Thật  Đinh Quế Mai vẫn  một chút băn khoăn: " Viên Dã mất trí nhớ, liệu mai  nó  bỏ  tìm  nhà nó ?"
Ông Phúc: " thấy nó một chút cũng  nghĩ tới việc  tìm  nhà, luôn một lòng một  đối xử  với con gái, tám phần là  chuyện gì xảy  nên nó mới   tìm về nhà."
Ông thậm chí nghi ngờ là Viên Dã   mất trí nhớ, mà là  chuyện gì đó khó .  ông  thể khẳng định, Viên Dã thật lòng với Khương Vân, chuyện   thể qua  mắt của ông.
Viên Dã biểu hiện  rõ ràng, đến  ngốc cũng  thể  ,   quan tâm cũng  thể  một cái là    tình cảm Khương Vân.
Đinh Quế Mai cân nhắc : "Chúng  thấy Viên Dã là một đứa trẻ , cũng  thích nó, mong đừng  xảy  chuyện gì, nếu  đến lúc đó..."
Con gái thật sự  chui đầu  cái lồng , đến lúc đấy Viên Dã  xảy  chuyện,  con gái sẽ   ?
Khương Thịnh nắm bàn tay bà: "Sẽ , con gái chúng  ngày xưa  bằng bây giờ,  chuyện cũng sẽ  giống như lúc .  cảm thấy rằng hiện tại nó tìm   trong lòng  kết hôn, về   chuyện gì xảy , chẳng sợ chia ly, con gái chúng  cũng  xảy  chuyện gì cả."
Hiện tại trong mắt Khương Vân quan trọng nhất chính là hai đứa con của cô, việc   thể nghi ngờ, ai cũng  thể  .
Viên Dã đối xử với cô và hai đứa nhóc  là   chuyện gì, nếu mai    lòng đổi , đối xử với cô và hai đứa nhóc  , cô cũng  thể rời xa .
Khương Thịnh vội xua đuổi ý nghĩ đấy, tất cả lấy tình cảm của con gái  chủ, hiện tại cảm thấy thích là hạnh phúc , về  dù  chia tay,   còn  đại gia đình ở đây ?
Ba  thương lượng một lúc, cùng thống nhất, chờ Viên Dã trở về sẽ  rõ  chuyện.
Ông Phúc là phụ  của Viên Dã,  bề   chủ, cũng danh chính ngôn thuận.
Bên  hai đứa nhóc thấy bọn họ   xong lập tức chạy nhanh về nhà báo cáo với Khương Vân.
Chẳng qua bọn họ   chút khó hiểu, mà còn  chút hàm ý, hai nhóc  từng chữ thì hiểu, nhưng ghép   thì   hiểu nghĩa là gì.
Tiểu Hải cũng cảm thấy họ  chuyện  rõ ràng như Lý Minh Vệ, nhưng kể  thì là giống ý của  .
"Ông bà ngoại cảm thấy chú Viên Dã là một đối tượng  tồi, đồng ý để cho  với chú  kết hôn.  mà bà ngoại lo chú  về  sẽ  đổi, ông ngoại  bây giờ chú   , chúng  đều thích. Nếu về  chú   lòng đổi  thì sẽ  thích chú  nữa, bây giờ vui vẻ là , chuyện mai  để mai  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-238.html.]
Khương Vân  thấy thế toát hết mồ hôi,  thứ hai kết hôn  cô  nóng vội, mà   trong nhà còn nóng vội hơn cả cô.
Cô nghi ngờ rằng   bọn họ uống  thuốc mê của Viên Dã  .
Cô liếc  con mèo đen đang   bàn bếp, đưa tay sờ  đôi tai của nó, nhẹ giọng : "Ôi trời, bọn họ đều  dính thuốc mê của Viên Dã , hiện tại cả nhà còn  em là   Viên Dã mua chuộc. Em  mãi mãi chống đỡ cùng chị,    Viên Dã mua chuộc nha,  ?"
Viên Dã: "..."
Mèo đen kêu meo meo, ngoan ngoãn tủi  cúi đầu, cọ cọ lòng bàn tay của cô.
Vì  em   như , chẳng lẽ em  thích ,   cưới  ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh cũng  mua chuộc bọn họ, là sự chân thành và sức hấp dẫn của  chinh phục bọn họ, trời đất chứng giám, nhật nguyệt chứng minh.
Lúc  trời quang mây tạnh, dường như sẽ  mưa thu kéo dài từ nửa đêm đến sáng.
Viên Dã: "Cút cút, cái   tính."
Khương Vân giữ cha  ở  ăn cơm,  khi ăn xong  chuyện một lúc, cô mang theo hai đứa nhóc tiễn cha   về.
Vừa đưa đến sông Hắc Long, Khương Thịnh lên tiếng: "Được , mau  về , tiễn thêm một đoạn nữa là đưa đến nhà luôn ."
Khương Vân giơ tay tạm biệt họ, để bọn họ nhanh chóng về nhà.
Đinh Quế Mai và Khương Thịnh qua cầu, hai   chậm rãi    về chuyện kết hôn của con gái.
Khương Thịnh vui vẻ: "Nếu con gái chúng  gặp  Viên Dã sớm thì  quá, sẽ  xảy  chuyện với tên vô liêm sỉ Tống Chiêm Cương ."
Đinh Quế Mai thở dài: "Vậy ông  cần Tiểu Hải và Tiều Hà ?"
Khương Thịnh: "Sao   cần, con gái chúng    vẫn ở đây ? Dù con gái chúng lấy ai, sinh  đứa nhóc đều chính là Tiểu Hải Tiểu Hà, cái   chạy . Bà  Tiểu Hải và Tiểu Hà , cả hai đứa  chỗ nào giống với tên vô liêm sỉ Tống Chiêm Cương  ? Nửa điểm cũng  giống."
Dáng vẻ  giống, tính tình cũng   điểm nào giống hết.