Lúc đến cửa nhà, ông Phúc lấy  chìa khóa để mở cửa, nhưng Tiểu Dã   nữa giữ tay ông .
Ông Phúc nghi hoặc: "Chàng trai trẻ,  chuyện gì ?"
Tiểu Dã   lời nào, thò tay  túi ông Phúc lấy  hộp diêm, quẹt lửa một cái,  lấy tay che  soi xuống phía .
Ông Phúc cúi đầu  thấy, cơn tức giận tức khắc bùng lên, chỉ thấy  cổng thế mà  một ít đất chất thành đống, một cái hố  đào ở bên cạnh,  mặt đất vứt đầy bụi gai sắc nhọn!!!
Ông  thắp đèn lồng mà về nhà trong bóng , lúc mở cửa nhất định sẽ  qua, nếu cả  mà rơi xuống hố, thì sẽ  gai trực tiếp đ.â.m  thành con nhím mất!
Ông Phúc cả giận: "Cái thằng nhóc con Tống Văn Xương đó, lòng   mà độc địa như !"
Trước giờ ông đều  thói quen về nhà trong bóng tối,  hề  một  xảy  sự cố, mà Tống Văn Xương  thói quen  của ông.
Trong thôn , trừ Tống Văn Xương  tuyệt đối    thứ hai dám đến  hại ông như thế !
Ông Phúc nhớ đến  đó, lúc  đang về nhà thì   nào đó đẩy từ phía   rãnh nước ven đường,  ông mặt mũi  bầm dập, chân cũng  bong gân nhẹ. Chính ông cũng   cảnh cáo bọn họ  nhưng  ngờ đến    đến đây để gây chuyện nữa!
Lúc  đây ông Phúc  thể chịu  nữa!
Ông : " đến lữ đoàn tìm đội trưởng dân quân để điều tra, cũng  tin  điều tra   ."
Mặc dù   ai  việc thì  việc, ai đến lữ đoàn để xem trò vui thì xem trò vui, nhưng Tống Văn Xương  chạy đến nhà  đào sân, nhất định còn đưa cả em gái  cùng, lân cận đây hiển nhiên sẽ   để ý.
Tiểu Dã cảm thấy thật phiền phức, ấn vai ông  lấy chìa khóa mở cửa, đỡ ông  qua,  đó giúp thắp đèn  lấy xẻng xúc  sân cho bằng phẳng.
Ông Phúc cầm đèn dầu và chụp đèn, khó hiểu mà  : "Chàng trai,  hiểu  ?"
Tiểu Dã  ông với một đôi mắt đen láy, nhưng vẫn   lời nào.
Ông Phúc: "Chàng trai,   chúng  ?"
Tiểu Dã chỉ  ông.
Ông Phúc  hỏi thêm câu nào nữa, ông : "Chàng trai,    ngốc cũng  điên, còn cảm thấy   thiết với , mặc kệ  đến từ  cũng   hại chúng ,     ?"
Lần  thì Tiểu Dã gật đầu.
Ông Phúc  vui mừng: " cảm thấy  là như ,  đối xử   với con gái và đứa nhỏ,   thể  thấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-164.html.]
Ông Phúc  sống đến từng  tuổi ,   nhiều chuyện đều   mở mang, cũng  thấy sợ hãi, ông vỗ lưng tiểu Dã và gật đầu: "Chàng trai !"
Miễn là  điều tra xem  trai  là đến từ  và tại   đối xử  với bọn họ như  thì  thứ đều  .
Kỳ quái thì kỳ quái, chung quy cũng  thể bắt  câm  chuyện .
Tiểu Dã đỡ ông lên giường, để ông nghỉ ngơi .
Ông Phúc cũng thuận theo mà  xuống, tiếp đó ông cũng ngủ mất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Dã vẫy tay quạt tắt đèn dầu, mặc quần áo  ở  giường đất.
Nửa đêm bầu trời trở nên âm u, ánh trăng  mây dày che khuất, gió thổi mạnh, trong tầng mấy lóe  tia chớp, như thể đang chuẩn  một trận mưa thật to.
Trong bóng đêm, mèo đen tỏa  ánh sáng rực rỡ,  đó biến thành Tiểu Dã. Anh  xuống, nghiêm túc tự hỏi một chút,  đó thì xuống giường.
Anh vẫn  chân trần như cũ,   sân lấy xẻng    ngoài.
Tia chớp màu tím bạc lóe lên  bầu trời, dường như  một tia chớp  chui xuống theo tầng mây hướng về phía Tiểu Dã đang  một   mà quấn lấy.
Tia chớp đánh  tóc  những tia lửa tím, nhưng   hề hấn gì, cuối cùng tia chớp  chui  cơ thể   biến mất.
Tiểu Dã ngẩng đầu , giống như một đứa trẻ bướng bỉnh với giọng điệu phụng phịu, vốn tia lôi điện màu tím còn   thứ hai đánh xuống  đột ngột biến mất giống như một quả bóng  xì .
Tia chớp  biến mất, nhưng những đám mây dày vẫn như cũ mà trùng xuống, che khuất tất cả ánh sáng của các ngôi  và mặt trăng.
Chẳng mấy chốc   đến nhà Hoàng Nguyệt Cô.
Đêm khuya   tiếng động nào,   ban ngày thì  , ban đêm thì ngủ say như chết, hơn nữa gió càng thổi thì ban đêm ngủ càng say.
Thỉnh thoảng  vài tiếng động của con chó,  khi ngửi  mùi của  thì lập tức  xuống đất và ngoan ngoan im lặng.
Anh trèo tường  nhà Hoàng Nguyệt Cô, bắt đầu đào một cái hố  mặt đất ở bên ngoài nhà vệ sinh của cô .
Lúc , bảy tám con mèo im  lặng tiếng trèo lên tường  thành hàng  .
Xem náo nhiệt, xem náo nhiệt!
Toàn là bùn đất,  thì   sức lớn, xúc lên dễ dàng đến nỗi tưởng chừng như đang cắt dưa, còn tiện tay đem đất đào lên xúc hất  chuồng heo.