Khương Vân trở về phòng  lấy túi xách  thu dọn một chút,  đó đặt quần áo   cho hai đứa nhỏ để ở một bên, đợi đến sáng ngày mai cho hai đứa nhỏ tắm rửa   quần áo sạch sẽ  thuận tay giặt quần áo luôn.
Cô   chiếc giường phía trong cùng, chiếc giường ở gần cửa thì để  cho Viên Dã, ở giữa cho hai  em ngủ.
 mà Tiểu Hà  ngủ chẳng  nề nếp chút nào, thằng bé  bao giờ ngủ  giường, cái loại hai bên   chỗ dựa   dễ dàng để thằng bé lăn lông lốc ngã sang một bên.
Cô  ôm Tiểu Hà đến giường của , tự  ôm thằng nhóc ngủ, một  Tiểu Hải  một giường cũng  an .
Cô  mới  xuống thì Viên Dã cũng  trở ,  chỉ mặc quần đùi hình tứ giác còn phía bên  thì trần trụi, lộ  chân tay thon dài cùng cơ bắp  mắt. Trên   vẫn còn vệt nước   lau khô,  ánh đèn vàng ấm áp phát  ánh sáng óng ánh.
Khương Vân  thoáng qua cảm giác tim đập thình thịch nhảy vang,  nhanh chóng vùi đầu  bên cạnh gối của Tiểu Hà.
Ai mà ngờ cô   thấy Viên Dã lập tức  tới phía mép giường của cô!
Khương Vân: “!!!”
Cô trợn tròn mắt  bắt gặp đôi mắt đen nhánh sâu thăm thẳm của Viên Dã đang  . Sâu trong đáy mắt hiện lên một chút tủi , cô cũng    lấy ở   nhiều sự tủi  như !
Cổ họng cô   khô khốc: “Anh,    gì?”
Viên Dã  thấy ánh mắt hoảng loạn căng thẳng của cô, đuôi mắt  hiện lên ý  nhẹ nhàng,  vươn bàn tay to nóng hổi của  nhẹ nhàng mơn trớn lên cái trán của cô. Sau đó  dọc xuống theo cái mũi cao thẳng, đầu ngón tay nhẹ chạm lấy bờ môi đỏ mọng đó.
Khương Vân  dám   một cử động nhỏ nào, đôi mắt to ngập nước  dám chớp mà  chằm chằm .
Trong ánh mắt cô   sự sợ hãi bởi vì   từng khiến cho cô  cảm giác nguy hiểm, nhưng đôi mắt đen nhánh  ướt át giống như một con nai con mang theo một ít sự căng thẳng, khiến cho tim  giống như đang  một sợi lông vũ nhẹ cào qua  khỏi run lên.
Anh  hôn cô trong lúc cô còn tỉnh táo.
Khương Vân thấy trong đáy mắt   dục vọng, trong ánh mắt của    bao giờ giấu cô cái gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-213.html.]
 dục vọng của    giống như của  khác,  sạch sẽ  thuần tuý,   chút tà niệm nào  cô chẳng thấy sợ hãi.
Độ ấm  đầu ngón tay của  càng lúc càng tăng cao,  nhẹ nhàng chạm một cái là  thể đụng tới hàm răng trắng tinh của cô. Trong lòng  càng ngày càng gấp hơn, nhịn     động tác nuốt nước miếng, hầu kết gợi cảm  lăn lộn một chút.
Khương Vân hồi hộp nhắm cả hai mắt ,  đó cô cảm nhận   đang hạ thấp   xuống,  thở mát lạnh nam tính cách cô càng gần hơn, cuối cùng đôi môi nỏng bóng cùng  thở mát lạnh đó áp xuống giữa trán của cô.
“Ngủ ngon.” Giọng  của   trầm thấp khàn khàn, giọng  gợi cảm  khẽ chạm tới màng tai của cô.
Sau đó   ôm lấy Tiểu Hà đang  trong lồng n.g.ự.c của Khương Vân , ôm  bé trở  giường của .
Anh  , Khương Vân lập tức cảm giác  áp lực quanh  cũng  quét sạch, đồng thời còn  cả một loại cảm giác mất mát  giải thích .
Cảm giác mất mát? Cô  ý nghĩ  của chính   cho hoảng sợ, chẳng lẽ cô thèm   thể của   ? Muốn c.h.ế.t quá !
Cô nhanh chóng trở , run rẩy ôm lấy bản .
Trước , cô cũng  phát hiện    thuộc loại thèm sắc như , ít nhất là trong cuộc hôn nhân với Tống Chiêm Cương, ở loại chuyện  cô cũng  chủ động cũng chẳng  hứng thú gì.
Ở bên  Viên Dã đang đặt Tiểu Hả  xuống cạnh Tiểu Hải,  di chuyển giường của  qua dựa  cùng ,  ngủ ở chỗ  thì sẽ  sợ Tiểu Hà lăn xuống nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi tắt đèn,  cũng  lên giường.
Giường nhà khách  lớn, tuy rằng là giường hai mét nhưng khi  ngủ vẫn cảm thấy   tủi .
Anh xoay  gối lên cánh tay của , tầm mắt lướt qua hai đứa nhỏ   bóng dáng của Khương Vân.
Anh lấy đầu ngón tay nhẹ nhàng vẽ theo hình dáng của cô, từ mái tóc mềm mại, chiếc cổ thiên nga thon dài, đầu vai đầy đặn, tấm lưng mềm mại, vòng eo thon thả  bằng bàn tay của , bờ m.ô.n.g tròn trịa, hai chân thon dài đến cả đôi chân thon thả trắng nõn.
Anh để đầu ngón tay  chạm lên môi cô đặt lên môi , phía  dường như vẫn còn lưu  mùi hương ngọt ngào thuộc về cô,  thấp giọng giống như đang  với : “Ngủ ngon.”