Khương Vân lập tức rút một cây gậy  đánh mạnh Tống Chiêm Cường đến mức la hét.
Rất nhanh ông Phúc với hai bọn trẻ chạy .
Ông Phúc cầm đèn pin chiếu, thấy là Tống Chiêm Cường thì lập tức la mắng: “Tên súc sinh , mày   gì?”
Tống Chiêm Cường  mèo cào ở  gáy,  thấy bốn vết m.á.u to,   sờ lên mặt thì thấy đầy máu. Sau đó   Khương Vân đánh một trận đau đến mức     sức để đánh trả,   ôm đầu chạy mất   hai đứa bé kéo gậy khiến   ngã  phân chó.
Hai đứa bé tức giận đùng đùng, bồm bộp đánh  : “Cái đồ ăn trộm , mày   gì?”
Tống Chiêm Cường cũng  nghĩ tới   mèo cào một cái đến nỗi đau   sức lực gì, đến hai đứa bé cũng  đánh . Cậu    lên chạy trốn nhưng vài  đều thất bại.
Khương Vân chống gậy, cô thở dốc để bình tĩnh một chút, cô  ngờ tới Tống Chiêm Cường  lớn gan như .
Mặc dù bây giờ là buổi tối, nhà cô ở chỗ  hẻo lánh nhưng dù    còn   ngủ, ông Phúc với hai đứa bé cũng ở trong sân. Chỉ cần thời gian cô về nhà kéo dài hơn một chút nhất định bọn họ sẽ để ý tới.
Cậu  cho là cô   ai quan tâm, ban đêm  lưu manh  nhục phụ nữ ở trong thôn ?
Ông Phúc  tức giận, ông  đến cửa lấy một cái dây thừng, trực tiếp trói tay Tống Chiêm Cường : “Đi, áp giải   tới lữ đoàn.”
Hai đứa bé chạy tới quan tâm Khương Vân: “Mẹ, tên trộm   bắt nạt  ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân lắc đầu: “Không , cảm ơn móng vuốt nhanh nhạy của Tiểu Dã.”
Lúc  mèo mun đang   đống cỏ khô ở  gỗ, nó ở  cao  Tống Chiêm Cường, chỉ cần    động tác gì thì nó sẽ dùng móng vuốt của .
Hai đứa bé  thích Tiểu Dã, liên tục  cảm ơn với nó: “Anh Tiểu Dã, cảm ơn   cứu  em,  chính là đại công thần nhà chúng !”
Mèo đen: “Meo meo.”
Ông Phúc áp giải Tống Chiêm Cường đến lữ đoàn , Khương Vân dẫn hai đứa bé cùng .
Tới trụ sở lữ đoàn, bí thư Tống với đại đội trưởng  ăn cơm xong, đúng giờ họ thắp đèn  nhân viên phân tổ  hái đậu, bóc lạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-240.html.]
Thấy bọn họ dẫn Tống Chiêm Cường qua đây, bí thư Tống  khỏi thắc mắc: “Làm  ?”
Tống Chiêm Cường lập tức hô to oan uổng: “ từ bên ngoài trở về,  qua nhà cô  kết quả  mèo nhà họ cào,   đánh cho một trận,   là kẻ trộm. Trời đất chứng giám, đường to  trời, coi như là buổi tối cũng  để cho  khác  ?”
Khương Vân hừ lạnh: “Cậu  ngang qua chuồng gia súc? Vậy  kéo  xuống mương   là  ?”
Hai đứa bé  lấy gậy đánh  .
Tống Chiêm Cường: “ kéo cô ?   thấy cô đang buộc rơm nên chào hỏi với cô  cô  đánh ?”
Cậu  đau đến hít hà: “Mọi  đều ở cùng một thôn,  kéo cô đến mương? Cô cho rằng  ngu dốt ?”
Khương Vân: “Cậu  kéo  ,  cùng  chào hỏi thì    thể cắn tay ?”
Tống Chiêm Cường  lên tiếng, chỗ    Khương Vân cắn   ở đối diện, chỉ cần so sánh là  thể  .
Hai đứa bé tưởng Tống Chiêm Cường đến  cửa hù dọa  nhưng  nghĩ tới     kéo   mương, cái đồ khốn nạn !
Hai đứa bé tức giận  bắt đầu bùm bụp đánh  , dùng hết  lực   chút khách khí nào.
Ông Phúc cũng  tức giận, ông  với bí thư Tống: “Hôm nay cho dù  họ Tống  họ gì thì chuyện  cũng  thể để yên!”
Ở nông thôn bình thường xảy  một  chuyện  , con gái nhà ai  cắt cỏ hoặc nhặt củi kết quả    khác kéo xuống mương chà đạp. Một là tìm   hung thủ hai là tìm  nhưng cuối cùng vì danh tiếng mà  gả con gái cho tên súc sinh  để ngăn  khác bàn tán.
Chuyện  nếu   Khương Vân bình tĩnh, mèo đen lanh lợi tài giỏi, ông và hai đứa bẻ ở nhà. Nếu  ông Phúc cũng  dám tưởng tượng nếu Tống Chiêm Cường  như ý sẽ như thế nào.
Tuyệt đối  thể tha cho tên khốn nạn !
Tuy rằng Tống Chiêm Cường  thừa nhận nhưng  tay   còn  dấu răng của Khương Vân, việc    do   đùa bỡn   .
Bí thư Tống với đại đội trưởng đen mặt, lúc bọn họ quản lý mà trong thôn  xảy  chuyện vô liêm sỉ như thế  thì chẳng khác nào đang tát  mặt bọn họ !
Mấy  Tống Chiêm Quân với Tống Chiêm Kiệt cũng qua đây,   chuyện  xong ánh mắt bọn họ  Tống Chiêm Cường chẳng khác gì  đống rác.
Tống Chiêm Kiệt mắng: “Trước đây tao nghĩ mày là tên khốn nạn  nghĩ tới mày là một tên cặn bã, chuyện gì cũng dám ?”