“Không   , bác  thể    Tiểu Dã như  .” Tiểu Hải cùng Tiểu Hà  đồng ý.
Tiểu Hải : “Mặc dù  Tiểu Dã  , thế nhưng  đây nó  ngoan. Giúp gia đình cháu kiếm  nhiều bột mì, còn bắt  nhiều cá cho chúng cháu ăn.”
Tiểu Hà cùng hai  nhóc  họ cũng tán thành.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Quế Chi vội vàng  xin , tránh cho quân đoàn trẻ con   buông tha cho .
Tiểu Hải : “Hết cách, ngày mai chỉ  thể  rõ cho lữ đoàn.”
Khương Vân để bọn trẻ gọi ông về dùng cơm, cho  câm một bát mì lớn.
Ông Phúc chắp tay  lưng vui vẻ trở về, còn hát vài câu, bọn nhóc  báo cáo việc Viên Dã  kết hôn với . Ông còn cố ý dặn dò bọn nhóc,  cần  cho  khác, miễn cho  bọn nhỏ thấy thẹn,  đợi chính cô , cùng Viên Dã trở về thảo luận rõ ràng.
Bọn trẻ   lời, cũng   cho hai   em họ của , miễn cho bọn họ lúc trở về miệng rộng để   ở nhà họ Khương đều  hết.
Lúc ăn cơm thì ông Phúc  giống một lão thần tiên: “Bữa cơm    thể ăn ngon  .”
Thật  mấy ngày  cũng   do ông ăn ít, cũng   do tâm trạng, mà là  kén ăn, cảm thấy  ai  cơm ngon bằng Khương Vân.
Ăn cơm xong, Khương Vân để Lý Quế Chi tiện thể mang theo rau về.
Mấy ngày nay Khương Vân  ở nhà, rau trong vườn đều  nở hoa kết hạt, hẹ cũng  già, rau chân vịt cũng nở hoa, rau dại thì càng  cần  . Cô dẫn Lý Quế Chi đến vườn rau nhỏ, hái cà tím, cà chua, đậu. Vườn rau nhỏ hiện tại trưởng thành vô cùng , ngoại trừ màu xanh của lá cây, thì hàng rào thiên nhiên  cây xanh mọc leo như cây đậu, mướp, bầu, bí đỏ, dưa leo, căn bản  cần tìm các loại rau đặc biệt khác.
Lý Quế Chi hái xong về , bọn nhóc    , nhất định đòi ở .
Ông Phúc dẫn theo bốn đứa trẻ, để bọn trẻ tả một chút  thứ trong thành phố, đặc biệt là các khóa dạy cai t.h.u.ố.c lá dành cho  già, ông Phúc cùng hai nhóc  em họ   hề cảm thấy chán.
Khương Vân vội vàng dọn dẹp  nhà.
Cô là   thích sạch sẽ, mặc dù nơi    ngủ và cũng  Trương Ái Anh quét dọn sạch sẽ, nhưng ngại tâm lý nên cô cũng  quét thêm một  nữa, nên lau thì lau, nên dọn thì dọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-230.html.]
Chăn phơi ban ngày  khô, trong phòng cũng  dọn dẹp ngăn nắp, cô lấy từ sân nhỏ về vài cây hoa hồng, mào gà, bách nhật hồng cắm  bình, căn phòng liền trở nên sáng hơn  nhiều.
Hơn tám giờ rưỡi, ông Phúc   nghỉ ngơi, Khương Vân đưa cho ông đèn pin để soi đường mà Viên Dã  lấy ở chỗ đoàn trưởng Lã.
Ông Phúc   lấy, nhưng Khương Vân  cứng rắn kín đáo đưa cho ông.
“Qua ít ngày nữa thì chúng con sẽ mua thêm hai cái đèn pin, cha cứ dùng cái   .” Khương Vân đỡ ông Phúc, đóng cửa, trở về sắp xếp cho bọn trẻ ngủ.
Buổi tối  thời gian   chút lạnh, khi tắm đều cần  dùng nước nóng nấu trong nồi.
Cũng may bọn họ tắm mỗi ngày, coi như sạch sẽ, chờ   tắm xong thì Khương Vân cũng  tắm một chút.
Sau khi tắm xong cô giặt quần áo  phơi ở trong sân, lúc trở  phòng thì thấy bọn trẻ   ngủ song song với .
Cô đắp từng cái chăn đơn cho mỗi đứa, buổi tối  chút lạnh, cô thả tấm màn ở ngay cửa sổ xuống tránh gió.
Sau đó    vì  mà cô   ngủ , thắp sáng đèn  sách một hồi.
Có thể do mấy ngày nay quen dùng đèn điện, bây giờ   về đèn dầu  cô  cảm giác  chút  quen, nhưng nghĩ đến trong phòng quá tối thì   thích hợp để  sách.
Cũng  khả năng mấy ngày nay ở chung một chỗ với Viên Dã,    bạn, xung quanh đều là  thở mát lạnh của , hiện tại  đột nhiên  thấy, cũng  chút  quen.
Cô nâng má, tay xoay bút,  chằm chằm ánh đèn bắt đầu ngẩn ngơ.
Đột nhiên, ngoài cửa sổ truyền đến một tiếng “meo meo”, âm thanh mềm mại nho nhỏ vô cùng quen thuộc.
Quân doanh của quân khu đóng đô ở  núi Thanh Liên, ba đỉnh núi cùng hai thung lũng  phong tỏa  quân doanh.
Nhiệm vụ của Viên Dã  qua  nặng, nhưng thực tế đối với  mà    dễ dàng, dù  thì  cũng  giống với  thường. Sức lực   chỉ vô cùng lớn, tốc độ  phá lệ nhanh, sức bật cũng đặc biệt mạnh, trí nhớ thì vô cùng .
Cho nên  thứ  chỉ cần học một , đều  thể từ đó suy  ba, cho dù là s.ú.n.g ống phức tạp,  cũng chỉ cần học  một là  cách dùng. Nếu như   Khương Vân   khiêm tốn một chút,   thể sẽ đánh vỡ  các kỷ lục   đề .
Sau bữa chiều thì   tiếp tục luyện tập, mà  chạy đến một  núi   ai  đả tọa.