Đi tới nhà khách, Lý Minh Vệ  sắp xếp cho Viên Dã vài phòng, mấy ngày nay Khương Vân  thể sống ở chỗ .
Còn    thể về nhà nghỉ ngơi một đêm,   vốn là  thành phố,  nhà cũng sống ở thành phố chỉ là đang sống trong khu ký túc xá của quân đội.
Khương Vân mang theo hai đứa nhỏ  tới  lời cảm ơn với Lý Minh Vệ, vẫy tao chào  đó   trong phòng thu dọn một chút  chuẩn   ngủ.
Lý Minh Vệ  hẹn Viên Dã  khi ăn bữa sáng xong sẽ đến đón   quân đội.
Anh  sợ Viên Dã ngủ một đêm  sẽ đổi ý nên  dụ dỗ  một chút: “Ngày mai đến đây, chúng  sẽ tìm  điều tra chút xem tình huống đối tượng   của đồng chí Khương Vân.”
Viên Dã đồng ý  sảng khoái cũng   ý định đổi ý  cho Lý Minh Vệ  yên tâm.
Chờ tới khi Lý Minh Vệ  , Viên Dã   về phòng  thấy hai  em đang lăn qua lộn   giường còn Khương Vân đang  múc nước.
Anh xoay    sân  lấy nước sôi  lúc đụng  Khương Vân đang mang phích nước nóng  .
Anh duỗi tay nhận lấy  thấy  má cô  một vết cúc khuy áo,  nhịn   duỗi tay   vuốt ve.
Khương Vân: “Cái gì ?”
Tự cô giơ tay lên lau: “Có tro ?”
Viên Dã  mỉm : “Không .”
Khương Vân cũng mặc kệ: “Đi mau , rửa mặt rửa tay chân  nhanh chóng  ngủ.”
Cả ngày nay hai đứa nhỏ cũng   ngủ, buổi tối    mệt thành dạng gì .
Quả nhiên chờ tới khi hai    phòng  thấy hai đứa nhỏ vốn dĩ còn đang nô đùa  ngã trái ngã  ngủ mất .
Tiểu Hải thì đang gác chân lên đầu giường, còn Tiểu Hà thì đang ghé   giường một chân rũ xuống phía  còn chân  đặt ở  giường, tư thế ngủ  là kỳ cục.
Khương Vân chạy nhanh tới sờ soạng lấy hai đứa nhỏ, Viên Dã pha nước ấm vặn khăn mặt đưa cho cô để cô lau cho hai đứa nhỏ.
Trên mặt của Tiểu Hà đều là nước trái cây, nước cà chua, còn Tiểu Hải thì sạch sẽ hơn một chút nhưng  tay  đầy vệt mực bút máy, chắc hẳn lúc  xe lửa  nghịch ngợm bút máy của Triệu Kim Nghĩa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lau mặt xong, cô  lau chùi chân cho hai đứa nhỏ để cho hai đứa ngủ thoải mái hơn một chút.
Chờ tới khi lau xong cho hai  em, Viên Dã  đặt chậu nước bên cạnh giường để cô rửa chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-212.html.]
Khương Vân: “   phòng xả nước là .”
Cô   tắm, mùa hè nóng như     đầy mồ hôi dính dính nhớp nháp,  tắm rửa sẽ  khó chịu.
Trong phòng    phòng vệ sinh,   tới cuối hành lang mới  phòng vệ sinh công cộng, bên trái là phòng nam bên  là phòng nữ.
Khương Vân cầm lấy quần áo của   tắm rửa, dùng chậu bưng xà bông thơm cùng khăn mặt  đến nhà vệ sinh nữ.
Bên trong nhà vệ sinh  một dãy những nhà cầu  xổm  vách ngăn cao  nửa , bên ngoài  một ao nước  thể giặt quần áo ở đấy.
Cô   bên ngoài, nếu như ở ngoài   ai cô sẽ chốt cửa  nhanh chóng  tắm rửa.
Kết quả lúc thò đầu  tìm tòi  phát hiện  Viên Dã đang  canh giữ ở bên ngoài, mặt cô lập tức nóng cả lên.
Cô nhỏ giọng : “Anh trở về .”
Viên Dã: “ ở đây cô   sợ.”
Khương Vân: “…” Được ,   sợ. Hơn nữa đang ở nhà khách quân đội thì  cái gì  sợ chứ?
Anh ở bên ngoài khiến Khương Vân tắm rửa cũng  chút chột , cũng chẳng  là vì  cả.
Lúc  còn ở nhà,  sẽ giúp cô múc nước  đun, buổi tối  sẽ cùng ông Phúc trở về ngủ, cô thì đóng cửa ở nhà tắm rửa. Bây giờ   ở bên ngoài nên cô  một loại cảm giác cực kỳ ngại ngùng.
Anh cũng    lên  thì cô lo lắng cái gì chứ?
Trong lúc cô đang miên man suy nghĩ cũng nhanh chóng  tắm rửa, lau lung tung một chút  mặc  quần áo,  đó đẩy then cài cửa   ngoài.
Viên Dã cũng  tự nhiên nhận lấy cái chậu.
Khương Vân cho rằng     nhà vệ sinh nam tắm rửa nên đưa cục xà bông thơm cho ,  đó lấy quần áo và khăn mặt của  .
Viên Dã  : “ giặt cho.”
Lúc  chẳng những mặt Khương Vân nóng lên mà nó còn nhanh chóng lan đỏ xuống cả cổ và tai, bên trong  còn  nội y của cô nữa.
“Không cần , ngày mai  với hai đứa nhỏ cùng   giặt là ,   tắm  .” Cô ôm chặt lấy quần áo của .
Viên Dã  thấy bộ dáng của cô giống như đang đề phòng cướp, nội tâm   chút  tổn thương đành  ôm chậu qua bên  tự  tắm rửa.