Đinh Quế Mai còn  đưa tiền nhưng Khương Vân từ chối, cô còn dặn Đinh Quế Mai   trồng quá nhiều rau ở nhà, khi  ăn  thể kêu Tuệ Linh tới hái. Vườn rau trong trang trại nhỏ của cô phát triển  , ăn cũng  sợ hết.
Quả nhiên, khi Khương Vân  với họ rằng Viên Dã cũng sẽ , họ  hề thấy kì lạ, mà còn  vẻ như  chắc   theo cô,   mới là  bình thường.
Khương Vân  còn do dự nữa,  thì  thôi.
Hai ngày  chính là ngày tập hợp tại huyện, công xã sẽ cử một chiếc xe máy kéo đưa hai vị đại diện lên huyện.
Trước đó một ngày, Khương Vân nặn  nhiều bánh hấp, buổi sáng hấp bánh luộc trứng,  cuộn trứng với bánh ăn sáng. Sau khi ăn xong, cô cuộn thêm vài cái, buộc  bằng sợi chỉ để   bung , để ăn trưa  huyện. Mùa hè nóng nực, mang ít kẻo  ôi thiu.
Họ đợi bên lề đường một lúc thì xe máy kéo của công xã ầm ầm chạy tới.
Người lái xe họ Kinh, và ở phía  xe là một đại diện khác tên Kinh Kỳ là đội trưởng của lữ đoàn công xã.
Kinh Kỳ ngoài năm mươi, gương mặt màu đồng cổ, tẩu thuốc  rời khỏi miệng. Ông  là một nông dân nhiều năm kinh nghiệm, luôn nhất quán kiên định,    ,  việc luôn đến nơi đến chốn. Năm đó đặt vệ tinh*, cán bộ của lữ đoàn cũng như những nơi khác  báo cáo chênh lệch ba ngàn cân sản lượng  mỗi mẫu ruộng, ông  dẫn   chặn báo cáo. Bởi vì nếu báo cáo sản lượng cao, ngay cả khi chính phủ giảm thuế, thì thuế công nghiệp  nộp cũng cao hơn tất cả các vụ thu hoạch! Không  khả năng trả hết ! Vì điều , ông    bắt  cải tạo lao động. Sau , cấp  sửa sai, ông   trả tự do, thôn chọn ông   đại đội trưởng, một   tới mấy năm.
Vân Mộng Hạ Vũ
*Thổi phồng sản lượng trong hoạt động phát triển nhanh kinh tế năm 1958, tìm hiểu thêm “Bước đại nhảy vọt”  wiki để  thêm thông tin
Kinh Kỳ    lữ đoàn Hồng Phong cũng , ông  cứ đinh ninh là đại đội trưởng hoặc bí thư Tống sẽ  nên  hỏi gì cả.
Kết quả lúc  thấy, thế mà  là một đứa con gái xinh ,  dáng vẻ còn  tới hai mươi tuổi.
Còn thêm cái tên đàn ông  nữa, cái mặt như tên chuyên bám váy phụ nữ, thật uổng cho vóc  cao lớn như thế!
Lộn xà lộn xộn hết cả lên!
Ông   định  dậy chuẩn  chào hỏi, nhưng giờ  đặt m.ô.n.g  xuống tiếp, giả vờ như    thấy.
Khương Vân vẫy tay chào tạm biệt cha Phúc và những  khác,  đó tự  leo lên xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-195.html.]
Ở đằng , Viên Dã  ôm hai  em leo lên xe, thấy Khương Vân đang trèo lên,     trực tiếp túm eo cô đưa lên.
Lòng bàn tay nóng như thiêu đốt, đột nhiên áp  eo Khương Vân, quần áo mùa hè mỏng dính, Khương Vân  kịp báo  cảm thấy như  tia điện xẹt ngang qua. Cô  kịp phản ứng    dễ dàng nhấc lên xe.
Khương Vân: “...” Anh xách  như xách gà con thế,   tôn trọng  tí nào , thật  hổ.
Hai má cô nóng bừng, nhanh chóng dùng túi che ,  lên tiếng chào Kinh Kỳ, hai  bé cũng chủ động chào tài xế và ông .
Kinh Kỳ vẫy hút thuốc, nhướng mí mắt liếc  bọn, hừ một tiếng  thôi.
Khương Vân  quen với việc những ông già năng lực    tính khí kỳ quặc , một vài  trong  họ đặc biệt  thích giao du với  trẻ tuổi, cảm thấy  trẻ tuổi bồng bột và  thiết thực.
Tiểu Hải cảm nhận  sự bài xích của ông , nên  để ý ông  nữa.
Tiểu Hà   như thế,  bé tò mò quan sát biểu cảm của Kinh Kỳ một lúc,  tự hỏi tại  khuôn mặt của  ông    một rãnh sâu như ,  giống như bọn  tí nào.
Viên Dã đặt lòng bàn tay lên thanh chắn bùn, cả  nhanh nhẹn nhảy lên xe.
Anh   bên cạnh Khương Vân, nhưng Khương Vân  trượt ngay đến trong góc ôm cái túi mà nhường chỗ cho .
Nhìn thấy cô vội vàng tránh , ánh mắt Viên Dã  chút tủi , cứ thế  đăm đăm  cô.
Khương Vân  ở một góc, tựa  cái túi phía  nên thấy  quá khó chịu, cô cố hết sức tránh xa Viên Dã,  dựa   cũng   !
Mắt  như   ,  thể kéo    trong  nhốt họ , cô  thể  quá nhiều.
Xe kéo ầm ầm, xóc nảy và ồn ào, nhưng hai  bé  chê, ngược   vui vẻ, bọn họ cũng   Khương Vân và Viên Dã ôm, mà tự  bám  xà ngang của xe   bên ngoài, còn cố ý ngửi thử khói đen  mùi như thế nào.
Viên Dã  bên cạnh Khương Vân,   Khương Vân dựa   để   xóc.  Khương Vân  bên đó, cứng rắn giữ chặt tấm chắn,  chú ý giữ một  cách với .