Hai đám  cùng   xe lửa, bởi vì cũng  xa lắm cho nên đều  ghế cứng.
Đám  trung niên thì hét to  nông còn đám  Lâm Kiến Phi thì hét to huấn luyện, cả toa xe ầm ĩ vang trời,  ồn ào  náo nhiệt.
Lúc   khỏi nhà một chuyến là một chuyện  dễ dàng,  xe lửa  càng hiếm hơn cho nên Khương Vân    thể hiểu  sự kích động của bọn họ.
Cô đang  ở hàng ghế bên cạnh cửa sổ, ban đầu là hai tụi nhỏ  ở bên ngoài phía cô, Viên Dã cùng Lý Minh Vệ thì  ở phía đối diện. Lúc  hai  em    tìm Lâm Kiến Phi và Vương Nhạc Lâm chơi. Bởi vì ở chỗ bọn họ đang thi đấu vật tay, nhóm trung niên  toa xe cũng gia nhập  trận so tài  nên thật sự  náo nhiệt.
Lý Minh Vệ thì dẫn hai đứa nhỏ qua đó.
Vì thế năm  đang  bây giờ chỉ còn  Khương Vân và Viên Dã đang  đối diện .
Khương Vân cầm lấy chai nước đưa cho Viên Dã uống, bên trong là nước linh tuyền.
Vân Mộng Hạ Vũ
Viên Dã bảo cô uống ,  khi lên xe cô  ăn qua cà chua nên chất lỏng  ướt môi cô, bây giờ  đường  gió thổi qua nên   khô.
Khương Vân uống hai ngụm  đó đưa cho ,  lấy qua trực tiếp uống luôn. Uống xong nước,    dậy  xuống bên cạnh Khương Vân.
Khương Vân lập tức cảm thấy hồi hộp, chỗ  rộng rãi như   gì mà   ở đây? Rất là khả nghi!
Từ  tới nay Viên Dã đều  lo lắng  ngoài sẽ thấy thế nào,   xuống bên cạnh cô, nhích bả vai  gần về phía cô, ý  bảo cô dựa   mà ngủ một lát.
Mỗi ngày cô đều  ngủ trưa, hôm nay   ngoài vẫn   ngủ, lúc ăn cơm chiều vẫn cứ ngáp mãi.
Khương Vân   ngượng ngùng nên nhích  gần bên phía cửa cổ xe, nhắm mắt  dựa  cửa xe  ngủ.
Viên Dã chớp mắt một cái  chằm chằm  cô,  đó  nghiêng  qua, duỗi tay ôm cô  trong lồng n.g.ự.c của , trực tiếp để cho cô mượn ngực.
Trên     thở mạnh mẽ nam tính,  mát lạnh  sạch sẽ lập tức vây quanh lấy Khương Vân  cô  chút choáng váng.
Anh cảm giác cô   tránh  ngoài nên nhẹ nhàng vỗ về cô ý bảo cô mau ngủ  đừng  lộn xộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-211.html.]
Khương Vân: “…”
Quả thật cô  mệt mỏi,  Viên Dã vỗ nhẹ hai cái thế là thật sự buồn ngủ  chịu nổi,  đó cảm giác   hôn lên đỉnh đầu cô thế là cô  thực sự ngủ  .
Cũng   là do cô ngủ quá ngon  là do thật sự quá mệt mỏi, kết quả xe  đến trạm vẫn  tỉnh dậy.
Hai  em   vẫn còn ngủ nên bảo ban   nhỏ chút,  đó còn chủ động nhờ Lý Minh Vệ hỗ trợ xách giỏ,  để cho Viên Dã bế cô lên như  sẽ  cần  đánh thức cô dậy nữa.
Mỗi  hai đứa nhỏ đang chơi  ngủ quên mất đều là  trực tiếp ôm chúng lên giường đất, sức lực của Viên Dã  lớn  thể ôm  !
Đuôi lông mày khoé mắt của Viên Dã đều mang ý  dịu dàng,  quả nhiên ôm ngang Khương Vân lên, giống như sợ sẽ  cô tỉnh dậy nên nhẹ nhàng lay cô.
 mà Khương Vân ngủ  ngon,  thấy tiếng ồn ào còn vô thức nhích  gần nép  trong lồng n.g.ự.c của , kéo lấy vạt áo của .
Sau đó cô  giật  một cái tỉnh dậy, trợn tròn mắt phát hiện   đang ngủ trong lồng n.g.ự.c của Viên Dã,  vẫn đang ôm cô.
Khương Vân  tìm một miếng đậu hũ đ.â.m c.h.ế.t   cho !
Cô nhanh chóng bắt lấy tay  bảo  buông  , thật sự quá mức mất mặt.
Viên Dã cúi xuống  cô,  thể cô nhẹ nhàng uyển chuyển ôm  trong lồng n.g.ự.c cũng chẳng cảm giác   bao nhiều trọng lượng,  vẫn  ôm cô như .
 mà   thấy mặt Khương Vân  đỏ lựng lên thế  nên đành  buông cô xuống.
Khương Vân  thấy   đang xuống xe, cô nhanh chóng  bộ như   chuyện gì, giống như   gì xảy  bay nhanh xuống xe.
Cả Lý Minh Vệ và Triệu Kinh Nghĩa sợ cô thẹn thùng nên đều  như   chuyện gì xảy , chỉ sắp xếp chuyện  tiếp theo.
Lý Minh Vệ yêu cầu đồng đội đưa đám  Lâm Kiến Phi  báo cáo với quân đội, còn   sẽ đưa mấy  Viên Dã  tìm chỗ nghỉ .
Triệu Kim Nghĩa dẫn đội về, bọn họ tổ chức hội toạ đàm ở trường đảng cho nên nhóm  trung niên  sẽ ở ký túc xá của trường đảng, bốn  ở một phòng. Còn đám  binh sĩ Lý Minh Vệ sẽ ở nhà khách gần trường đảng, Khương Vân cùng Viên Dã mang theo hai đứa nhỏ  tới nhà khách quân đội theo sự sắp xếp của Lý Minh Vệ, một gian phòng ba giường.
Triệu Kim Nghĩa  thấy đám  Khương Vân   Lý Minh Vệ sắp xếp cho nên    thể tiết kiệm   nhiều chi phí, vốn dĩ   đang  sắp xếp để cho Khương Vân một  một phòng riêng.