Lý Minh Vệ  dẫn Viên Dã  báo danh ở quân khu, vì   mấy câu tạm biệt với Khương Vân.
Viên Dã  chào tạm biệt, chỉ  cô.
Khương Vân: "Đi thôi, luyện tập cho ."
Viên Dã gật đầu,   hôm qua mơ thấy cô, đó là sự thật, chỉ là   ở trong  cảnh bây giờ, mà là ở một nơi khác. Nơi đó   nhiều thần tiên bay qua bay , bọn họ đều mặc quần áo  kỳ quái, giống như choàng một tấm khăn trải giường lên ,  ôm lấy cô, cô thì liên tục kêu  bay , vui vẻ như một đứa trẻ ba tuổi. Trong mơ, hình như   thích  chuyện, chỉ thích  cô  đủ thứ chuyện kỳ quái.
 cô   hỏi   mơ gì về cô và  để ý đến .
Nếu cô  là cô mơ thấy , thì chắc chắn  sẽ  tò mò và    nội dung giấc mơ của cô .
Khương Vân thấy    lời nào, đôi mắt đen sâu kín, yên lặng  , nhất thời  chút  hổ, cô sợ Lý Minh Vệ chê  nên nhanh chóng vỗ nhẹ  tay Viên Dã: "Nhanh  ."
Viên Dã: Haiz, cứ đuổi   thôi. Cũng  hỏi  một chút là   mơ cái gì.
Khương Vân nhớ đến lúc  hai  em hỏi buổi tối Viên Dã ở quân doanh  là  trở , nhưng hình như Lý Minh Vệ   thấy, cô  Viên Dã  thì buột miệng hỏi : "Buổi tối  trở về ?"
Sau khi hỏi xong thì cô cắn lấy lưỡi , thật là, cô quan tâm   ở  để  gì, chắc chắn    ở  quân doanh .
Viên Dã nở nụ : "Sẽ trở về!" Anh  vui vẻ  dịu dàng trả lời cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khuôn mặt của Khương Vân thoáng cái đỏ lên, vội vàng cúi đầu giả vở lục lọi túi ,  đó lấy  hai viên kẹo cứng đưa cho Viên Dã: "Lúc huấn luyện thấy mệt mỏi thì ăn một viên kẹo."
Viên Dã nhận lấy,  đến mức vô cùng rạng rỡ, tưởng chừng như     lóa mắt.
Lý Minh Vệ: Cậu đừng  nữa,  mà  nữa thì  sẽ  hoảng sợ.
Chờ đến khi Viên Dã và Lý Minh Vệ rời , Khương Vân hắng giọng,  với hai  em: "Đi nào, chúng  đến tham quan trường đảng một chút nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-215.html.]
Cuộc họp  buổi sáng là  chín giờ hơn, bây giờ mới  bảy giờ, vẫn còn  sớm.
Bọn họ  dạo một vòng ở trường đảng,  bức tượng đồng ở trong sân, tìm hiểu một chút về lịch sử của trường,... tiếp đó   tìm đám  Triệu Kim Nghĩa.
Hai  em còn đặc biệt mang theo cặp xách, bút chì và vở, dự định giúp Khương Vân ghi chép .
Triệu Kim Nghĩa và những  khác ăn cơm xong    thấy họ thì chào hỏi bọn họ,   đến phòng họp .
Lần   là hội nghị chuyên đề nhưng thực chất là một cuộc họp giao lưu nông nghiệp, lớp khuyến nông, ba ngày cuối tuần còn  những nhà nông học nổi tiếng trong tỉnh sẽ đến thuyết trình cho  , truyền đạt một  kiến thức, giao lưu kinh nghiệm với ,... Thông qua sử dụng phương pháp , đẩy mạnh giao lưu nông nghiệp ở nhiều nơi.
Bởi vì đều là   kinh nghiệp phong phú, cho nên ngoại trừ Khương Vân và hai  em thì   trường hợp ngoại lệ nào, họ đều là một    ngoài bốn mươi, thậm chí còn  ông lão  ngoài sáu mươi tuổi.
Đến nỗi ngay cả một bà lão đội trưởng cũng  ,  là các ông lão,  là điếu cày để hút thuốc.
Vào lúc , cửa sổ trong phòng  nhỏ,  thể hình dung cảnh tượng sương khói bay lượn lờ , nhất định  thể hun   đến đầu óc lơ mơ.
Khương Vân để hai  em    phòng,  ở cửa hoặc  ở ngoài cửa sổ quan sát là  .
Cô  nước linh tuyền ở bên cạnh, khói thuốc cũng sẽ  gây hại cho cô, nhưng trẻ con thì  dám đảo bảo, cứ tránh xa một chút là  .
Cô   một huyện trồng cây thuốc lá, bọn họ  nhiệm vụ trồng thuốc lá, cũng  nhà máy sản xuất thuốc lá. Loại đồ  , cho dù  lúc kinh tế yếu kém thì lượng tiêu thụ cũng  thấp, đều là cung  đủ cầu.
Lúc  ở nông thôn còn  mua  t.h.u.ố.c lá ngon, đều là mua nguyên liệu còn thừa  của các nhà máy thuốc lá, một ít vụn thuốc lá, cũng  một   ở nông thôn trồng cây t.h.u.ố.c lá  lén lút bán .
Thuốc lá do họ tự trồng  bán   mạnh, cũng tức là hàm lượng nicotin cao, thực chất cũng   hại đối cơ thể.
Rất nhiều ông lão  ho nặng  khi hút thuốc lâu ngày,  viêm phế quản, viêm cuống phổi, viêm phổi mãn tính,... và cuối cùng thậm chí là  ung thư phổi.
Khương Vân bắt đầu trò chuyện với các ông lão về việc trồng thuốc lá, t.h.u.ố.c lá sấy,... từ khi cô mở lời, các ông lão  cảm thấy cô  chuyên nghiệp,  giống đứa nhỏ cái gì cũng  , đúng là   con cái của những cán bộ cử đến để lấy kinh nghiệm hỗn hợp.