Dáng dấp hai  em một kiểu dáng, mỗi  một tay nâng bát lớn  một chút  khó chịu, liền một tay thành thạo như  với  khác, bạn ăn  một miếng   ăn một miếng, phối hợp ăn ý, hơn nữa hai  em còn đều tay trái tay   cầm đũa, quả thực đáng yêu  chịu nổi.
Bên  hai  em họ cũng  , ăn hai miếng liền ghét bỏ lẫn  vội vàng tách ,  ăn ý.
Khương Vân thấy  : "Cũng   nhà    bát,  còn như ? Làm cho khách chê ."
Trần Phúc Niên vội vàng : "Rất , mấy đứa nhỏ  cho   thích."
Đặc biệt là hai  em, tuổi xấp xỉ bằng con  , nhưng so với con của   còn hiểu chuyện hơn. Còn  nấu cơm, còn giống như  lớn tiếp đãi khách. Bộ dạng  tuấn tú  ngoan, vẫn là sinh đôi, gì cũng  gì cũng  mắt.
Ôi,  Khương Vân ly hôn,  đàn ông  mắt mù hơn, con và  phụ nữ  như  cũng  cần?
Trần Phúc Niên nghĩ đến   nhịn   trộm Khương Vân,  đối diện với một đôi mắt lạnh xa xôi  lò bếp phía  Khương Vân,     là   hoa mắt  ,  thể cảm giác ánh mắt mèo  mang theo sự uy hiếp!
Nhất định là  suy nghĩ nhiều .
Khương Vân nấu cơm thật ngon, mì sợi  ngon, súp  đặc điểm riêng, rau hẹ trứng gà thơm ngọt, cà hầm nước sốt thơm đậm đà,  thể mê hoặc miệng .
Tiểu Hải: "Chú Trần, chú lái xe  trong thành phố chạy vận tải ?" Cậu bé đối với chuyện vận tải  tò mò, dáng vẻ dường như  thể kiếm   nhiều tiền!
Trần Phúc Niên giảng một chút cho hai  em,  hỏi  đáp, hơn nữa cực kì  sự kiên nhẫn.
Tiểu Hải  đến mức say sưa, nếu  chờ  lớn lên sẽ   tài xế xe tải lớn, kiếm  nhiều tiền! Mang theo  và em trai  thành phố mua nhà lớn!
Tiểu Hà: "Chú Trần, chú ở trong thành phố mua nhà lớn ?"
Trần Phúc Niên ngẩn ,  lên: "Nhà trong thành đều là phân chia, mua   ."
Tiểu Hà và Tiểu Hải liếc , chú    nhà lớn, chú trong giấc mơ  chắc hẳn   chú !
Ăn cơm xong, Trần Phúc Niên xin từ biệt với Khương Vân, cố tình    với cô vài câu,  ngượng ngùng, thật sự là cha đẻ   đều ở đây, hai đứa con trai hai đứa cháu trai còn liên tục  chằm chằm  , thật sự    khỏi miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-155.html.]
Lúc Trần Phúc Niên xin từ biệt, Khương Thịnh cùng Khương Vân đưa  ngoài.
Lúc  Khương Vân  qua   xem mắt với   một , ông nhỏ giọng : "Con gái,  thế nào."
Khương Vân  : "Con   tệ, chẳng qua con gái cha con   ý đó,   cũng , chỉ là tới đưa lúa mạch thôi. Cha , con gái của cha bây giờ mặt mày sáng sủa sạch sẽ hơn nhiều, cha và  con thường xuyên đến ăn nhé."
Khương Thịnh: "Đương nhiên, cha nhấc chân là tới, một ngày  thể  qua   vài ."
Lúc bọn họ trở về, ở vườn gia súc đụng  Trịnh Tất Thần   đến lữ đoàna.
Trịnh Tất Thần : "Khương Vân, cô  mua kem bảo vệ da gì đó,   thể để cho cha   gửi qua."
Khương Vân  : "Hiện tại  tiên  cần, lúc dùng sẽ  cho  , chúng   như  một nhà, chúng   bao giờ khách khí với ."
Mấy ngày nay, cô đối xử với Trịnh Tất Thần như  em, Trịnh Tất Thần đương nhiên cảm nhận , khó tránh khỏi  chút vui mừng   chút mất mát.
Chờ Trịnh Tất Thần  , Khương Thịnh ôm bả vai Khương Vân: "Con gái cha vẫn  hoan nghênh như !"
Năm đó khi còn bé,  bé yểu điệu, đơn thuần giống như nước sâu, bao nhiêu  lặng lẽ đến cửa hỏi thăm cầu hôn.
Vốn ông và Đinh Quế Mai cố gắng tìm cho con gái một gia đình  chu đáo và đảm đang,  nhất chính là tìm một cán bộ quân nhân xuất ngũ hoặc chuyển nghề, lớn tuổi một chút  sợ, tài giỏi  thương , chỗ nào... Bỏ ,  già ,  bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Khương Vân  : "Cha, cha cũng đừng  lung tung, thanh niên trí thức Trịnh chính là con coi như  thêm một   em."
Khương Thịnh gật đầu: "Được, cha coi như   thêm một đứa con trai nuôi."
Có lúa mạch lữ đoàn nhà họ Trần đưa tới, thức ăn nhà Khương Vân tăng cao, trong hai ngày là  thể ăn một bữa mì trắng, nuôi hai  em sướng đến mức nhảy nhót.
Có lúa mạch mới, nhà nào cũng sẽ xay lúa mạch mới, dâng lễ, cúng tổ tiên, con gái còn  mang lúa mạch mới về nhà  đẻ   ngày 6 tháng 6.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bình thường  lúc , chính là thời khắc các chị em, chị em dâu cạnh tranh với , luôn luôn so sánh, thậm chí sẽ vì thế mà xảy   ít chuyện cũ.
Có   bánh bột mì,    ,   lấy nhiều,   lấy ít, thậm chí ngay cả bánh ngô trắng, vàng, cũng  thể  sử dụng  vũ khí công kích đối phương!