Tiểu Hà: "Thật là lạ."
Tiểu Dã  thông minh,   cả nhà   ngoài nó cũng sẽ chạy theo bên cạnh, hôm nay   vì   bỏ họ  chạy  mất.
Đại đội trưởng bảo Tống Chiêm Kiệt và mấy thanh niên  dẫn   về lữ đoàn, đến lúc đó để   đến nhận , ai ngờ  căn bản  để ý đến họ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Chiêm Kiệt gọi  mấy ,  đều thờ ơ.
Tống Chiêm Kiệt: "Dáng vẻ  trai như , đáng tiếc thật!"
Là một tên ngốc.
Lúc  Khương Vân dẫn bọn nhóc trở về nhà, họ  rời , Tiểu Dã lập tức đuổi theo.
Tống Chiêm Kiệt: "Này, chờ  với!"
Khương Vân về đến nhà, cũng  thấy bóng dáng của mèo đen, gọi nửa ngày cũng  .
Khương Vân: "Con mèo   bình thường nha,   ngoài vườn ?"
Tiểu Hà: "Con đoán là nó  tìm mèo cái chơi ." Thiết Đầu  với nhóc là mèo cũng cần tìm vợ, Tiểu Dã là mèo đực, đương nhiên sẽ  tìm mèo cái .
Khương Vân ngẫm nghĩ một chút, chẳng lẽ là đến mùa động dục nên  ghép đôi? Như  thì đúng là  khó quản lí, nhưng cũng  nên rối rắm  gì.
Dù  mèo đen nhà cô cũng  ăn lung tung,  khác cũng  bắt  nó,   gì  lo lắng.
Còn  tới giờ nấu cơm tối, Khương Vân   đến lữ đoàn   hoang , ai ngờ   khỏi cửa thì thấy    cửa nhà .
Cô  ,  cũng yên lặng từ  cao  xuống, chăm chú  cô.
Người đàn ông cao lớn  trai, mái tóc đen rối bời,   chỉ  một cái bao tải rách rưới khó khăn lắm mới che chắn   thể, khuôn mặt  trai  mang theo vẻ ngây thơ vô tội, dáng vẻ ngơ ngác đó  giống như một con tinh tinh  lạc đường, đúng thật là  g.i.ế.c  mà.
Bên , Tống Chiêm Kiệt thở hồng hộc chạy tới,   vốn  theo  đàn ông , rốt cuộc khi tới khúc cua,  đàn ông đó nhanh chân bỏ chạy, trong chớp mắt   thấy !!
"Tên nhóc   chạy nhanh như thỏ đấy!" Anh  thở phì phò nắm lấy tay Tiểu Dã, miệng : "Này,  chạy đến đây  gì? Theo  đến lữ đoàn!"
Khương Vân liền  thấy  đàn ông đối diện rõ ràng đang là vẻ mặt ngốc nghếch  đột nhiên  đổi, cả  đều phát  khí thế lạnh lẽo, mặt mày lạnh lùng liếc Tống Chiêm Kiệt. Khi tay Tống Chiêm Kiệt  bắt lấy , cổ tay  vặn cánh tay Tống Chiêm Kiệt bẻ qua một bên, đè Tống Chiêm Kiệt ngày thường  đánh   tường.
Tống Chiêm Kiệt: "!!!!"
Ông đây  cần mặt mũi !
Khương Vân chạy  vội xua tay: "Không nên   khác  thương!"
Cô  hiểu tại , chỉ cảm thấy  đàn ông    ác ý với , thậm chí còn cảm thấy  thuộc, tuy rằng   vì , nhưng cô quả thật  sợ.
Cô  lên tiếng, Tiểu Dã buông Tống Chiêm Kiệt , còn trấn an vỗ vỗ đầu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-159.html.]
Tống Chiêm Kiệt cưỡng chế xem nhẹ động tác vỗ đầu của ,   hỏi Khương Vân: "Cô    ?"
Khương Vân lắc đầu: "Không ."
Tiểu Hải, Tiểu Hà  ở bên cạnh Khương Vân, mồm năm miệng mười kể với Tống Chiêm Kiệt.
Tống Chiêm Kiệt cũng hiểu  chút ít, họ ở  núi  thấy  đàn ông , nhưng cũng     gì cả.
Tống Chiêm Kiệt  chế trụ  mất hết mặt mũi, tức giận : "Đi thôi,  đến lữ đoàn chờ  đến dẫn về."
Anh   hâm mộ đối phương  sức lực lớn,  an ủi bản  là tên ngốc nào cũng đều khỏe, bản    là tên ngốc .
Tiểu Dã bỗng nhiên  im,  chỉ  ở cửa chuồng gia súc  chằm chằm Khương Vân.
Khương Vân    đến  hổ.
Tống Chiêm Kiệt tức giận: "Này,   đủ  ? Ngốc mà còn   gái  chồng  ? Anh mà ngốc ?"
Tiểu Hà: "Chú , như  chứng minh mắt  của    ngốc."
Đám nhỏ  ha ha,  còn sợ hãi nữa.
Cuối cùng Khương Vân : "Ở  núi   cho   ăn một cái bánh kếp, chắc là   còn  ăn nữa?"
Khương Quang Hỗn lập tức chạy về nhà lấy một cái   đưa cho Khương Vân.
Khương Vân nhận lấy  đưa cho : "Đói bụng thì ăn ."
Tiểu Dã  cô cùng bọn nhóc  bên , bản   cùng Tống Chiêm Kiệt  bên ,  chút tủi ,   bên đó.
Khương Vân  dùng bánh kếp dỗ : "Đến lữ đoàn ."
Khương Vân  phía , Tiểu Dã đuổi theo, Tống Chiêm Kiệt cũng đuổi  kịp.
Đây là chuyện gì !
Tên ngốc   lẽ giống như gà con, yêu thích  đầu tiên  thấy? Tên ngốc  lớn như ,  thể nào  thấy Khương Vân đầu tiên !
Tống Chiêm Kiệt cũng phục.
Khương Vân dỗ  đến lữ đoàn,  đó lấy bánh kếp đưa cho , bảo  ở đây ngoan ngoãn chờ.
Ánh mắt của  dán chặt  cô  rời, cô   là  liền  theo.
Tống Chiêm Kiệt: "Khương Vân, cô đợi lát nữa hẵng về nhà nấu cơm, chờ một chút."
Tống Chiêm Quân và Tống Chiêm Quốc  đạp xe  gọi , dựa theo phán đoán của   thì  chính là  ở mấy thôn xung quanh.
Tiểu Hải: "Con thấy     ở vùng phụ cận ."