Khương Vân do dự một chút, cảm giác mang theo    . Tuy rằng cô  sợ   , chỉ là lười ứng phó với câu hỏi của  . Cùng một vấn đề, từng  hỏi một, từng  trả lời, tính tình khá hơn cũng chán.
Hơn nữa  ngoài thôn  hiểu tình huống, đến lúc đó   sẽ  cái gì,     ,  chừng sẽ   khác  .
Viên Dã  cô lộ  vẻ mặt khổ sở thì buông mí mắt xuống,  lặng lẽ đưa túi  cho cô.
Mắt thường cũng  thể  thấy, cái đầu đầy tóc tiu nghỉu xuống, nếu  đuôi thì cái đuôi   kéo dài xuống mặt đất.
Hai con mèo ven đường kêu meo một tiếng quỳ ở  mặt đất, ôi,  ai  thấy, vua mèo  chê.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân  trí tưởng tượng của  dọa cho sợ ngây ,   tại  cô  mắt   thấy ấm ức  chê dày đặc?
Cô   ghét bỏ !
Quỷ thần xui khiến, cô vỗ vỗ cánh tay của , an ủi: "Đi thôi,  lúc giúp  xách túi,  nặng đấy."
Những lời của cô  , mắt thường cũng  thể thấy vẻ mặt của    hưng phấn lên, lỗ tai vui sướng giật giật! Anh   đầu, mắt như đao  hai con mèo ở tường xem náo nhiệt.
"Meo meo." Hai con mèo chạy trốn như bay.
Khương Vân với Viên Dã  cùng một chỗ, từ trong thôn xuất phát đến lữ đoàn nhà họ Trần. Dọc con đường  tỉ lệ  đầu đặc biệt cao.
Cô  một đôi xăng-đan vải màu xanh quân đội do cô tự , quần bó vá màu xanh lục quốc phòng do chính  vá, phía  là thắt lưng màu chàm bày phần tay áo.
Da cô trắng như ngọc mềm mại sáng bóng, ở   nắng ngày hè chói mắt giống như minh châu.
Mà Viên Dã mặc quân trang cũ của ông Phúc, vốn là   nhỏ nhưng Khương Vân sửa cho    , cao ráo khôi ngôi tuấn tú   sức hút.
Hai  như   dọc theo đường, tự nhiên là hấp dẫn  nhiều ánh mắt.
Tới lữ đoàn nhà họ Trần,  thể thiếu    một trận náo động,   đều đến xem lữ đoàn Hồng Phong nhặt  một     tuấn.
Khương Vân đến trò chuyện với bác gái Ôn chuyện cho gà ăn, để Viên Dã tùy tiện xem.
Trong thôn các cô gái lớn vợ bé, các bé gái vây quanh Viên Dã  ít, họ đều      tuấn một chút, còn  phụ nữ  thai cố ý chạy tới    cho đứa bé trong bụng cũng  một chút.
Anh ở  mặt Khương Vân dịu dàng nhu thuận nhưng rời khỏi tầm mắt của cô quanh  tỏa  khí tức lạnh lẽo cô quạnh  lạ chớ  gần, ánh mắt  lạnh lùng khí thế ép  khiến    dám  càn  mặt .
Có một đứa bé ngỗ ngược nghiêng đầu  , hỏi: "Chú  quan hệ gì với cô Khương?"
Viên Dã  cô bé,    chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-185.html.]
Có  bé  : "Trần Yến Ny, chú  là  câm, em đừng vội."
Trần Yến Ny mắng  bé: "Anh mới câm điếc, em  thấy chú   ."
Trần Yến Ny nhỏ giọng hỏi Viên Dã: "Chú là đối tượng mới của cô Khương ? Hai    thiết ? Chú  công việc gì?"
Viên Dã buông mắt thấy cô bé nhưng  vẫn như cũ  thèm .
Trần Yến Ny  chút  phục: "Tuy chua cao hơn cha cháu, tuấn tú hơn cha, trẻ tuổi hơn cha nhưng cha cháu là tài xế, lái xe tải lớn  thể mang hàng trở về. Chú  thể  cái gì?"
Viên Dã rũ mắt  hai tay dài trắng nõn của ,  chút tì vết nào. Anh liếc mắt thấy bên cạnh một cái thớt nên sải bước tới, cúi  bê thớt lên. Anh thoải mái  đến đặt  chân cô bé, bình tĩnh  cô bé.
Cha cháu  thể chuyển  ?
Trần Yến Ny sợ ngây ,    sức lực lớn như  ?
Mấy đứa bé bên cạnh trực tiếp hoan hô, vỗ tay nhiệt tình nghĩ Viên Dã vô cùng lợi hại.
Trần Yến Ny còn  chịu phục: "Khiêng cối xay đá thì  gì ? Nhà ai chả  cối xay đá? Cha cháu  thể lái  xe tải lớn, tài xế! Còn  tiền trợ cấp,  vé! Còn  thể mang  nhiều đồ  về, kem bảo vệ da, nước hoa, xà phòng thơm..."
Cô bé liệt kê một đống: "Đều là đồ cô Khương thích! Chú  thể ?"
Viên Dã: "??!!"
Anh   lời nào, rũ mi mắt xuống khiến      cảm xúc ở đáy mắt.
Nhất thời Trần Yến Ny cảm thấy  sảng khoái, đừng    tuấn,  cũng   khả năng bằng cha cháu,  cô Khương chọn  chắc   bằng cha cô bé!
Chờ Khương Vân cùng bác gái Ôn cho gà ăn, cô   tìm Trần Hồng Hà với Trần Phúc Thanh thương lượng chuyện mua gà con.
Mấy đứa bé chạy đến  chân cô,  : "Cô Khương ơi, hình như  yêu của cô  Trần Yến Ny bắt nạt đến  ."
Khương Vân: "???"
Cải quỷ gì!
Người yêu cái gì!
Anh   là  yêu của cô!
Cô trực tiếp  tìm hai  thương lượng chuyện mua gà con.