Tiểu Hải hít mũi, ngửi mùi thơm từ nồi bay : "Mẹ, khi nào thì   chuyện cho ông bà ngoại?"
Khương Vân thuận miệng : "Nói cái gì?"
Tiểu Hải: "Nói chuyện về  trong lòng của  ?"
Khương Vân: "!!!"
Cô đối mặt với đứa trẻ như Tiểu Hải,  cảm thấy  chút  hổ,    thể để đứa con nhỏ của  bận tâm đến chuyện kết hôn của  .
Cô  : "Tiểu Hải, chuyện  , chúng  chờ chú Viên Dã của con về    nhé."
Tiểu Hải  cô: "Mẹ,     chờ chú Viên Dã trở về sẽ kết hôn ?"
Khương Vân: "???" Không ,  lúc nào  trở về sẽ kết hôn? Mẹ    mà.
Tiểu Hải kinh ngạc  cô, thở dài buồn bã : "Con  , Tống Chiêm Cương   cho  tổn thương quá lớn, nên  đối với hôn nhân  còn tin tưởng đúng ."
Khương Vân: "..." Mẹ nên im miệng thì hơn, con  xem  con  nhiều như ?
Tiểu Hải thấy cô  vẻ  còn lời gì để  nữa, càng nghĩ   đúng , quả nhiên chú Lý Minh Vệ phân tích đúng,   Tống Chiêm Cương  tổn thương,  như vui vẻ khi giải thoát  cuộc hôn nhân , nhưng thực tế là trong tim   một vết thương, khiến   bao giờ tin tưởng hôn nhân nữa.
Cậu nhóc sâu xa : "Đồng chí Khương Vân, con cảm thấy chúng  cần một chút dũng cảm,  thể một   rắn cắn mười năm sợ dây thừng nha, đúng ?"
Khương Vân: "..." , con  đúng, con  cái gì cũng đúng.
Tiểu Hải: "Đồng chí Khương Vân,   thể học Tống Chiêm Cương, trêu chọc  lừa gạt chú Viên Dã?"
Khương Vân yếu ớt : "Con ,   ,  con    như ."
Tiểu Hải: "Còn nữa,  đừng sợ, chúng con    quan sát chú Viên Dã , chú  thật sự là một   , một chút cũng  giống Tống Chiêm Cương, ngay cả một cọng lông của chú Viên Dã mà Tống Chiêm Cương cũng  bằng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-233.html.]
Khương Vân: Thật sự là , việc  duy nhất Tống Chiêm Cương  trong cuộc đời là cho cô hai đứa nhóc  như thế .
Tiểu Hải tiếp tục chỉ dạy  của : "Đồng chí Khương Vân, con và Tiểu Hà mãi mãi là hậu phương vững chắc của , bất kể   quyết định nào, chúng con mãi mãi  ở phía . Chúng con sẽ mãi mãi bảo vệ và ủng hộ ."
Hai mắt Khương Vân rưng rưng cảm động: "Cảm ơn con, đồng chí Khương Hải."
Hiện tại cô thấy trong truyện tên gốc của Tiểu Hải là Khương Tinh Hải, thật sự là tính cách thể hiện đúng theo tên, mà nhóc cũng chịu nhiều hoặc ít ảnh hưởng của cốt truyện . Nhìn bộ dạng ông cụ non của nhóc,  nhóc  lời như  lớn, tác phong  tương lai chính là phong cách của tổng tài bá đạo đó.
Cô cố ý gọi tên nhóc là Khương Hải, là  để nhóc trở nên bình thường một chút,  cần  phong cách  chói mắt như .
 đứa bé  tính cách từ sớm  trưởng thành như , về  liệu  ảnh hưởng ?
Vân Mộng Hạ Vũ
 là hai  con, đứa con thì lo   từng ly hôn  bóng ma tâm lý hoặc là lừa dối Viên Dã, còn   thì  lo con  trưởng thành sớm sẽ yêu sớm hoặc lý trí trong tình yêu.
Tiều Hải  sắc mặt của Khương Vân, cảm thấy   hẳn là thực sự yêu thích chú Viên Dã.
Cậu nhóc  chút  chắc là    đúng  , liệu  thể đạt  mong đợi của   .
Lúc ở trong thành phố, chú Viên Dã  từng dẫn nhóc với Tiểu Hà tới doanh trại quân đội chơi, Lý Minh Vệ thích hai nhóc nên phụ trách dẫn hai đứa  tham quan,    như thế nào   đến Khương Vân và Viên Dã.
Lý Minh Vệ   Viên Dã thực sự thích Khương Vân, còn hỏi hai đứa  thích gọi Viên Dã là cha .
Tiểu Hà  một câu đương nhiên thích  chạy  chơi, Tiều Hải thì  nghiêm túc suy nghĩ về câu hỏi ,  nhóc cùng Tiểu Hà  thích chú Viên Dã, hơn nữa  của  cũng thích. Từ lúc chú Viên Dã đến nhà ,  nhóc cảm thấy   so với   càng vui vẻ, càng  !
Lý Minh Vệ   đó là bởi vì Khương Vân thích Viên Dã, vì  mà ngày càng tươi tắn trẻ , đây chính là năng lượng của tình yêu, mặc dù chính cô cũng  ý thức  vấn đề .
Tiểu Hải còn  nghiêm túc hỏi   như thế nào là tình yêu.
Lý Minh Vệ giải thích cho nhóc  nếu hai  thích lẫn ,   đối phương thì  , nghĩ  kết hôn,  cùng  tạo thành một gia đình mới, đấy chính là tình yêu.
Hằng ngày Viên Dã đều say đắm Khương Vân, điểm  Tiểu Hải  thấy rõ ràng, chỉ cần Khương Vân ở  mặt, thì trong mắt  sẽ    khác.
Thường xuyên    đùa    mai cho Viên Dã, nhưng  thẳng thừng từ chối,  chính     trong lòng .