Trong mộng,   hóa hình thì cũng chỉ  thể biến thành một   cơ thể vô cùng bình thường, nhưng bây giờ   thể trực tiếp dùng lực nguyên thần của mèo để tu luyện,  đó dựa  duyên phận trùng hợp biến hóa đến bây giờ.
Anh cảm giác   cảnh của thế giới bên ngoài cộng thêm linh tuyền của Khương Vân, hai thứ hỗ trợ lẫn  vô tình   thể giúp  đẩy mạnh việc tu luyện, còn  hơn  cảnh tu luyện mơ hồ mà  , quả thực một ngày còn  hơn so với nghìn ngày.
Sau  đều tu luyện bằng cách dùng  thể của mèo để hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, dù là ban ngày  ban đêm thì mèo đen đều  thể  cần ngủ mà tu luyện, hơn nữa tiến độ vô cùng thần tốc.
Tương lai  khôi phục  hình dạng con  thì  càng dễ.
Chỉ tiếc là mặc dù tu luyện  nhanh, nhưng vẫn  thể mở  cấm chế thần hồn của , cũng  khôi phục   ký ức  đó.
Tuy nhiên  một việc mà   thể  , đó chính là phân hóa  nguyên thần của , biến thành một con mèo đen ở gần chỗ của cô.
Lực lượng mà  biến hình lúc  vô cùng yếu, dù thành mèo đen cũng  kiên trì  mấy phút, hiện tại thời gian kéo dài vô cùng nhiều.
Cùng lắm thì tiêu hao  nhiều lực lượng một chút.
Anh  thiền, như   cõi thần tiên, cố gắng liên hệ đến vị trí của cô. Năng lực của   thể cảm nhận , giữa bản   và Khương Vân  mối liên hệ với linh tuyền, từ đó lấy  chỗ  nhiều hơn so với thực vật, động vật, con  ở thế giới . Linh tuyền giống như là đồ   tạo  dành cho ,  thể khiến thần hồn của bản  ở xung quanh cô, cũng  thể cung cấp lực lượng chữa trị cho nguyên thần của .
Dần dần,  cảm giác  bản  và thiên địa  hợp thành một thể, hóa thành gió, hóa thành  khí,  biến thành ánh sáng xa xôi.
Sau đó,  cảm nhận  vị trí của cô, quyết đoán dùng sức mạnh tách nguyên thần .
Trong  khí vang lên ba tiếng nhỏ, thành công.
*
Khương Vân  âm thanh của mèo đen, kinh ngạc và vui mừng cúi  qua, khẽ gọi: “Tiểu Dã? Meo meo.”
Một bóng dáng mèo đen lớn từ cửa sổ chui , bộ lông  vướng  chút rối loạn, nó run lên  mới vuốt  bộ lông.
Khương Vân  dám tin  nó, thực sự  trở về,   bỏ cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-231.html.]
Ánh mắt mèo đen sâu kín  cô, chờ Khương Vân  động tác  mật, nó  từ từ   nhanh chóng nhảy  lòng cô.
Khương Vân ôm nó xoa xoa: “Ôi, thật  quá, cuối cùng cũng chịu trở về .”
Mèo đen lớn  cô, ánh mắt  chút tủi , thầm nghĩ cô  mèo,    ?
Khương Vân  nó, luôn cảm thấy ánh mắt nó lộ  chút tủi , cô  : “Em tủi  cái gì? Không chạy về nhà, bây giờ  còn tủi .”
Cô vươn tay cho nó uống nước linh tuyền: “Mau uống nước ,  nhiều ngày  uống, em  đói bụng ?”
Mèo đen từ  tới nay cũng  thích ăn bậy cái gì, chỉ thích uống nước linh tuyền của cô.
Mèo đen kêu meo meo, bắt đầu chậm rãi uống,  lâu    uống.
Khương Vân   tắm cho nó, nhưng   thấy   nó  khá sạch sẽ, cũng   mùi gì, móng vuốt cũng  sạch,   chừng lúc  còn  chú ý vệ sinh nên đành thôi.
Nó ghé   đùi, ánh mắt sâu kín  cô.
Không  vì , Khương Vân  ánh mắt , cảm thấy  bình thường, tủi  trong ánh mắt, tại  … quen thuộc như .
Không ,  nên suy nghĩ bậy bạ như , tự hù chính .
Trong nháy mắt Khương Vân nhớ  giấc mộng , thường  ban ngày suy nghĩ ban đêm sẽ  mơ, thế nhưng cô    suy nghĩ lung tung gì.
Cô vuốt lông mèo,  đó  yên lòng  sách, thấy  thể tập trung  nên cùng mèo  chuyện phiếm: “Tiểu Dã, em  ,  khi em rời nhà trốn , chúng   nhặt  thêm một Tiểu Dã. Em là mèo hoang nhỏ,   là  hoang nhỏ.”
Nói xong cô nhịn   nở nụ , cô    nghĩ tới buổi sáng triền miên đó, mặt cô lập tức đỏ lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mèo mun là do  dùng lực tách  nguyên thần của , tự nhiên  thể    rõ ràng, cũng  thể chân thật cảm nhận  tâm của cô.
Anh  gò má trắng như tuyết đang ửng đỏ của cô, cặp mắt đào hoa xinh  đang ngấn nước, nhịn    hôn cô.  với hình thể bây giờ, nếu như   hành động quá đáng  sợ hù đến cô, nên chỉ  thể cực lật đè nén chính .
  ai , bởi vì trong lòng Khương Vân cảm thấy  hổ, nên khi đối diện với ánh mắt của mèo đen, luôn cảm thấy cặp mắt đó  thể  thấu  chuyện trong lòng  khác, càng ngượng ngùng hơn.