Bà  còn chua ngoa  rằng đối với Khương Vân là cuộc hôn nhân thứ hai, còn Viên Dã là một thanh niên  vợ nên  xứng đôi  lứa nên  tìm một cô gái  chồng. Bà   bác hai xỉa xói thẳng  mặt: "Không     xứng  , chúng   ngoài   đoán ?  thấy thiếu niên   như , ngược   xứng đôi,   nguyện ý ? Cứ coi như thím là gái  chồng nữa ,   cũng  thấy hứng thú, đó   là giương mắt  ? Hơn nữa  thấy thiếu niên  thật là xứng đôi với thất tiên nữ. Vân Vân của chúng   giống như thất tiên nữ, quả là xứng đôi  lứa!"
Vì chuyện  mà thím tư Khương   thành kiến với bác hai,  thấy chuyện đó thì bà   thích  nữa.
Trong bữa tối, Đinh Quế Mai đích  rót một ly rượu cho con rể tương lai,  đó mời   cùng  nâng ly, bà : "Đây là  đầu tiên chúng  chuẩn  tổ chức đám cưới cho con gái một cách hoành tráng như ,  cần  nhiều,  chúc hai đứa nhỏ sống với  bạc đầu giai lão."
Theo phong tục địa phương, Viên Dã sẽ kính rượu từng trưởng bối một,  đó một  uống hết. Anh  đầu thấy Khương Vân cũng đang cầm ly rượu, hai má đỏ như hoa đào tháng ba, sáng ngời khó lường, lúc lơ mơ,  nghiêng  đưa tay uống cạn ly rượu.
Khương Vân vội vàng  xung quanh, thấy   đều   chú ý tới , cô mím môi  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy rằng Viên Dã đến hỏi cưới,  suy nghĩ chờ  cuộc thi  sẽ thăng chức, chính thức kết hôn,  thể ở tại nhà họ Khương cùng trưởng bối ăn bữa cơm  coi như chính là tiệc cưới của đôi trẻ.
Suy cho cùng, theo quan điểm của bọn họ, cuộc hôn nhân thứ hai  cần quá chú trọng quá nhiều, cũng  cần thiết  cầu hôn rước dâu.
Trên đường trở về từ lữ đoàn Hồng Tinh, trời đầy , gió đêm mát rượi.
Trở về nhà, hai đứa trẻ  ngủ , ông Phúc  uống rượu, Khương Vân  yên tâm để ông ở phòng đông.
Lúc  Ông Phúc lúc  đang ngủ  ngon, lên giường là  xuống liền.
Chẳng mấy chốc, ở nhà chỉ  Khương Vân và Viên Dã.
Cô rửa mặt sạch   phòng,  thấy bóng dáng thanh tuấn của Viên Dã ở  cửa sổ, trong lòng đột nhiên  ngừng sinh  cảm tình.
Trước đây, mặc dù cô yêu thích dáng vẻ tuấn tú của , thích cách  chăm sóc cô nhẹ nhàng, nhưng cô cũng   cảm giác yêu thương thực sự như những gì mà  .
Bây giờ,  khi  với cha  hai bên, cô chợt cảm thấy tình cảm  là  thật, nó  còn là hư ảo nửa.
Có thể đây là lẽ sống của cha , là phần thưởng tình cảm do lời  của bà mối mang .
Hai  yêu  và  sự chúc phúc chân thành của cha  hai bên, mối quan hệ  ngày càng sâu sắc và thăng hoa.
So với tình yêu tự do và mù quáng, bây giờ cô thực sự cảm thấy mãn nguyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-254.html.]
Cô chủ động mở rộng vòng tay ôm eo  từ phía , áp má lên lưng : "Anh    ?"
Anh chỉ  nghỉ hai ngày, ngày mai    tập huấn, cô cảm thấy đau lòng khi nghĩ đến việc   vì cô mệt mà mỏi như thế nào.
Cảm nhận  cô đến gần bằng cả trái tim , trái tim Viên Dã  chịu nổi mà   sang bên cạnh,  duỗi tay  trực tiếp ôm cô về phía ,  đó nghiêng  đè cô lên tủ quần áo.
Hai má Khương Vân đỏ như hoa hồng, nhưng cô  hề nao núng, thậm chí còn giơ chân lên móc .
Viên Dã chống hai cánh tay, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt cô, giọng  trầm thấp gợi cảm: "Em  quyến rũ  như thế , ..."
Khương Vân giọng  nhẹ nhàng, tựa như lông hồng cào xé  tim: "Anh sẽ  ?"
Anh mở miệng  cắn cô.
Cảm nhận  sự  đổi kinh ngạc ở  đó, Khương Vân lập tức ngập ngừng, giọng  khẽ run: "Anh lái xe  về sẽ  mệt."
Viên Dã: "Thật , mệt thế nào cũng  quan trọng." Anh cố ý cự tuyệt cô.
Khương Vân  hổ đáp , giọng như muỗi kêu: "Vậy chúng   lên giường."
Viên Dã bật , ôm cô lên giường  nhẹ nhàng để cô  chăn,   mật hôn , một lúc lâu   mới thì thầm: "Đợi khi nào  về sẽ cưới em."
Khương Vân  hổ ậm ừ.
Viên Dã hôn lên mắt cô, dịu dàng dỗ dành cô: "Anh sẽ rời   khi em ngủ say."
Khương Vân   lời , cô  ngủ ngay lập tức, để   sớm một chút, kẻo trễ càng lâu sẽ càng mệt, mấy ngày nay    nghỉ ngơi .
Ban đầu cô nhắm mắt định ngủ, nhưng khi nụ hôn của  rơi  giữa hai lông mày cô nhẹ như lông hồng, cô liền chìm  giấc ngủ.
Viên Dã hôn cô,  hôn hai đứa trẻ một  nữa      ngoài, khi  rời , con mèo hoang xuất hiện bên cạnh chiếc gối của cô và lặng lẽ bầu bạn cùng cô.
Anh trèo qua tường   ngoài, nhân lúc trong đêm lái xe về khu quân sự, đêm tối nhưng chăn gối của cô còn ấm.