"Quá lâu!" Viên Dã   một tháng, lập tức lắc đầu. Anh   rời nhà dù là một ngày,    rời khỏi nhà và rời khỏi cô.
Lý Minh Vệ: "..." Tại    lấy dầu và muối?
Ở bên , đoàn trưởng Lã trực tiếp bước tới, ông  quyết định  chuyện với Khương Vân, bắt đầu từ vợ, tóm  là dễ  hơn.
Khương Vân  thấy hai  nghiêm túc, lúc  mới cùng họ qua một bên  chuyện của Viên Dã: "Đoàn trưởng Lã, trung đội trưởng Lý,      yêu của , chúng  tìm   . Có lẽ là  mất trí nhớ, đầu óc  chút kém,  suy nghĩ  các vấn đề phức tạp, hai  cũng đừng vội theo  ."
Hai   dám tin  Khương Vân, hơn nữa đoàn trưởng Lã trừng đến tròng mắt cũng  rớt  ngoài, uy phong lẫm liệt.
Khương Vân  chút  hổ, cô nghĩ họ kinh ngạc vì cô với Viên Dã   vợ chồng mà   mật như , vội giải thích: "Anh  thích  chơi với con trai của , chúng      cũng  theo, cho nên...   là  yêu,   thể để   phụ trách."
Đoàn trưởng Lã cũng  để ý chuyện , ông  cố gắng hạ giọng xuống, hưng phấn : "Đồng chí Khương Vân,  các cô   như ,  tìm mà  tìm  một bảo bối như ?"
Lấy bản đồ  đây, chúng  cùng   tìm!
Tuy rằng Viên Dã   , nhưng trung đoàn trưởng Lã vẫn là  nỡ bỏ một hạt giống  như , ông    Khương Vân sẽ  họp trong thành phố,  : " lúc, mấy ngày  cô  họp, để   đến trại quân sự huấn luyện trong hai hoặc ba ngày là  thể xem kết quả."
Anh là một  tài năng, vì Viên Dã  thể bắt  gậy bay mà  hoảng hốt  vội vàng, vật lộn với ông  mà  hề căng thẳng,  thể giành chiến thắng một cách dễ dàng, ông   thể để mất.
Đặc biệt là khi Viên Dã  thấy ông  một chút cũng  khẩn trương cẩn trọng, cũng  kích động như những  khác, vì  ông  càng  thử nhiều hơn nữa.
Khương Vân    phật ý lòng  của bọn họ, cô cũng  thể giúp Viên Dã khôi phục trí nhớ,  thể với lực lượng của bộ đội,   thể đến bệnh viện quân y kiểm tra,  lẽ còn  cách.
Cô thuyết phục Viên Dã  thử một chút, dù  thì bảy tám ngày nữa, cô tổ chức hội thảo để   huấn luyện, cũng  chậm trễ cái gì.
Viên Dã do dự một lúc,  đó  chằm chằm  cô, như đang xem xét suy nghĩ thực tế của cô.
Cuối cùng,  cũng gật đầu đồng ý.
Lý Minh Vệ  : "Buổi tối  chung xe lửa lên đường."
Cách đây vài ngày,   và trung đoàn trưởng Lã  xe jeep đến,  khi tuyển chọn xong, hôm nay   dẫn đội trở về chi nhánh thành phố bằng xe lửa.
Anh   lấy  tờ đơn  giúp Viên Dã, cột tuổi tác  theo   phỏng đoán là hai mươi tuổi, cột tình trạng hôn nhân  kết hôn, điền xong,    một  cho Viên Dã và Khương Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-202.html.]
Viên Dã  xong cau mày,  hài lòng.
Lý Minh Vệ: "Không đúng chỗ nào?"
Viên Dã: "Ba mươi."
Tiểu Hải và Tiểu Hà  ngoan ngoãn chờ đợi bên cạnh mà  can thiệp, cả hai đều bật  khi  Viên Dã  rằng   ba mươi tuổi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Hà: "Chú Viên Dã, ông nội  chú nhiều nhất là hai mươi,  thể là mười tám."
Tiêu Hải: "Ông bí thư cũng  như ."
Viên Dã xụ mặt : "Ba mươi!"
Lý Minh Vệ: "..."
Cuối cùng, trung đoàn trưởng Lã hỏi một chút, bật  và vỗ vỗ vai Viên Dã: "Đối với  mới mà quá lớn tuổi sẽ  ,  thì  ..."
Viên Dã: "Hai mươi sáu."
Lý Minh Vệ  hiểu tại    cố chấp như , dù  tuyển chọn  mới về cơ bản là từ 17-22, nếu họ quá lớn tuổi sẽ  dễ  ở .
Viên Dã   Khương Vân, năm nay cô hai lăm tuổi,   hai sáu tuổi.
Khương Vân     chút mất tự nhiên, tại  khi   ngoài cô    tự nhiên như ? Cô thấp giọng giải thích cho  vấn đề tuổi tác, dù  tuổi của  cũng  rõ,   đều cho rằng  giống như hai mươi, cho nên  hai mươi, cũng  mất một miếng thịt nào.
Viên Dã: "   nhỏ như ."
Cuối cùng thì Tiểu Hải cũng hiểu chuyện ,  bé  hiệu cho Viên Dã  xổm xuống, kề tai  nhỏ.
Viên Dã thực sự  xổm xuống.
Tiểu Hải nhoài  đến bên tai , : "Ngày sinh  cháu còn trẻ,  giảm hai tuổi,  đó trong sổ hộ khẩu   báo thêm một tuổi, cho nên năm nay  mới hai mốt tuổi."
Khương Vân ở bên cạnh lắng , "!!!" Cô mới hai mốt tuổi và cô  hai đứa con trai bảy tuổi? Các  lừa gạt kẻ ngốc hả.