Bọn nhỏ  vui mừng khi thấy  trở , nhào lên  ầm ĩ với .
“Chú Viên Dã, chú về lúc nào ?”
“Lần nào chú xuất hiện cũng giống như  ảo thuật !”
Đùa vui trong chốc lát, Tiểu Hải và Tiểu Hà bắt đầu cáo trạng với Viên Dã, lên án Tống Chiêm Cường về những việc   xa của  .
Viên Dã    Khương Vân, cô   chủ động  cho   từ khi  trở về.
Khương Vân sợ  lo lắng, nên cô giả vờ thoải mái: “Em  , ngược    thảm lắm đấy. Hôm nay chúng  sẽ tống   đến công xã, tranh thủ cho   cải tạo công ích một năm, khiến   ăn đau khổ.”
Dù chỉ cần một năm là đủ, nhưng với những  đàn ông  cải tạo qua vòng lao lý, khó lấy  vợ, danh tiếng gia đình cũng  ảnh hưởng.
Hai đứa bé cũng tả cho Viên Dã  Tống Chiêm Cường thảm như thế nào: “Chú Viên Dã,  Tiểu Dã của chúng cháu thật dũng mãnh đấy! Móng vuốt của nó cũng khiến Tống Chiêm Cường suýt chết!”
“ , m.á.u me đầm đìa khắp mặt, quá thảm!”
Trong khi hai  em đang  chuyện, bọn nhỏ   tìm con mèo đen: “Mẹ,  Tiểu Dã ?”
Khương Vân  một chút, thấy trong ruộng rau  một bóng lướt qua, nhanh chóng chạy lên  tường, cô : “Nó  ngoài chơi .”
Tiểu Hà: “Ai da, chuyện gì đang xảy  với  Tiểu Dã ? Lần nào chú Viên Dã về đến nhà thì nó sẽ bỏ chạy. Hay nó sợ chú Viên Dã?”
Viên Dã  nhẹ, ánh mắt  vô tội.
Khương Vân trêu ghẹo bọn nhỏ: “Có lẽ  Tiểu Dã    mua chuộc.”
Viên Dã  mua chuộc hết những  xung quanh cô, đổ đầy thuốc mê cho bọn họ, Tiểu Dã  thủ vững trận địa tuyệt đối  thất thủ.
Viên Dã  đầu   cô, ánh mắt trêu chọc mê  giống như sắp rót cho thuốc mê cho cô một cách quang minh chính đại.
Khương Vân: Được ,  cũng là   rót thuốc mê.
Cô vội vàng chuẩn  nấu nướng, Viên Dã  giúp cô như thường lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-244.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Anh  học một kỹ năng dùng d.a.o mới, em chỉ cần chỉ huy là .” Viên Dã cầm con d.a.o  bếp lên, thử lưỡi, giúp cô mài con d.a.o  thành bể nước, chỉ qua vài nhát là lưỡi d.a.o  sắc bén.
Khương Vân chuẩn  dưa chua, rau xanh thái nhỏ, dưa chuột, cà rốt,… cho  cắt sợi  cắt thành từng đoạn.
Sau đó, cô cùng với hai đứa bé  cùng ở đó bái phục, cô  thấy Viên Dã một tay cầm rau và tay  cầm con dao, cô chỉ  thể  thấy âm thanh của lưỡi d.a.o cắt rau chứ hầu như   thấy động tác nâng hạ của .
“Oa!” Tiểu Hà  khỏi thán phục: “Bộ đội thật , học  nhiều như , con cũng  !”
Tiểu Hà cũng thích chơi dao,  bé  thể luyện d.a.o bằng cách thái rau rừng cho gà mái mỗi ngày.
Viên Dã cắt theo yêu cầu của Khương Vân,  đó cất con d.a.o  và  với Tiểu Hà: “Chờ cháu lớn chú sẽ dạy cho cháu.”
Lúc , ông Phúc sang, ông mặc một bộ quân phục cũ  giặt đến bạc màu, đội mũ quân đội và huy chương quân đội, một chiếc cặp sách cũ  vá  lưng. Ông  đích  đến công xã xem, nếu Tống Chiêm Văn dám tới cứu  thì để   tự  rước nhục.
Nhìn thấy Viên Dã trở về, ông Phúc cũng  kinh ngạc: “Thật là trùng hợp mà, đúng lúc hôm nay  việc.”
Hôm nay Viên Dã  bình tĩnh: “Con cùng cha đến công xã, nhất định sẽ   cho tên khốn đó sống yên.”
Ông Phúc    như  thì càng ngạc nhiên vui mừng: “Nghe thấy Tiểu Hải và Tiểu Hà  thì cha   cảm giác thật nhưng bây giờ  con  thì  cảm giác chân thật hơn."
Tiểu Hải và Tiểu Hà  chú Viên Dã  càng ngày càng lưu loát, Khương Vân cũng   càng ngày càng trưởng thành, ông Phúc vẫn  thể tưởng tượng   sẽ trở thành như thế nào.
Bây giờ thấy,  thứ đều là thật.
Có  ở bên, ông Phúc  tự tin hơn một chút. Ngay cả khi Tống Chiêm Văn và Tống Chiêm Cương   em trai của họ  lao động cải tạo thì bọn họ cũng  suy nghĩ kỹ mới .
Khương Vân với Tiểu Hải   bánh rán trái cây để    một bữa ăn ngon.
Vốn dĩ cô  về nhà  đẻ nhờ cha  và các   cùng ông Phúc đến công xã.  nếu Viên Dã  về, cô  cần   phiền nhà  đẻ nữa.
Khi bọn họ đến công xã, Khương Vân   gì.
Ngay khi ông Phúc xuất hiện, trưởng ban Mã của ủy ban cách mạng xã  bắt tay ông  nhiệt tình, khi Viên Dã cho ông  xem giấy chứng minh của  thì ông  càng trở nên  thiện và nhiệt tình hơn. Khen Viên Dã khí độ , tham gia quân ngũ xuất sắc chắc chắn tiền đồ vô lượng.
Ông  cũng khẳng định cánh đồng thí nghiệm rau và trang trại nhỏ của Khương Vân, hy vọng cô sẽ  ngừng cố gắng, ngay cả hái đứa bé cũng   bỏ qua, đồng thời cảm ơn những quả trứng và rau mà họ  bán cho nhà ăn.