Mặc dù ông   nhiều văn hóa, đất trồng trơn cũng dựa  tổ tiên của  để  kinh nghiệm, nhưng ông   là một đại đội trưởng  theo các quy tắc cũ. Nếu rau, gia cầm, gia súc, trâu  cừu cũng  thể  giao như lương thực công cộng, thì  đó ông thà phát triển những nghề phụ .
Những ngày trồng lương thực  đồng ruộng thật sự là  khổ  mệt,thu nhập còn thấp! Nếu  thể  một nghề phụ  lợi nhuận cao,  ai    điều đó?
"Cảm ơn đại đội trưởng, chờ cho đến khi bãi chăn nuôi nhỏ của  hình thành, lữ đoàn của chúng   thể  thành một cái lớn hơn." Nơi  của cô là một bản gốc, cũng là một cơ sở cây giống, cho dù đó là cỏ nuôi súc vật, gia cầm, gia súc, đều  thể  nuôi ở đây và  đó  thả  ngoài.
Hơn nữa chờ căn cứ nhỏ  của cô  thiện, chính sách cơ bản cũng sẽ  thành, nghề phụ của lữ đoàn cũng sẽ thuận tiện hơn  nhiều.
Đại đội trưởng vô cùng trông ngóng, ước gì đúng  sáng hôm  là  : "Nếu cô  cần tiền  cần thứ gì thì cô chỉ cần mở miệng  với lữ đoàn, ủy ban cách mạng lữ đoàn chúng  ủng hộ hết !"
Bây giờ ông và bí thư Tống sẵn sàng cung cấp vốn hỗ trợ cho Khương Vân, đợi đến khi chỗ  của cô quy hoạch xong, mua bò sữa, dê,... lữ đoàn sẽ bỏ tiền .
Khương Vân  cảm kích, bất cứ lúc nào,  một sự nghiệp cũng  thể dựa  một , đều cần  chính sách địa phương hỗ trợ mới .
Cô  nước linh tuyền, bất kể chính sách  như thế nào thì bản  và gia đình cô  cũng  thể sống thoải mái.  cô cảm thấy rằng bây giờ  một bàn tay vàng như ,  là đồng ý phát triển cùng với lữ đoàn, sống một cuộc sống  với .
Dù  bí thư Tống, đại đội trưởng và những  khác  giúp đỡ và hỗ trợ cô  nhiều, cô sẵn sàng trả  cho họ.
Cán bộ lữ đoàn Hồng Phong khác với các cán bộ của lữ đoàn khác, chính là bọn họ  thích họp. Đặc biệt là  thích nhốt một nhóm  trong nhà, bạn  123,   456 như , ai đang tổng kết thì lên tiếng và vân vân. Họ quyết định những gì,    cánh đồng, hoặc trong cuộc trò chuyện, miễn là một vài  đồng ý đưa  quyết định thì  nhanh chóng.
Chuyện nông nghiệp bình thường  theo đại đội trưởng, chuyện chính trị  Bí thư Tống, trong thôn  mâu thuẫn gì thì để cho ông Phúc  mặt, cơ bản   mâu thuẫn quá lớn.
Đặc biệt là tất cả   cùng   giàu và ăn uống đầy đủ, những thứ  đều  nhất trí từ  đến nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-177.html.]
Bí thư, đại đội trưởng gật đầu, ông Phúc lập hóa đơn, đến lúc đó Khương Vân  thể mượn từ lữ đoàn ít nhất năm trăm tệ, đủ để cô dùng để mua gà con, cừu con và bò sữa con.
Đến khi đất tư nhân  sửa sang  thì  thể gieo hạt giống.
Địa phương   khu vực chăn nuôi chuyên dụng, tự nhiên cũng   giống cỏ nuôi gia súc chuyên dụng.  Khương Vân  khảo sát, cỏ tranh, cỏ đuôi chồn, cỏ linh lăng, cỏ ba lá,… đều là những loại cỏ  thể nuôi súc vật.
Trước đây cô   với các con là  trồng cỏ và chăn nuôi gia súc, cần  thu thập hạt giống cỏ, Tiểu Hải  sắp xếp . Cậu bé lấy trứng và giao dịch với trẻ em trong thôn, yêu cầu bọn chúng giúp thu thập hạt giống cỏ, cây trồng,... chỉ cần một vài ngày là thu thập đủ.
Đầu tiên, hạt giống cỏ và cây thu thập    ngâm trong nước linh tuyền pha loãng. Sau đó gieo cùng đất rễ  bãi đất tư nhân.
Sau một cơn mưa khác, cỏ mọc với tốc độ đáng kinh ngạc và tràn đầy sức sống.
Khương Vân  dẫn Viên Dã và bọn nhỏ  cắt cành cây từ hàng rào ban đầu, cắm trực tiếp  ranh giới bãi chăn nuôi. Nếu nhà   đủ thì lấy liềm   đồng để gặt. Nào là nhành Vitex, hồng ma, cây gai, cây mận gai, quả táo chua,... đều  thể cắm , khi lớn lên sẽ thành hàng rào xanh.
Đồng thời họ cũng thu thập hạt giống các loài hoa, tùy tiện rắc bên  hàng rào xanh. Sau   thể phát triển thành những bồn hoa nhỏ. Vào mùa hè, cây cối phát triển mạnh mẽ, còn  nước linh tuyền trợ giúp, chỉ trong một  thời gian ngắn  thể trở nên đầy màu sắc, rực rỡ như gấm.
Buổi trưa hôm đó ông Phúc phân chia điểm công ở lữ đoàn, Khương Vân dẫn Viên Dã và bốn đứa nhóc bận rộn ở mảnh đất tư nhân.
Gần chạng vạng, trời dần âm u hơn, Khương Vân gọi bọn họ nhanh chóng về nhà.
Ngày tháng sáu như mặt trẻ em, mưa đến  nhanh, bây giờ trời vẫn còn hửng nắng, mà chỉ trong phút chốc, mưa to  rơi xuống.
Vân Mộng Hạ Vũ
Viên Dã gánh giỏ và xách cả thùng đựng nước, Khương Vân cầm cuốc, Tiểu Hải và cả Tiểu Hà, bốn đứa trẻ  chạy chân trần, kết quả  chạy tới hai bước thì mưa  rơi xuống.