Khi đó công xã chính là Viên Anh Phúc cùng Viên Dã sẽ đến, bọn họ cứ dựa theo quy định mà xét xử, còn nặng hơn là lãnh án,  thể để cho Viên Anh Phúc và Viên Dã  ý kiến.
Ngay cả Tống Chiêm Văn và Tống Chiêm Cương  lấy ,  thì cứ để họ   gì thì , công xã cũng  để ý.
Tống Chiêm Cường càng thêm đắc ý, một chút cũng  sợ,  hai  gọi điện thoại đến, nhất định sẽ  . Cậu  lập tức buông bỏ sự căng thẳng và hoảng sợ mà Viên Dã mang   đường,   thoải mái,  với Trần Tây Lĩnh: "Cảm ơn, phó ngục trưởng Trần."
Lúc  Trần Tây Lĩnh   tâm tình để ý tới  ,  mắt là vóc dáng của Viên Dã so với   cao hơn một đoạn, từ  cao  xuống  , cho   cảm giác áp bức  lớn.
Trần Tây Lĩnh cảm thấy  thoải mái, chuyển động ,  đổi góc độ,   với Viên Dã: "Vị  em    chút lạ mắt, là tân binh mới tuyển của đại đội dân quân ? Điều kiện  như ,  tệ!"
Đội trưởng Kinh nhanh chóng  : "Phó ngục trưởng Trần, đây là Viên Dã,  đến từ quân khu. Làm    một  dân quân trẻ và điều kiện  như  trong đại đội dân quân của chúng  chứ?"
Quân khu? Thần kinh Trần Tây Lĩnh lập tức căng thẳng, chẳng lẽ chuyện   đơn giản ?
Anh  ngay lập tức phát huy hết khả năng của  và bắt đầu  quen Viên Dã.
Nếu là một  lính bình thường, đội trưởng Kinh sẽ  dùng giọng điệu như ,  dĩ nhiên là...    chống lưng.
Viên Dã liếc   , cũng  vòng vo cùng  ,  thẳng: "  quyền trung đoàn trưởng Lã của quân khu thành phố."
Trần Tây Lĩnh lập tức nở nụ  nhã nhặn hơn, tạm thời đặt Tống Chiêm Cương xuống .
Tiểu khu quân sự thành phố trực thuộc quân khu tỉnh, sĩ quan lớn nhất là sư đoàn trưởng, hai trung đoàn  đóng ở núi Thanh Liên ngoại ô thành phố, còn  thì đóng quân ở ven bờ biển.
Mà vùng  của thành phố   sự kiểm soát của trung đoàn trưởng Lã.
Ban đầu vốn là  theo ý định của Tống Chiêm Cương, để   giữ Tống Chiêm Cường ở  hai ngày giáo dục một chút  thôi, hoặc chờ năm ba ngày  thì đưa Tống Chiếm Cường trả về.
Đến lúc đó bí thư Tống cùng công xã cũng sẽ   gì, về phần Viên Anh Phúc   cũng  lo , kết quả chẳng ai nghĩ đến Viên Dã  mối quan hệ với quân khu ở thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-248.html.]
Trần Tây Lĩnh tuyệt đối sẽ  vì một Tống Chiêm Cương ở tỉnh lị mà đắc tội với trung đoàn trưởng Lã trong thành phố,    đầu  Tống Chiêm Cường giả bộ kinh ngạc: "Sao còn ở đây? Mau bắt giữ ,  chuyện cứ theo quy định mà ."
Dựa theo quy định, thì  thể chiếu cố cho Tống Chiêm Cường, ít nhất là  khi Tống Chiêm Cương đến.
Tống Chiêm Cường lập tức hoảng sợ, theo quy định,   là  mới,  một khi      thể gặp may ?
Cậu     nhiều chuyện trong tù,  mới đến thì  đánh một trận, nặng nhất  thể ... Ban đầu  xong   còn  nhạo vui vẻ  lâu, nhưng  ngờ  lúc    đối mặt với những điều . Cậu   vẻ ngoài điển trai,  hình chuẩn và tuyệt đối là một món hàng .
Cậu   phó ngục trưởng Trần cầu xin, hy vọng rằng Trần Tây Lĩnh sẽ chiếu cố  một chút,  nhất là ở chung với những tù nhân văn hóa và chính trị, chứ   giam chung với những tên tội phạm.
Cậu  cũng    cưỡng hiếp!!!
Trần Tây Lĩnh vẫy vẫy tay để  mang    ,  đó mời Viên Dã và đội trưởng Kinh  ăn tối.
Viên Dã   ý định giao du với  , ngược  đối với việc  thăm nhà tù   hứng thú.
Anh hỏi Trần Tây Lĩnh: "Phó ngục trưởng Trần, các tù nhân ở đây   điều ? Họ sẽ đánh  chứ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Trần Tây Lĩnh  lên: "Mọi  đều  xích mích, đôi lúc cũng sẽ  đánh ."
Bất cứ lúc nào nhà tù và trại cải tạo cũng   là mái ấm bình yên, dù là tội phạm văn hóa  tội phạm chính trị, chỉ cần đến đây thì nhất định sẽ  chịu đựng những ngày mưa gió ở nơi đây.
Viên Dã gật đầu: "Rất thú vị."
Anh  chút hứng thú với điều .
Anh tận mắt chứng kiến Tống Chiêm Cường  nhốt  một phòng giam, cũng   chỉ  một , mà là một đám tù nhân đánh   đầy đủ  chọn ngẫu nhiên từ mấy dãy .
Trong  những tù nhân trùng tên với Tống Chiêm Cường,  một  đàn ông vẻ mặt đầy hung tợn, từ trán kéo xuống má  một vết sẹo, trông  đáng sợ.
Tống Chiêm Cường ở trong thôn còn dám đùa bỡn ngang ngược, nhưng khi đến đây,   bỗng chốc biến thành chim cút,    hù đến sợ cảm giác một đêm mãi  trôi hết.