Cô mua mấy hộp diêm, chuẩn  sẵn trong nhà, thiếu một ngày thì  phiền phức. Mặt khác cô dự định mua một cái lồng hấp, lồng hấp một  hấp bánh bao cũng gấp mấy .
Bọn họ về nhà,  qua sông Hắc Long ở phía nam lữ đoàn Hồng Phong, Viên Dã  đầu  sông.
Con sông  tương đối sâu, bên trong còn  cá bơi qua , ngón tay   ngứa vội vàng  bắt cho cô ăn!
Khương Vân cho là  đói bụng: "Đi nhanh , về nhà ăn cơm."
Đi tới giữa cầu thấy đầu bên  mấy con ch.ó đực đang đánh  giành quyền giao phối với con ch.ó cái, chúng nhe răng trợn mắt điên cuồng đánh , chúng sủa to thậm chí mấy   qua còn  chúng sủa, tình cảnh  dọa .
Mấy học sinh tiểu học  đúng lúc chạy tới, bọn nhỏ chạy thoáng cái  kích thích một con trong  chúng, nó sủa một tiếng  điên cuồng bổ nhào  bọn trẻ.
Bọn trẻ sợ đến mức hét chói tai, đứa bé học sinh tiểu học  thì ngây  như phỗng, động cũng  động, phía xa   quát lớn con ch.ó .
Mắt thấy đứa bé  sắp  con ch.ó cắn  bắp chân, đám  chạy đến  kịp cứu thì tim đều ngừng đập!
Khương Vân cũng sợ ngây , theo bản năng cô  nắm tay Viên Dã nhưng   đột nhiên xông  ngoài, tốc độ nhanh  tưởng tượng nổi, Khương Vân hầu như  thấy  tàn ảnh.
Lúc con ch.ó chuẩn  cắn lên bắp chân, Viên Dã cũng đưa tay tới, răng nanh sắc bén thoáng cái  cắn lên bàn tay của .
Nó dùng hết sức cắn xuyên qua bàn tay của !
 bàn tay trong miệng nó còn cứng hơn sắt, hàm răng của nó lung lay chảy máu.
Mi mắt Viên Dã buông xuống, cả  tản  khí lạnh thấu xương, con ch.ó  sợ đến trợn mắt ngất .
"Thuần An,    chứ?" Bạn học tiểu học đều nhào lên phía .
Học sinh tiểu học ngây  như phỗng lúc  mới hồi phục  tinh  thì oa oa  lớn: "A a a, tớ  con ch.ó  cắn , chân của tớ đứt ..."
Một học sinh tiểu học chỉ  chân  bé: "Cậu    chó cắn, chú  cứu !"
Mấy học sinh tiểu học kinh ngạc  Viên Dã, rõ ràng   chó cắn  tại    thương? Con chó  còn ngã xuống bất tỉnh.
Chú  thật là giỏi!
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chú,  tay chú  chảy máu?" Một cô bé tò mò hỏi.
Viên Dã ngơ ngác một chút, lúc  Khương Vân  chạy đến đây xem tay . Anh lập tức nắm tay , ngón tay cái của tay  lướt nhẹ qua thì  một vết thương chảy  m.á.u đỏ tươi.
Khương Vân kéo tay  qua, cô dùng răng cắn nắp bình nước vội vàng đổ nước linh tuyền bên trong lên miệng vết thương  bàn tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-187.html.]
"Con chó dọa  như , nhỡ   bệnh dại thì  xong !" Giọng  cô gấp gáp,  lo lắng.
Viên Dã rũ mắt  cô, bởi vì lo lắng mà gò má cô đỏ bừng  trán đổ mồ hôi hột, vẻ trong veo càng thêm dày đặc.
Cô lo lắng cho .
Anh hối hận   một vết thương lớn như  nên co rúm   thu vết thương khiến m.á.u chảy ít .
Mọi  xung quanh cũng đều sang đây xem, đều hỏi thế nào,  nặng lắm .
"May mà  cắn sâu,  thì  hai dấu răng?" Nhìn hình dáng, còn nghĩ là  cắn hỏng cả bàn tay nhưng xem như    hảo,     lợi hại.
Một  hô: "Con chó  hôn mê? Nhanh, lấy một nhúm lông chó, đốt  bôi nhanh lên."
Mấy năm nay ở trong thôn khắp nơi đều là chó thả rông, mỗi thôn hàng năm đều  mấy   chó cắn, tất cả    tìm bác sĩ Trần  tiêu độc  đó  bôi tro lông chó là xong, căn bản   tiêm vắc-xin phòng bệnh dại bởi vì trong huyện cũng  .
Có điều nhiều   chó cắn như  nhưng       phát bệnh dại nên   cũng  để ý.
Khương Vân  nước linh tuyền trong  nên  sợ,  đó dùng nước linh tuyền rửa thì vi khuẩn virus cũng sẽ  ngăn ở ngoài    vết thương. Hơn nữa mỗi ngày  uống nước linh tuyền sức miễn dịch cũng mạnh hơn một chút.
Xem m.á.u dần dần ngừng, cô thở phào, cầm khăn tay của  thấm nước linh tuyền đắp lên  tay .
Tinh thần căng thẳng của cô buông lỏng, lông mi cong dày rậm khiến cô cảm giác mệt mỏi, cặp mắt xinh  giống như  nước ở bên trong.
Thế nhưng dáng vẻ của cô bây giờ khiến trong lòng   khó chịu,  một loại đau đớn xẹt qua tim ,  chua xót  đau.
Loại cảm giác  giống như  thấy   bảo vệ cực kỳ lâu, bảo bối quý báu của   chịu thiệt.
Lòng  đau.
Anh  ôm lấy cô.
Anh giơ cánh tay  hảo lên dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng chạm  mắt cô, dịu dàng an ủi cô: "Đừng sợ."
Giọng  trầm thấp từ tình, cực kỳ êm tai.
Khương Vân kinh ngạc  : "Anh   chuyện?"
Viên Dã mỉm  với cô: "Ừ."
Hơn tất cả,  nguyện ý  tất cả vì cô.