Vẻ mặt Viên Dã đắc ý, còn cố ý lắc lắc tay Khương Vân, nhắc nhở hai  em.
Tiểu Hải: "Hai  nắm tay , điều   nghĩa là gì?"
Tiểu Hà nắm lấy tay Tiểu Hải, cũng lung lay: "Em hiểu , hai  họ kết nghĩa  em,  em !"
Khương Vân: "..."
Viên Dã: "Không đúng  đúng, đoán !"
Tiểu Hải: "Được , cháu , hai  yêu  ."
Khương Vân: "!!!" Làm  con , con là một đứa trẻ.
Tiểu Hà: "Thật ? Thật ? Yêu thế nào? Cho con xem."
Khương Vân: "..."
Viên Dã nhướng mày, tán thưởng : "Lần thứ hai cháu  đoán , giỏi lắm."
Tiểu Hải lập tức hớn hở: "Ông bí thư và ông nội , hai   xứng đôi, yêu  kết hôn  đúng. Ông bí thư  Viên Dã còn trẻ   trí nhớ, nhưng đối xử  với Khương Vân và hai  em, sẽ thương , ở bên Khương Vân, chỉ  thích hợp nhất, hơn nữa Khương Vân    thích Viên Dã, chỉ là ngại vì ly hôn ngượng ngùng mà thôi. Ông nội   , chỉ sợ Viên Dã đến lúc đó nhớ , ngộ nhỡ  kết hôn  thì  ? Ông bí thư ,  thể nào, ông xem bộ dáng ngốc nghếch của   giống như đứa trẻ,   là   giống hiểu chuyện, tuyệt đối  kết hôn. Ông nội  nếu là như ,      ngoài, để cho hai  họ  thiết hơn,  lẽ là thành."
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân: "..." Tại  cô   họ  những lời , hơn nữa một đoạn lớn như  con đều  …
Vẻ mặt Tiểu Hà buồn bực: "Tiểu Hải, tại  em   thấy chứ? Anh  náo nhiệt hơn em lúc nào?"
Tiểu Hải: "Em bận rộn dính ve sầu, lúc  chạy đến phòng lữ đoàn uống nước thì  thấy."
Tiểu Hà: "Sau    uống nước nhớ gọi em! Có chuyện , nhớ  với em  tiên!"
Khương Vân  con trai  hóng chuyện: Cô luôn cảm thấy  đúng chỗ nào đó, tại     thuận lợi đón nhận Viên Dã như ? Rốt cuộc   rót cho   lời ngon ngọt gì?
Khương Vân chế giễu con trai  rót lời ngon ngọt đáp ứng quá vui vẻ,   quên mất   rót bao nhiêu lời ngon ngọt, từ chối lập tức đổi giọng thành suy nghĩ , nhượng bộ thành thời kỳ hòa hoãn, cuối cùng trực tiếp hứa hẹn chẳng khác nào đính ước xác định mối quan hệ yêu đương , qua tháng suy nghĩ công việc kết hôn.
Hai  em ở tuổi   nhiều cái hiểu cái ,  hiểu chúng  hiểu bản chất,   hiểu chúng  rõ ràng mạch lạc, vì  là thời điểm vui vẻ nhất.
Hai  bọn họ bắt đầu đồng nhất thu xếp để Khương Vân và Viên Dã bái thiên địa  động phòng, nhưng  khiến Khương Vân lúng túng  nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-225.html.]
Khương Vân: "Được , mau  tắm rửa ngủ ."
Còn bái thiên địa,  động phòng,  thấy các con thiếu đòn.
Khương Vân  bên  tắm rửa, Viên Dã đưa hai  em đến nhà vệ sinh nam.
Lúc chờ Khương Vân trở về, hai  em   cạnh   giường của cô ngủ ngon.
Khương Vân: "!!!"
Viên Dã  thấy sự lúng túng trong mắt cô,  đến mức thêm phong lưu hấp dẫn ,  vỗ vỗ bên giường  hiệu Khương Vân  ngủ.
Khương Vân nghiêm mặt : "Viên Dã, mặc kệ  khác  như thế nào, chúng  còn  kết hôn, đúng ?"
Viên Dã gật đầu, nghiêm túc : " ,  bảo em ngủ, em nghĩ gì thế?"
Nói xong ý  đuôi lông mày khóe mắt   tự nhiên chảy , yết hầu khiêu gợi từ  lăn xuống ,   đều tràn ngập sự mê hoặc.
Khương Vân: Mình  cắn ,   tin !!!
Nếu  cơ hội, chờ  ngủ, cô nhất định  cắn yết hầu của .
Cô   giường ở giữa, để  bên ngoài cho Viên Dã.
Anh tắt đèn, lên giường, trực tiếp dán  lưng Khương Vân  xuống. Cánh tay  ngang qua đặt   cô, bảo vệ cô giống như một đứa trẻ trong lòng .
Cơ thể Khương Vân bỗng cứng đờ, liền cảm giác một dòng sức lực nóng rực trong nháy mắt bao vây lấy .
Anh đặt một nụ hôn  đỉnh đầu cô, lẩm bẩm : "Từ bây giờ,   luôn luôn che chở cho em như ."
Kiếp  chắc hẳn là   kinh doanh  việc chăm chỉ mới đổi lấy  bạn , bởi vì trong mấy cơn ác mộng, dường như cả đời  đều  hóa thành hình , hoặc là thật vất vả hóa thành hình    duy trì .
Chỉ  thời gian  tất cả  thứ thuận lợi như ,   gì khó khăn và gian khổ.
Anh nghĩ rằng  thể  bước ngoặt gì đó.
Khương Vân vốn tưởng rằng tựa  trong n.g.ự.c , sự trao đổi chất tuổi trẻ của  tràn đầy, cơ thể chắc chắn nóng bỏng,  cô sẽ  nóng đến mức  ngủ .
Nào  , một lát       lành lạnh,   ôm  sảng khoái, cô cảm thấy thoải mái đồng thời  cảm thấy cảm giác an   nay  từng ,   hề căng thẳng  gánh nặng nào ngủ  .