Khương Vân bảo  nếm thử thứ khác.
Trịnh Tất Thần : " cảm thấy  thể trồng nhiều chút, đến lúc đó bán  đến huyện lị và thành phố."
Hành, cà chua của lữ đoàn Hồng Phong, ở nhà ăn của ủy ban cách mạng huyện là tuyệt vời, bán tương đối , các nhân viên yêu cầu mỗi bữa ăn đều  hành hoa và cà chua của Hồng Phong, còn hy vọng lữ đoàn Hồng Phong mang thêm nhiều món ăn khác qua.
Đương nhiên,   chờ đến năm , sản lượng năm nay  đủ.
Khương Vân: "Năm   hãy , năm nay chúng  tự  ăn đủ."
Trịnh Tất Thần  cầm bài báo mới đăng tải của  cho Khương Vân xem, nhiều vô  cũng tích góp   ít.
Khương Vân luôn miệng khen ngợi: "Là vàng thì sẽ   chôn vùi, thanh niên trí thực Trịnh cuối cùng tìm  đất dụng võ ,    cố lên nhé."
Trong lòng Trịnh Tất Thần cũng bắt đầu khởi động một luồng khí phách, cảm giác giống như  thể    việc.
Sau khi   ngoài tiếp xúc với một   và sự tình,  đối với tình hình xã hội hiện nay cũng  nhận thức mới,  mơ hồ cảm thấy giống như  phát sinh  đổi gì đó,  đổi  sẽ là long trời lở đất.
Khương Vân  khi  bài báo của ,  : "Thanh niên trí thức Trịnh   , tích lũy thêm một chút,  cảm thấy hội báo và tạp chí của tỉnh hẳn là sẽ điều động    việc."
Dù   cũng là  tỉnh thành, cha   ở tỉnh thành, nếu như  biểu hiện  là  cơ hội trở về.
Cô cảm thấy Trịnh Tất Thần   một  trí thức đơn thuần,  yêu thích bài ca  thơ ca ,  vài thứ sẽ theo thời đại phát triển mà sàng lọc,  vài thứ  vĩnh viễn sẽ .
Cô hy vọng Trịnh Tất Thần một   tài hoa  hoài bão  thể  sân khấu lớn hơn để phát huy tài năng của ,  càng nhiều tác phẩm  sức ảnh hưởng.
Trước mắt Trịnh Tất Thần   ý nghĩ lớn như , chỉ  điều Khương Vân cho  sự cổ vũ lớn lao,  cũng thật sự tìm  hứng thú và mục tiêu phấn đấu trong cuộc sống của , nguyện ý trở nên cố gắng.
"Trong huyện  nếu  , hai ba năm  thể cho   chính thức."
Mọi  đều chúc mừng .
Khoảng tám rưỡi, ông Phúc   về ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-183.html.]
Trịnh Tất Thần lấy  một cái đèn pin để soi đường, bởi vì mưa  đường  nước đọng,  chỗ còn  chút trơn trượt, Viên Dã  tự nhiên đỡ ông Phúc.
Trở về nhà ông Phúc, rửa chân lên giường đất ngủ,  nhanh tiếng hít thở của Viên Dã kéo dài chậm chạp.
Trịnh Tất Thần thầm nghĩ: Người  ngược    tâm sự,  xuống là ngủ.
Cậu   chút  ngủ , trong đầu suy nghĩ liên miên, cảm xúc phập phồng. Cũng   qua bao lâu, trong lòng   chút lo lắng, liền  dậy.
Mặt trăng bên ngoài sáng loáng treo ở  bầu trời, chiếu lên bệ cửa sổ giống như một tầng sương trắng,  cho  nhớ tới gương mặt trắng nõn sáng bóng trong suốt của Khương Vân.
Ông Phúc: "Tiểu Trịnh,  ngủ  ?"
Chỉ chốc lát, Trịnh Tất Thần: "Dạ,  chút  ngủ ."
Ông Phúc: "Tiểu Trịnh, ông cũng từng là thanh niên, tuổi  ngủ   chính là  tâm sự quan trọng, ông  thể giúp đỡ  ?"
Có lẽ là bởi vì trong phòng tối đen,   thấy lẫn , chỉ  âm thanh chảy xuôi trong bóng đêm, lòng cam đảm của con  sẽ lớn lên, lòng  hổ cũng sẽ  giảm bớt ở trong góc trở nên  quan trọng, nếu như    dám   miệng cũng  thể  .
Trong bóng tối, Trịnh Tất Thần chỉ  thấy nhịp tim và tiếng hít thở của .
Cậu : "Ông , ông  nếu cháu vẫn luôn cắm rễ ở nông thôn... Thật  cũng  nhất định ở nông thôn, hiện tại cũng  cơ hội  thành phố..."
Cậu dừng một chút, dường như đang cân nhắc cách diễn đạt, ông Phúc cũng  ngắt lời ,   còn  lời    hết, quả nhiên, Trịnh Tất Thần tiếp tục : "Có thể mang  nhà  thành phố. Chỉ cần cháu nỗ lực  việc  nhiều bài báo,  thể nuôi dưỡng vợ và con cái, ông  xem..."
Ông nội Phúc: "Là một công việc , Tiểu Trịnh  cố gắng nhiều hơn."
Trịnh Tất Thần: "Cháu nghĩ... ông, ông  nghĩ cô  sẽ đồng ý ?"
Cậu  đưa Khương Vân và hai  em  thành phố.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông Phúc    cái gì: "Tiểu Trịnh , thật  trong lòng  hiểu rõ. Cậu hỏi , tất nhiên  hy vọng tất cả   đều .  trong lòng con bé tại  nghĩ cũng  lừa gạt , nhất định  ."
Ngoại trừ chuyện  chuyển kiếp và chuyện nước linh tuyền Khương Vân tuyệt đối   , những thứ khác thật đúng là   gì lừa gạt .