Tiểu Hải  miếng thịt mỡ to trong hộp cơm của , cũng  bao giờ...  ăn  nữa.
Hai đứa bé liếc mắt  , ôi chao  tính kế , các ông  đang phục thù hai đứa bọn nhóc đây mà!!!
Khương Vân  : "Không ăn  nữa thì chia thịt cho   ăn."
Hai  em vội chia thịt cho các ông lão  gần đó,   cũng   ăn thịt mỡ nữa!
Ăn đến mức thật sự chán ngấy !
*
Có một  quấy  như thế của hai  em thì các nhóm các ông lão đều  trốn  khi hút thuốc,   ngoài hút thuốc  mới   phòng họp, ai nghiện hút thuốc thì   ngoài mà hút.
Hút thuốc xong ,   còn   đùa một chút nữa, nên cẩn thận  sẽ  qua mặt.
Sau đó bầu  khí trong phòng họp  trong lành, Triệu Kim Nghĩa và hai  em đều  trong đó,   cùng  họp bàn, khung cảnh vô cùng sôi động.
Rất nhanh  đến buổi tối, ăn cơm xong cũng mới  sáu giờ, trời vẫn còn sáng.
Khương Vân dẫn hai  em  ngoài  dạo một chút xem  mua  cái gì . Một chuyến  , đám  Trịnh Tất Thần thu thập  một ít vé cho cô, chủ yếu là vé thực phẩm  thiết yếu, để cô  thể đưa các con  thành phố  mua sắm ở cửa hàng bách hóa.
Triệu Kim Nghĩa xung phong nhận việc dẫn bọn họ  dạo, cửa hàng bách hóa, rạp chiếu phim, nhà hát kịch, công viên, trường học,... cơ bản đều là những nơi sầm uất,   ở bên  chính là các nhà máy lớn.
So với thị trấn thì thành phố lớn hơn, cũng  xây dựng  hơn nhiều,   gì hiếm lạ khi khắp chốn đều là   xe đạp, mặc các loại quần áo lao động và  giày da, uốn tóc, mặc váy.
Trước hết Khương Vân  tham quan một chút,    trong, thế nên một tiếng đồng hồ cũng   xem    nơi , bọn họ trở về lúc bảy giờ rưỡi, Triệu Kim Nghĩa rời  .
Khương Vân  thấy ở ven đường  một  nông dân trồng rau và trái cây ở khu vực ngoại thành đang bán sản phẩm của , trứng gà, cà chua, dưa chuột còn  cả trái cây như táo, đào.
Những thứ  thì  cần  dùng vé,  thể mua  bằng tiền hoặc cũng thể dùng phiếu lương thực để đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-218.html.]
Có vài  dân thành phố ở chỗ  cò kè mặc cả với mấy bà lão, vì một đồng xu mà tranh luận  dứt, các bà lão cũng  nhún nhường, bởi vì lúc    ai đến quản lý, bọn họ cũng  sợ mất thời gian, tranh luận đến mức cao trào.
Khương Vân cảm thấy đẫm mồ hôi, mua một ít táo và đào cho hai  em ăn, bởi vì chỉ mua một  thôi nên cô  hề mặc cả.
Chủ yếu là cô   tranh luận cùng với các bà .
Kết quả của việc cô  mặc cả, các bà lão  trái   cho cô thêm một quả táo và một quả đào, còn dùng giọng điệu khinh thường mà  bóng  gió: "Có một   , ngày nào cũng đến hỏi,  đầu thì  mua, một  mua thì một xu cũng  cò kè. Anh  xem con gái nhà   , đến cái là mua luôn, một xu cũng  mặc cả."
Khương Vân cũng   trở thành cây s.ú.n.g của  khác để họ đánh  trong cuộc khẩu chiến, vì  cô nhanh chóng cất táo và đào  túi xách  kéo hai  em chạy .
Hai  em một  mô phỏng  dân thành phố, một  thì mô phỏng bà lão, cò kè mặc cả đến vui quên cả trời đất, cuối cùng bật  ha ha.
Chờ đến khi bọn họ đến cửa của nhà khách thì  thấy một chiếc xe jeep lớn lao vun vút qua đây, kít một tiếng  dừng  ở bên cạnh bọn họ.
Khương Vân vội vàng kéo hai nhóc lùi  một chút, chỉ thấy Viên Dã nhô đầu  từ trong buồng lái của xe.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh mặc một bộ quân trang mới tinh,  đội mũ lính, đầu tóc vẫn lộn xộn và tùy ý, một khuôn mặt  trai lộ  nụ  dịu dàng.
Anh  Khương Vân hỏi: "Có   chơi ?"
Hai  em  kêu lên một tiếng  xông qua đó.
Khương Vân  đến,  ở bên cạnh cửa xe,  nhỏ: "Anh khiêm tốn một chút, mới   một ngày  lái xe jeep trở về ? Không  là lén lái  đấy chứ?"
Trong đôi mắt  của Viên Dã lộ  vẻ oan ức.
Khương Vân vội vàng trấn an : "Ôi chao,    lái nó như thế nào , thật là giỏi quá! Ngày đầu tiên mà   lái xe jeep  á? Các lãnh đạo cho  lái nó hả?"
Viên Dã nở một nụ  thật tươi: " ,   thắng!"
Thật sự là   thắng.
Sáng sớm   theo Lý Minh Vệ đến quân doanh, ngày đầu tiên thì  báo danh,  đó thì  gặp mặt đồng đội cũ và mới. Những  lính cũ dày dặn đương nhiên   oai phủ đầu với tân binh, nhưng kết quả là một đám đều  quật ngã. Cuối cùng, vẫn    phục nên  đánh cược, trong đó  một tiểu đoàn trưởng và một trung đoàn trưởng, Viên Dã   lái xe jeep của bọn họ.