Thấy ông Phúc   thuận lợi, Khương Vân cũng  vui vẻ, bọn nhóc mau lớn,  thể  già cũng khỏe mạnh, đây là tâm nguyện lớn nhất của cô.
Khương Vân trở  nông trại, tất cả   đều  phấn khởi, đều hỏi cô họp   thành phố thế nào, Khương Vân  tả cơ bản một . Tuy nhiên tính cách cô tương đối thực tế,   là  lãng mạn, cho nên lời   cũng  sinh động. Dương Đồng chờ   hết hứng thú, liền lôi kéo bọn nhóc  chuyện, bọn trẻ kể  thú vị, ngay cả Thạch Đầu   đường góp vui vài chuyện.
Bọn họ   nhiều thứ, Khương Vân cùng Dương Tinh  một chút về chuyện mua dê và bò sữa, cô  liên lạc lữ đoàn, đến lúc đó ba mươi con cừu sẽ  đưa đến, trong đó  sáu bảy con dê,  thể sinh thêm vài con dê con, mặc khác còn hai con bò sữa thành niên, kèm theo ba trâu con.
Cô  nước linh tuyền hỗ trợ, đối với việc chăn nuôi sẽ  ưu thế may mắn hơn, cô  cần dùng phương thức nuôi bò sữa như những nông trại khác, chỉ cần chắc chắn là bò sữa  cung cấp đủ dinh dưỡng là  .
Kế hoạch của cô là một bên phát triển nghề trồng rau cho đại đội, một bên thì gieo trồng hạt giống  những mảnh đất màu mỡ, chăn nuôi gia súc,  bộ đại đội đều  thể chăn thả.
Ăn cơm nghỉ ngơi hồi phục sức khỏe xong, cô lấy đồ  mang về  chia, để bọn trẻ mang một phần qua nhà  đẻ, còn cô thì tới đại đội.
Lúc  lữ đoàn đang bận rộn thu hoạch cây trồng  mùa thu,  thu hoạch thóc, cho nên mỗi xã viên đều  bận rộn.
Mỗi ngày đại đội trưởng đều ngâm  ở ngoài ruộng, bí thư Tống cũng liên tục  ngừng họp để khuyến khích các xã viên, mỗi ngày đều mệt  ngất ngư.
Thấy Khương Vân, bí thư Tống vô cùng hạnh phúc: “Đến, coi thử đậu phộng , qua một đợt nữa là  thể hái.”
Khương Vân  xuống, hái vài hạt đậu phộng bỏ  nước muối ăn thử,  đó cùng bí thư Tống  về cuộc họp trong chuyến  thành phố  , ngoài  còn  về một  điều chỉnh phát triển cho trang trại một chút. Khi , cô   một   tích lũy mạng lưới giao thiệp,  thể  đường tắt,  cần  tự  một  đơn đả độc đấu.
Cô  cho lữ đoàn  thể đảm bảo  tình trạng khẩu phần lương thực chính, chuyển một ít rau cải đến phòng thí nghiệm, đến lúc đó sẽ  xe vận chuyển  thành phố, về phần tiêu thụ thế nào, hiện tại đều là suy tính cho cuộc sống,  cần xã viên và đại đội quan tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-228.html.]
Hơn nữa việc bọn họ buôn bán rau cải  thể  thực hiện nghĩa vụ nộp thuế, nhưng đóng càng nhiều càng  chia nhiều phân bón cùng phiếu chứng nhận khác.
Bí thư Tống cùng đại đội trưởng luôn ngóng trông cái ,  kế hoạch của Khương Vân, bí thư Tống  kích động, còn phái  nhanh chóng  tìm đại đội trưởng về.
Mấy  bọn họ thương lượng với , quyết định ngay tại chỗ năm nay phân công giao cho Khương Vân hai mươi mẫu đất, đầu xuân năm  sẽ tốn  ba mươi mẫu đất khác dựa theo kế hoạch của cô trồng  phiên  các loại rau. Sau đó   tình huống để lên kế hoạch khai thác mẫu đất khác.
Khương Vân  thêm một vài loại củ cải, lữ đoàn dùng củ cải để hầm nước ngọt,  thể giao nhiệm vụ cho công xã,  những chia  phúc lợi cho lữ đoàn của , còn  thể tạo thêm nghề buôn bán phụ cho đại đội với các xã viên của lữ đoàn khác. Mà cặn còn dư  trong nước đường,  thể  thức ăn cho gia súc, một chút cũng  lãng phí.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân cũng phát hiện , mở đại hội lúc   đáng giá.
Cô tìm một  liên hệ hiện tại, lữ đoàn cũng hiểu  bây giờ cô   mạ vàng, trở nên lợi hại hơn.
Trước đây đừng  năm mươi mẫu đất, chỉ sợ mười mẫu đất cũng sẽ  , hiện tại cô chỉ cần  thu hoạch sẽ   những gì chắc chắn thu hoạch sẽ  tồi, cán bộ lữ đoàn liền  theo.
Đại đội trưởng  : “Có căn cứ, thì     việc. Chú coi thử  sẽ điều động  trong lữ đoàn, thành lập một đội chuyên môn sản xuất rau cải, để bọn họ trồng trọt với .”
Xã viên chăm sóc rau cải cần cẩn thận, chịu khó, phụ nữ  sức lực lớn là  nhất,  đó chọn thêm vài xã viên nam để phối hợp.
Đại đội trưởng hỏi Khương Vân: “Cháu chọn   ?”
Khương Vân suy nghĩ một chút, Tống Chiêm Quân, Tống Chiêm Kiệt mấy    sức lực  cẩn thận,  thể   dùng mánh lới, Tống Chiêm Quân lớn tuổi  trọng hơn một chút, để    đội trưởng sẽ  phù hợp.
Hiện tại chức vụ đội trưởng trong đội sản xuất thường do những  đàn ông  bốn năm mươi quản lý, loại tuổi từ hai mươi đến ba mươi là cực ít.