,    nhịn   ha ha: “Tối hôm qua Thường Nhi Phục... ha ha, đúng xui luôn,  …”
Cậu  mất nửa phút  mới xoa mặt  hết cho họ: “Tối hôm qua  mấy con mèo trèo  cửa sổ của hội thanh niên trí thức, tất cả đều chạy đến chỗ Thường Nhi Phục tiểu  đầu  , ha ha ha ha…”
Tiểu Hải và Tiểu Hà sửng sốt,  đó cũng ha ha  theo: "Đáng đời! Này thì cho chú  bắt nạt mèo!”
Hôm qua Khương Vân cũng  cha Phúc  Thường Nhi Phục đá mèo xong  mèo đen cào  đầu, còn  một con mèo hoa tiểu  mặt,  mấy con mèo  thành nghiện luôn  , tối  đến ăn h.i.ế.p Thường Nhi Phục tiếp?
Cô  đầu  con mèo đen đang phơi nắng ngoài bệ cửa sổ, nó kêu “meo meo” về phía cô, tiếng mềm nhẹ, như   với cô con mèo hoang hung dữ    là nó.
Trịnh Tất Thần khịt mũi: “Cái tên Thường Nhi Phục , ngoài mặt thì  hi hi, nhưng thật  là tên ích kỉ, mỗi  bực dọc luôn giẫm mèo đánh gà. Ai cũng  thấy   đánh chó đá mèo  chỉ một , giờ lũ mèo tới báo thù  , đáng đời lắm.”