Sáng sớm, Viên Dã   quân khu, con xe jeep phi nhanh như báo trong doanh trại, đuôi xe lượn một vòng  mắt trở  vị trí ban đầu.
Bộ đội  canh gác  thấy thế,  khỏi vỗ tay tán thưởng, khi Viên Dã xuống xe, họ  chào hỏi . Một  trong đó  : “Viên Dã,     thế.”
Một  khác cũng hùa theo: “ thế,   trai hơn  khác  đành, học gì cũng nhanh hơn,  thế còn phá vỡ hết kỉ lục trong doanh, bọn  mới   vượt qua  đây?”
Viên Dã gật đầu tỏ ý chào họ: “Vất vả .”
“Viên Dã, đừng  nể mặt thế chứ,  chuyện hút thuốc chơi cái ?” Hai bộ đội ngăn  .
Bọn họ thật sự  tò mò,  Viên Dã  giỏi đến mức như thế, khác nào chiến thần trời sinh  chứ.
Trong trò đối kháng, ai cũng đánh   .
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc đấu s.ú.n.g cũng , miễn là   tập luyện thì ai cũng  thắng nổi . Ấy  mà  còn phá vỡ kỉ lục một cách nhẹ nhàng, nếu   Lý Minh Vệ bảo  khiêm nhường chút, chừa đường lui cho những  , thì kết quả chắc còn kinh  hơn thế nữa.
Viên Dã  đây muộn hơn nhưng  giỏi hơn tất cả bọn họ,  vài  trong  họ    tuyển riêng , mà  do nghĩa vụ quân sự, thậm chí  vài  còn  bằng cửa , cứ mỗi ba năm sẽ đổi đợt mới .
Họ  học hỏi Viên Dã, hỏi xem thử   bí quyết nào  thể giúp họ ở  trong quân đội  . Ở    thì nghĩ cách thăng chức, lên  sĩ quan thì càng .
Họ nghĩ Viên Dã bây giờ, chắc chắn  thể  sĩ quan, chỉ là xem   thể thăng chức đến vị trí nào thôi.
Viên Dã lắc đầu: “  hút thuốc, hai  định  cái gì?”
Họ hỏi Viên Dã   mới  thể giỏi như : “Cậu chăm chỉ tập luyện như nào thế? Thị lực  lực tay kiểu ? Có bí quyết tập luyện gì ?”
Viên Dã trả lời họ: “   , thị lực và lực tay đương nhiên khác biệt.”
“Ha ha, ha ha ha, Viên Dã  cũng  giỡn ghê.” Họ , vốn dĩ đó chỉ là cách  thể hiện thành tích của Viên Dã quá xuất sắc mà thôi, ai dè  lấy đó  qua quýt với bọn họ.
Viên Dã nghiêm túc : “Sức  rèn luyện  hạn,  tập cũng  theo kịp.” Hỏi bí quyết về thị lực và sức chịu đựng của   thể theo kịp  là  dóc, ví dụ như    nhiều cách để rèn luyện, nhưng  ở thế giới  hạn chế về thể chất,    thể luyện , mặc dù môi trường ở đây tràn đầy linh khí.
Một  bộ đội khác vô cùng hâm mộ  : “Viên Dã     trai,   thành tích , thăng tiến  dễ dàng, cả việc tìm  yêu cũng dễ. Mấy cô y tá  đoàn văn công trong sư bộ  đều  ngóng   cả đấy. Viên Dã,   của đoàn văn công chúng  rủ   xem phim  đấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-255.html.]
Viên Dã: “  quen,   ngủ đây.”
Nhìn bóng lưng lạnh lùng của , hai  bộ đội  hâm mộ  chịu phục.
“Cậu  cừ thật, đến   của đoàn văn công mà cũng lạnh nhạt  hứng thú.”
“Nếu mà là ,  chắc chắn sẽ theo đuổi cô  bằng ! Dù chỉ xem phim với cô  cũng  lắm . Người  của đoàn văn công chúng  đó, thật sự  tựa như hoa!”
Cái gì mà   như hoa, phụ nữ trong mắt của Viên Dã  đơn giản, Khương Vân,   và bạn bè của Khương Vân, và những  khác.
Với    bao giờ  bề ngoài của loài  , đừng  cô   hai mắt một mũi, dù ba mắt hai mũi,  cũng   nhiều thêm.
Trở  ký túc xá,  cũng  gây ồn đánh thức đồng đội, mà trực tiếp  yên  giường.
Bây giờ   thể cảm nhận rõ ràng  thở của cô, mái tóc mềm mại của cô, mùi hương ngọt ngào  cơ thể cô,  thứ đều  cho  mê đắm.
Trời  sáng tỏ   thức dậy, vệ sinh cá nhân xong  đến chỗ Lý Minh Vệ và trung đoàn trưởng Lã.
Anh  quan tâm họ như đối với Khương Vân,  giờ  hề để ý họ ngủ  tỉnh dậy  .
Vốn dĩ Viên Dã cũng  tập thể dục buổi sáng, nhưng trung đoàn trưởng Lã thấy nó vô ích với , chỉ tổ lãng phí thời gian nên  để  tự do vận động  khi  thành nhiệm vụ huấn luyện do huấn luyện viên sắp xếp.
Bây giờ Lý Minh Vệ cũng   ngoài tập thể dục buổi sáng nữa, gần đây   bắt đầu chuyển sang  cán bộ dân sự, chuẩn   trong trung đoàn.
Anh  đang ngủ say sưa, đột nhiên giật  tỉnh dậy, cái thấy Viên Dã   ghế đối diện với giường ,   túm tóc  : “Anh Tiểu Dã , xin  đấy  ơi,  cứ  phòng   như chốn   thế , quá đáng lắm đó.”
Anh  rõ ràng đóng của chặt chẽ  mà.
Trước đây   ở chung ký túc xá với một trung đội trưởng khác, nhưng mà   sắp thăng chức nên   xin ở một , để chỉ cần chốt cửa một cái  đánh một giấc  đời.
Nào ngờ  cái tên Viên Dã , mở cửa mà như lột đồ  !
Không   hổ!