Phải  là mùa  lá hẹ   hoa kết quả từ lâu ,  ăn cũng chỉ ăn  hoa hẹ thôi, nhưng mà nhà cô  vẫn  lá hẹ...
Mà từ từ, cô  ...  con luôn ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Kim Nghĩa  rối rắm, nên chỉ nhận lấy quả trứng một cách máy móc  cảm ơn bọn nhỏ.
Sau đó     thấy một bóng  lóe lên  cây hoa đằng , một  đàn ông cao lớn tuấn tú  , mặc một bộ quân phục cũ, khí chất xuất chúng, chỉ cần  đó liếc  một cái,  khác cũng cảm thấy áp lực khó chống đỡ.
Trang… trang trại nhỏ , thực sự là ngọa hổ tàng long* mà.
*Ngoạ long hổ tàng long: câu thành ngữ  để chỉ những  tài vẫn   phát hiện tài năng vốn  hoặc những   tài nhưng  giấu tài,   cho  khác .
Viên Dã chỉ liếc  Triệu Kim Nghĩa,  đó  để ý tới   nữa, mà  với Khương Vân: “Xong .”
Mái nhà  sửa xong.
Khương Vân  tính  trẻ con,   khen ngợi nên liền : “Hay quá, bây giờ   thể thoải mái nghỉ ngơi.”
Viên Dã  rửa tay sạch sẽ, thế là   tự nhiên  theo Khương Vân.
Anh  bên cạnh thế  khiến Triệu Kim Nghĩa cảm thấy áp lực,  đàn ông  quá cao, khí thế quá mạnh, khiến   cảm thấy  như    thấu suy nghĩ.
Khương Vân: “Trưởng ban Triệu đừng sợ, nơi ở của chúng   sạch sẽ, đặc biệt   chuyên trách nhặt phân gia súc.”
Cô còn tưởng rằng Triệu Kim Nghĩa sợ  giẫm  phân chó, phân bò  bẩn giày.
Triệu Kim Nghĩa vội vàng  : “Chà,  sạch sẽ mà,  khí cũng trong lành, môi trường  đẽ, là nơi  tài xuất hiện!”
Nói xong thì liếc qua Viên Dã,  quả thật    bằng ánh mắt  thiện.
Triệu Kim Nghĩa thở phào nhẹ nhõm,   nỗi sợ hãi và căng thẳng  từ  đến, thật sự khó hiểu.
  đó    cảm thấy thư thái trở , vì bữa trưa   ăn  món trứng xào lá hẹ cực kì ngon, còn  rau trộn cà chua với đường trắng, dưa leo xào tỏi, vô cùng thơm ngon tròn vị,   ăn tới kêu to  ghiền,  như   từng ăn mấy cái loại rau dưa  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-193.html.]
Thấy   ăn uống ngon miệng như , bí thư Tống  : “Giờ thì   tài năng của đồng chí Khương chúng   chứ nhỉ?”
Triệu Kim Nghĩa  thuyết phục  : “Đừng  hội nghị ở thành phố,  cơ hội ở tỉnh  cũng để đồng chí Khương Vân .”
Khương Vân nghĩ cô  vắng tận bảy tám ngày, nên   lo lắng trang trại nhỏ của . Dù  thì cũng mới lập , nếu  đặt nền móng  ngay từ đầu thì về   dễ xảy  vấn đề. Mà cô còn  mua thỏ, tìm cừu lông dài và cả bò sữa, giờ ở trong thôn  ai nuôi bò sữa, nếu cô  mua thì  xem xét cho kĩ.
Cô   sân thủ thỉ với ông Phúc về những lo lắng trong lòng .
Ông Phúc  với cô: “Con gái, con  dự hội nghị chuyên đề, quen  với mấy   đó,   họ  nuôi cừu  bò sữa đó con.”
Ông Phúc cũng  Khương Vân cứ yên tâm, còn ông ở đây, trang trại với ruộng thực nghiệm sẽ  xảy  chuyện gì, với  mấy  Trương Ái Anh cũng  việc vô cùng cẩn thận và  trách nhiệm.
Khương Vân: “Cha   như  thì con .”
Viên Dã chớp hàng mi dày và dài  cô   tiếng nào. Anh  yên tâm để cô  một , lỡ như  chó cắn,  gặp phường cướp giật, lỡ như... nghĩ đến  phát sợ , nên   tài nào chợp mắt .
Khương Vân suýt chút nữa   mê , may mà kịp níu  chút lí trí.
Cô cố tình giả vờ  hiểu, Viên Dã ngày thường bám cô còn hơn hai đứa nhỏ, cô     cũng theo, việc gì cô   cũng chạy theo giúp đỡ. Trong thôn như  thì thôi cũng , nhưng   ngoài cũng cứ theo như  ?
Cô là phụ nữ  ly hôn và  con nhỏ,  gì  chuyện dẫn theo một  đàn ông  hề  quan hệ ruột thịt gì với ? Không hợp quy tắc chút nào.
Thấy cô  đáp  , Viên Dã : “, Tiểu Hải, Tiểu Hà,  bao giờ  khỏi nhà.”
Anh vẫn  thể  những câu dài lưu loát trong một , nhưng   thể nhấn trọng điểm để  khác nắm  ý của  , còn  một cách vô cùng lý lẽ.
Khương Vân viện cớ qua loa với : “Lần    họp,    chơi,    cho dẫn trẻ em  theo .”
Anh là con nít ba tuổi   mà ?
Viên Dã trộm  ông Phúc.
Ông Phúc  : “Thực  cũng   , để cha  hỏi trưởng ban Triệu thử.”
Ông  nhà hỏi Triệu Kim Nghĩa đang  uống  với bí thư Tống,  thể mang theo  nhà  , chi phí sẽ tự  chi trả. Rồi ông báo tên Viên Dã và hai đứa nhỏ .