Sau khi nồi nước kho sôi lên, trứng còn  bỏ  mà cả làng  dậy mùi thơm. Tống Chiêm Kiệt còn vác cả lương khô của  tới chan nước kho ăn,   liên miệng khen ngon, ngon đến độ  cần bỏ trứng .
Hôm  khi ngâm trứng xong, Khương Vân bảo bọn trẻ mời bí thư Tống, ông Phúc và đại đội trưởng đến để họ nếm thử nồi trứng kho đầu tiên , tiện thể góp ý cho cô.
Đại đội trưởng đang giám sát trồng lúa mạch  đồng, nên ông Phúc và bí thư Tống sẽ đến .
Bí thư Tống vội nuốt khan một miếng khi thấy Khương Vân kho trứng, hai tay trống  đặt ngay ngắn, như kiểu cầm bát đũa định ăn.
Ông Phúc : “Vội thế  gì? Không thiếu phần ăn của ông  mà.”
Bí thư Tống: “ đang  công tác chuẩn , ông  hiểu . Như thế chặp nữa sẽ ăn ngon miệng hơn ông cho xem.”
Đợi đến khi Khương Vân bưng trứng kho màu nâu đậm óng ánh , bí thư Tống lập tức  ha hả, đưa tay định tiếp lấy.
Ông Phúc ngăn ông : “Chờ .”
Bí thư Tống: “Giờ mà ông chọc ,  cọc đấy nhá.”
Ông Phúc  : “Cơm ngon  cần ăn vội, ông cứ  đó , đợi đại đội trưởng đến chúng  hãy ăn.”
Khương Vân giục bọn họ ăn cơm: “Phần của đại đội trưởng ở đây ạ,   cứ ăn , đêm nay    một bữa trứng no nê luôn đấy.”
Cô cũng đưa họ hai chén  kim ngân do cô tự nấu, nó vốn  trồng ở bờ rào, giờ  mọc lên um tùm.
Bọn trẻ, Trương Ái Anh, Tôn Đồng và Tống Chiêm Kiệt  ăn thử hết .
Tống Chiêm Quân đưa miếng trứng kho thơm phức  miệng nhai, đột nhiên nếm  một vị mặn mặn đậm đà lan tràn trong miệng.
Trời đất ơi, trứng kho gì mà ngon thế !
Anh  nóng lòng  nhai kĩ hơn, nghĩ từ từ hãy nuốt, nhưng nhai một hồi, nếm thử một hồi. Kết quả là khi    lên, miệng   tự chủ  mà nuốt xuống mất .
Tống Chiêm Quân: “???” Ối cha, trứng của !
Anh  ỉu xìu mà  Trương Ái Anh,  thấy cô  đang dùng ba ngón tay cầm quả trứng, cẩn thận nhấm nháp từng miếng nhỏ, cô   nếm  tấm tắc khen: “Ngon quá, thật sự quá ngon!   từng ăn món trứng nào mà ngon như !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Chiêm Quân nuốt một ngụm nước bọt,  luôn điềm tĩnh như   đột nhiên   hành động vô cùng khác ,   giơ tay lấy quả trứng  tay vợ  xuống, điềm nhiên như  bỏ  miệng : “Ôi chao, ngon quá thể!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-258.html.]
Đồ ăn cướp còn ngon hơn cái mới nãy gấp trăm !!!
Trương Ái Anh ngơ ngác, trứng của   ? Cô  trố mắt   đàn ông luôn điềm tĩnh yêu thương chiều chuộng vợ hết mực của , trời đất ơi, một cái trứng kho  bóc trần bản chất khốn nạn của    ư!
Anh trả trứng  cho   thì bảo!
Cô  nhe răng múa vuốt tóm Tống Chiêm Quân , nhưng Tống Chiêm Quân   trốn : “Trứng kho ngon như , em  ăn như mèo cào, uổng quá chừng mà, để  ăn cho em…”
“Anh đừng  mà trốn,   đó cho . Hôm nay   trả  trứng cho  thì  xong đời với  đó.”
Tống Chiêm Kiệt  bên cạnh hét lên: “Được  đó,  mau trả trứng của  cho cô  ."
Anh  hét lên như thế, Tống Chiêm Quốc liền phụt , trực tiếp phun hết trứng kho nhai  hết trong miệng lên mặt vợ  Tôn Đồng.
Tôn Đồng sửng sốt: “Tống Chiêm Quốc  điên hả! Lãng phí đồ ăn quá đó!”
 Tống Chiêm Quốc  nhịn   ôm bụng  ngặt nghẽo, Tôn Đồng cũng chợt hiểu , rượt đánh Tổng Chiêm Quốc.
Tống Chiêm Quốc: “Chiêm Kiệt  thì em  đánh, em  đánh ?”
Tống Chiêm Kiệt âm thầm lấy một quả trứng kho khác ăn: “Không đánh  thì đánh ai?”
Tiêu Hải ngẩn tò te: “Chú ơi,   đang  cái gì  ạ?”
Tống Chiêm Kiệt nháy mắt : “Cháu đoán xem.”
Tiểu Hà: “Ấy chà,   đoán  ? Bởi vì họ đều là đồ ngu ngốc lớn,    ông đội trưởng luôn mắng là "cút  đồ ngu ngốc hả", ha ha.”
Tống Chiêm Kiệt  tổn thương nặng nề: “!!!”
Trương Ái Anh cuối cùng cũng bắt  Tống Chiêm Quân, buộc  ăn quả thứ hai   cướp của  ăn mới cảm thấy hài lòng.
Tôn Đồng cũng bắt  chồng , định nhổ  mặt  .
Tống Chiêm Kiệt: "Này, , , mấy  chú ý hình tượng chút !"
Lúc Khương Vân trở   thấy thế thì thở dài, mấy  ngây thơ trẻ con quá  đó. Từ khi nhóm   tách khỏi lữ đoàn  theo cô trồng rau, quản lý trang trại nhỏ, từng  một bắt đầu buông thả chính .
Tống Chiêm Quân vốn dĩ trông dữ như thế giờ   hung dữ nữa, mà Tống Chiêm Quốc,  vốn dĩ luôn cố tỏ  thận trọng để bí thư Tống khen ngợi  cũng  giả vờ nữa, còn Tống Chiêm Kiệt rời khỏi lữ đoàn xong thì càng trở nên lưu manh, đụng chút là chọc ghẹo hai vợ chồng .